Chủ nhà của tôi là mỹ nữ
Tác giả: Ngọa Nam Trai
Chương 16: Anh Phong chơi gái không trả tiền
Người dịch: co_duoi_ga
Suu tam:
- Tiên sinh, có lẽ đây là lần đầu tiên anh đến câu lạc bộ Ảo Mộng Thủy của chúng tôi! Những tư liệu ảnh chụp này của chúng tôi đều ăn khớp với người thật. Nếu đến lúc đó người thật đứng ở trước mặt anh, anh phát hiện có điểm nào không giống với ảnh chụp, chúng tôi có thể để anh lực chọn vô điều kiện thêm một lần nữa!
- Phải vậy không? Vậy trước hết để tôi chọn xem sao!
- Được rồi, chính là cô này!
Lăng Phong chỉ vào ảnh chụp một tiểu thư mặt lớn lên đẫy đà trắng nõn, đáng yêu trông giống với ngôi sao điện ảnh và truyền hình Thư Sương.
- Được! Tiên sinh, tôi sẽ gọi người tới cho anh!
- Chờ một chút, giá cả thế nào?
- Một lần một trăm năm mươi đồng. Thu phí sau!
- Đi đi!
Không tới vài phút sau, cô nàng “Thư Sương” nho nhỏ mà Lăng Phong đã chọn, xuất hiện trong phòng Lăng Phong. Vừa nhìn, thật sự là giống Thư Sương. Nhưng đến khi nhìn kỹ, lại thấy chênh lệch quá lớn! Đầu tiên, Thư Sương thật vốn không có phong tao như cô nàng này, cong mông, ưỡn ngực! Trực giác nói cho Lăng Phong, nếu giao lần đầu tiên của mình cho cô nàng lẳng lơ phóng đãng này, chính là một sự thiệt hại! Còn không bằng cho chị Vương, hồ ly phóng đãng kia. Ít nhất, chị ta còn sạch sẽ hơn cô nàng này một chút. Huống gì chị Vương cũng không đòi tiền. Nếu biết mình còn là xử nam, nói không chừng còn muốn đánh mấy trăm trận với Lăng Phong!
Tiểu thư này cởi quần áo rất thành thạo, rất nhanh chóng. Khi Lăng Phong thấy một người phụ nữ hoàn toàn khỏa thân ở trước mặt mình, phía dưới lập tức có phản ứng.
- Không tệ, bộ ngực rất lớn!
Có người đàn bà nào không hy vọng được đàn ông khen ngợi ngực mình lớn. Tiểu thư này vừa nghe hắn nói vậy, cô ta cười càng thêm phóng đãng!
- Chỉ có điều là có chút rủ xuống! Cái này cũng biến thành mầu đen. Thật không biết đã bị bao nhiêu đàn ông động vào!
Lăng Phong lại nói thêm một câu. Thiếu chút nữa đã khiến ‘Thư Sương’ nho nhỏ này tức giận rồi!
- Đừng nói những lời vỗ nghĩa nữa. Tiên sinh, đã làm tới nghề này rồi, anh còn tưởng rằng tất cả vẫn là xử nữ sao! Nếu muốn xử nữ thật sự, chỉ cần anh tăng giá!
Thư Sương nhỏ tức giận nói.
- Vừa rồi, tôi hi vọng người tới là xử nữ!
Lăng Phong có chút thất vọng.
- Vậy anh có làm hay không hả?
Thư Sương nhỏ vừa nghe Lăng Phong nói như vậy, lập tức sầm mặt xuống.
- Làm, đương nhiên có làm! Tuy nhiên cũng nên đổi cách thức cho thích hợp!
Lăng Phong lộ ra một nụ cười dâm đãng.
- Chà, không ngờ cũng có tương đối nhiều kinh nghiệm. Anh muốn tư thế gì tùy tiện chỉ ra. Chỉ cần anh có thể nói ra, tôi đều có thể làm được!
Thư Sương nhỏ dán lên trên người Lăng Phong, ôm lấy tiểu đệ đệ của Lăng Phong.
Nhìn sắc mặt vui mừng của cô ta, Lăng Phong cũng cảm thấy tự hào. Trước nay, tiểu đệ đệ này vẫn là niềm kiêu hãnh của hắn. Khi còn ở nước ngoài, tiểu đệ đệ của hắn vừa ra mặt, mấy người phương Tây thường hung hăng ở trước mặt người Trung Quốc đều phải tránh xa. Không còn ai dám nói tiểu đệ đệ của người phương đông khá nhỏ nữa. Thậm chí có mấy sư phụ huynh đệ người ngoại quốc còn trêu trọc tiểu đệ đệ của Lăng Phong là "Chiều cao như Diêu Minh".
Đương nhiên không phải nói cái này của hắn có chiều dài hai mét hai sáu. Mà là nói, nhờ chiều cao Diêu Minh đã tranh cãi giành gà cho người Châu Á, cho nên được gọi là, "chiều cao của Diêu Minh".
- Em làm đã năm năm, chưa từng thấy người nào lại lớn như của tiên sinh vậy!
Thư Sương nhỏ không hề che dấu sự vui mừng trong lòng mình.
Nhìn Thư Sương nhỏ hưng phấn thể tiểu đệ đệ trên bụng mình, Lăng Phong sợ tới mức vội vàng ngăn lại.
- Được rồi, được rồi! Tôi đã nói, tôi muốn đổi tư thế!
- Tốt, tư thế gì cũng được!
Hiện tại, Thư Sương nhỏ dâm đãng hận không thể liền một ngụm nuốt tiểu đệ đệ của Lăng Phong.
- Tôi muốn cô giúp tôi đánh phi cơ!
- Hả?
-Hơn nữa còn muốn đánh phi cơ có mang bao!
Vẻ mặt Lăng Phong rất nghiêm túc nói.
Đây là do Lăng Phong luyến tiếc lần đầu tiên của mình. Nhưng nhìn một tiểu thư đã cởi hết quần áo, mà không làm được gì cũng cảm thấy thua thiệt. Cho nên hắn mới nghĩ ra biện pháp như vậy để có thể tự an ủi mình!
- Tiên sinh, kiểu đánh phi cơ này rất khó chịu. Kỹ thuật của em cũng khá cao, có thể khiến tiên sinh thích mê!
Tuy rằng tiêu chuẩn mỗi lần thu phí của tiểu đều đã cố định. Chỉ cần bắn, đều tính là một lần. Không quan tâm là bắn thế nào. Nhưng cô ta lại tham luyến tiểu đệ đệ của Lăng Phong. Nếu cô ta là người giàu có, hẳn sẽ không chút do dự bảo dưỡng người thanh niên này.
- Dù thế nào tôi cũng thích đánh phi cơ.
Lăng Phong cố ý thể hiện sự mạnh mẽ, cứng rắn của mình. Hắn sợ mình chịu không nổi trước sự câu dẫn của cô nàng lẳng lơ, cắn răng một cái, sẽ lãng phí lần đầu tiên quý giá đến mức có thể bán đấu giá trên người tiểu thư này.
- Hay là tôi lấy giá rẻ thôi? Chỉ cần tiên sinh đồng ý làm, tôi có thể giảm nửa giá cho tiên sinh!
Tiểu thư vẫn chưa từ bỏ ý định.
Trong lòng Lăng Phong thầm mắng.
"Tôi van cô, cô cũng đừng cố mê hoặc tôi nữa. Tôi sợ mình không kiềm chế được nữa! Hơn nữa, hôm nay ông đây vốn tính ăn cơm bá vương, cho nên không có tiền cho cô đâu. Tôi chỉ còn có tám mươi đồng. Tôi dự tính để dành mua thuốc lá đấy!”
Rốt cục, Lăng Phong đã thành công làm Liễu Hạ Huệ được một lần. Lúc này, nhờ tiểu thư, hắn đã cho ra tinh hoa nồng đậm của mình! Nhưng vẻ mặt tiểu thư vẫn lộ ra vẻ tiếc nuối, nhìn tiểu đệ đệ của Lăng Phong vẫn còn duy trì hỏa lực không ngã.
Lăng Phong vội vàng lấy giấy vệ sinh ở tủ phía đầu giường, lau chùi tiểu đệ của mình, rất keo kiệt vội vàng thu lại. Hắn sợ tiểu thư này còn chưa từ bỏ ý định coi trọng bảo bối của mình, sẽ cướp đi lần đầu tiên của hắn!
Tiểu thư bĩu môi nói.
- Xong rồi, tiên sinh. 150 đồng!
Lăng Phong vẫn nằm trên giường. Rốt cục chính sự đã bắt đầu rồi.
- Muốn đòi tiền của ông, thì bảo ông chủ các cô tới gặp ông!
Tiểu thư sửng sốt, đột nhiên phản ứng lại. Hắn tính làm xong không trả tiền. Cô ta cũng đã gặp những trường hợp như vậy vài lần. Nhưng ở trong này, thật sự không có người nào dám ăn cơm bá vương.
- Hừ, anh có biết đây là chỗ nào không? Nói cho anh biết, nếu hôm nay anh không ngoan ngoãn trả tiền, sợ là về sau cái này dù muốn cũng không đứng dậy nổi đâu!
Tiểu thư này rất oán hận vì vừa rồi Lăng Phong không để cô ta được như ý muốn, cho nên thái độ cũng rất ác liệt.
- Cảm thấy được cứ tự nhiên, gọi ông chủ các cô qua đây!
Lăng Phong đốt một điếu thuốc lá, nhắm hai mắt lại có vẻ rất thoải mái.
- Hừ, anh chờ đấy!
Tiểu thư cắn răng nói xong, trực tiếp chạy ra ngoài.
Chỉ một lát sau, từ ngoài cửa truyền đến những tiếng chân hối hả. Dựa vào kinh nghiệm của Lăng Phong mấy năm nay, có thể từ tiếng bước chân này nghe ra, ít nhất cũng phải có mười người đến đây!
Đột nhiên, cánh cửa chợt bị đá văng ra.
- Tên khốn kiếp nào dám đập phá ở chỗ ông mày đây!
Người vừa nói chuyện chính là Hùng chột!
Lăng Phong nheo mắt nhìn hắn một cái, sau đó tiếp tục nhắm mắt lại!
- Chết tiệt, hóa ra là thằng nhãi con nhà mày. Ông đang chuẩn bị đi tìm mày đây. Không ngờ mày còn dám tới tận đây!
Hùng chột vừa nhìn thấy mặt Lăng Phong, liền tức giận đến phát hỏa. Tối hôm qua, đúng lúc quan trọng lại bị thằng nhãi này phá bĩnh. Đáng ra, chuyện tốt sắp thành của mình, lại bị tên nhóc khốn kiếp phá hỏng.
- Hùng chột, tao đến thì sao nào? Cắn tao à?
Lăng Phong nói với vẻ rất khiêu khích.
- Mẹ nó, thật đúng là nghé con mới sinh không sợ hổ! Các anh em, giúp tao cho tên nhóc khốn kiếp này một trận, đánh gãy chân thứ ba của hắn cho tao!
Hùng ca thở hổn hển quát. Gã ghét nhất là bị người khác gọi gã Hùng chột.
Mười tên côn đồ đứng ở phía Hùng chột vừa nghe hắn nói vậy, liền bật người vọt lên. Tuy nhiên phòng này quá nhỏ. Một lúc tới mười người chen chúc bên trong, căn bản không thể giang tay giang chân! Nhưng Lăng Phong lại thích. Hắn thích nhất chính là hỗn chiến. Càng hỗn loạn càng tốt. Hắn lại càng có thể buông tay ra chân.