Chú Người Thật Yêu Nghiệt

Chương 15




Màn đêm buông xuống,bao trùm khắp nơi,cả ngôi biệt thự của Thượng gia.Mạnh Lạc đang đứng trước gương thử váy áo,để ngày mai cô thật xinh đẹp rồi còn cùng Thượng Hy đón sinh nhật thứ 16 của mình.Năm nay cô không muốn mời ai cả,chỉ muốn trôi qua sinh nhật lần thứ 16 của mình với Thượng Hy.

Mạnh Lạc bước từ trong phòng thay ra với một bộ váy áo cúp ngực không dây màu đen trắng,làm nổi bật làn da trắng của cô.Dì Lục nhìn cô xuýt xoa:

"Lạc nhi,con thật xinh đẹp."

Mạnh Lạc ngại ngùng,nói:

"Dì cứ nói vậy,con ngại."

Rồi cô nhìn vào trong gương soi bên trong,Mạnh Lạc tự mỉm cười nghĩ:

"Cũng không tệ mà,chắc là ổn."

Đang ngắm nhìn mình thì cửa phòng có tiếng gõ cửa,dì Lục chạy ra mở cửa.Vừa mở cửa thấy Thượng Hy,bà liền cúi chào:

"Cậu chủ đã về."

Thượng Hy gật đầu bước vào,nhìn thấy Mạnh Lạc đang xoay tròn trước gương,anh mỉm cười:

"Đang thử quần áo cho ngày mai sao?"

Nghe tiếng nói,Mạnh Lạc quay lại thấy Thượng Hy đang đứng ở cửa nhìn cô,ánh mắt của anh đầy nét yêu chiều sủng nịnh.Mạnh Lạc cười ngọt ngào với anh:

"Vâng,chú thấy bộ này thế nào ạ?"

Thượng Hy bước vào,anh vẫn mỉm cười với,đi đến tủ quần áo của cô trong khi cô vẫn đang ngơ ngác không hiểu gì thì anh đưa cho cô một bộ váy công chúa màu hồng.Nhìn bộ váy cô nhăn nhó:

"Chú à,con thay đổi phong cách mặc đồ chút xíu thôi mà.Váy này cũng được mà."

Thượng Hy lắc đầu:

"Vào thay bộ này đi.Chú thấy con mặc như cũ đã rất đẹp rồi,không cần đổi kiểu."

Nhìn vẻ cương quyết của Thượng Hy,Mạnh Lạc không thể cãi được.Cô liền cầm bộ váy vào trong thay ra,Thượng Hy sao lại không thấy vẻ mặt không cam chịu của cô cơ chứ.Nhưng lúc nãy khi nhìn thấy Mạnh Lạc mặc bộ váy đó,anh thấy không ổn nên bắt buộc cô phải đổi lại.

Lần này,Thượng Hy gật đầu với cô:

"Ngày mai,nhớ mặc bộ này.Giờ thì nghỉ ngơi đi.Muộn rồi!"

Trước khi ra khỏi phòng,Thượng Hy không quên hôn lên trán Mạnh Lạc coi như là lời chúc ngủ ngon.Mạnh Lạc cũng không quên nói:

"Vâng,chú ngủ ngon."

Cả đêm hôm đó,Mạnh Lạc mãi mới ngủ được vì cô chờ đợi đến ngày mai.

Sáng hôm sau,khi Mạnh Lạc xuống nhà thì Thượng Hy đã đi ra ngoài từ sáng rồi.Cô ỉu xìu gật đầu,cô nghĩ:

"Không sao tối nay,sẽ gặp chú mà."

Vì cô biết Thượng Hy không bao giờ thất hứa với cô,nghĩ thế cô cũng an tâm trở lại.

Ánh chiều tà chiếu lên tòa cao ốc Thượng thị,trên văn phòng tổng giám đốc,Thượng Hy đang cố gắng xử lý nốt những công việc còn lại trong hôm nay để kịp về chúc mừng sinh nhật của Mạnh Lạc.Đang chuẩn bị về,điện thoại vang lên trên màn hình hiện lên chữ "Lãnh Phong".Thượng Hy nhíu mày,bắt máy:

"Chuyện gì?"

"..."

"Được 10 phút nữa gặp nhau."

"..."

"Được "

Rồi anh cúp máy,đứng lên cầm áo khoác ra ngoài.Bước xuống dưới,A Tu đã đỗ xe tới trước mặt anh,Thượng Hy đi lên xe trong xe còn có Tư Hàng,cậu ta cung kính:

"Thượng tổng,Tiêu tổng bảo người đến khu luyện tập ạ."

Thượng Hy ngồi yên vị,đáp:

"Được,nhanh lên tối nay tôi còn có cuộc hẹn."

A Tu và Tư Hàng biết cuộc hẹn hôm nay là gì,vì cuộc hẹn tối nay, mà cả tuần nay Thượng tổng đẩy nhanh tiến độ làm việc để rảnh ngày hôm nay.Như vậy đủ biết,Mạnh tiểu thư quan trọng như thế nào với Thượng tổng.

Đến nơi,Thượng Hy bước vào trong thấy Lãnh Phong và Mộ Vân đang ngồi đợi mình,anh nhàn nhạt lên tiếng:

"Chuyện gì vậy?"

Lãnh Phong vứt tờ báo lên mặt bàn:

"Cậu xem đi."

Thượng Hy cầm tờ báo lên,trên dòng tít của báo là hàng chữ in đậm "Tổng tài Thượng thị đang tay trong tay người đẹp".Nhìn xuống hình ảnh,là lần Lục Tử Dạ đến bất ngờ Thượng Hy phải làm vậy để tránh sự để ý của hắn.Thật không ngờ lại ra như thế này,Thượng Hy quay lại nói với A Tu:

"Dẹp sạch tòa soạn này cho tôi.Thu hồi toàn bộ báo đã phát."

A Tu nhận lệnh:

"Vâng,Thượng tổng."

Lãnh Phong vỗ vai anh:

"Được rồi bình tĩnh nào,tôi giúp cậu làm xong rồi."

Thượng Hy lạnh mặt phân phó:

"A Tu đi làm việc tôi bảo cậu với Kính Minh (thân cận của Lãnh Phong).Còn Tử Hàng thời gian này cậu đảm bảo an toàn cho Mộ tiểu thư."

Nói xong Thượng Hy quay người đi:

"Tôi tự đến đấy cũng được."

Lãnh Phong và Mộ Vân nhìn nhau rồi cũng không nói gì hết,A Tu và Tư Hàng theo lệnh của Thượng Hy làm việc.

~còn tiếp ~