Chú Là Của Em

Chương 347: Chú À Chú Đừng Xem Thường Người Khác




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Tô Noãn Tâm quay mặt về phía Lệ Minh Viên.

Trong bóng tối, Lệ Minh Viễn nhìn vào đôi mắt lạnh lợi của cô, như thể chúng đang tỏa sáng.

"Có liên quan đến Kỷ Vân Như."
"Mẹ nó! Thế mà lại liên quan đến người phụ nữ xấu xa kia! Chủ ơi, chủ đã đồng ý với chị Ngô răng sẽ giúp đỡ sư phụ của em sao?"
“Em muốn anh giúp không?”
“A...!Mặc dù không muốn luôn làm phiên chủ Nhưng sư phụ của em thật ra cũng rất đáng thương Nếu việc trong khả năng của chủ thỉ chủ có thể giúp sư phụ của em không?"

"Ngô Thu giúp em mở phòng làm việc, còn muốn nhờ sử phụ của em dạy diễn xuất cho những người moi..."
Đúng vậy, còn có thể dạy em nual "Nhưng...!một khi Bạch Kỳ Sương xuất hiện thì nhà họ Lục và Kỷ Vân Như sẽ không buông tha cho cô ấy...!Ngay cả con gái của cô ấy cũng có thể sẽ không bảo vệ được.

Tô Noãn Tâm không khỏi kinh ngạc: “Vì sao
chứ?"
"Sư phụ của em và Lục Viễn Phương từng là người yêu của nhau, là kiểu tình yêu sâu đậm mà báo chí từng đưa tin rất nhiều lần...!Còn Lục Viễn Phương và Kỷ Vân Như là quan hệ hôn nhân giữa hai gia tộc lớn nên sư phụ của em trở thành vật hy sinh cho mối quan hệ thống gia này."
“Nhà họ Lục vì có thể thuận lợi đón được Kỷ Vận Như vào nhà, làm hài lòng Kỷ Vân Như...!nên đã muốn loại bỏ sư phụ của em.

Em từng gặp Kỷ Văn Như rồi...!tinh cách đó những điều mà Hưa Bảo Châu trải qua thì Bạch Kỳ Sương cũng từng trải qua, chỉ là không rõ.

nó ở mức độ nào thôi."
Lại phát hiện ra cô nhóc không nói chuyện nữa
Một đôi mắt đen sáng ngời văn nó trừng trung, trong mat hiện lên vẻ tức giận Có vẻ như cô nhóc rất quan tâm đến sự phụ
Bạch Kỳ Sương
Chỉ nghe có nhọc đột nhiên nói, Chủ.


Nếu chuyện này đặc biệt phiến phức lier uy rất nhiều mang đến nhiều phiền toái cho chiu thi xem như quên đi!"
Lệ Minh Viễn có chút kinh ngạc.

Anh nghĩ rằng cô nhóc sẽ nhờ anh giúp đỡ.

Tuy nhiên, sau khi cô gái này im lặng thì lại suy nghĩ cho anh trước tiên.

Lệ Minh Viễn khẽ cong môi nói: "Nếu anh không giúp thể có thể Bạch Kỳ Sương chỉ có thể trốn ở một góc suốt kiếp này, làm một con chuột không dám nhìn ai...!Thế nên, nhóc con à, em chắc chứ?”
Tô Noãn Tâm lại im lặng.

Lần này là một khoảng im lặng kéo dài, khi Lê Minh Viên gần như nghĩ rằng cô đã ngủ.

Cô đột nhiên hít hít mũi nói: "Chú...!em không biết phải làm sao nữa.

Chuyện này xem ra rất khó, nếu chủ can thiệp thì chắc chắn sẽ gặp rất nhiều phiên phức.


Em đã gây ra quá nhiều rắc rối cho chủ, lại đặc tội với cô tiểu thư Kỳ Vân Như kia.

Thật sự không thể mang thêm rạc rồi cho chủ nữa
Thế mà vẫn còn đang cần nhạc thay anh.

Cô nhóc này thực sự rất kỳ lạ và de thương.

"Vậy thì không giúp nhiề
"Vàng.

Chủ đừng để tâm, sự phu là sư phụ của em, không phải của nên chịu không giúp cung không sao Chở sau nay em trưởng thành và trở nên cực kỳ tài giỏi rồi thì em sẽ lại báo và sự phụ Đề cô