Chú Là Của Em

Chương 205: Tần nghĩa tuyệt vọng






**********

Chương 205: Tần Nghĩa tuyệt vọng


"Anh... Nếu là anh, anh sẽ làm gì?"

Nội tâm Tần Nghĩa ngột ngạt đến mức nước mắt đều đã chảy ra, giống hệt như một đứa trẻ chưa lớn.

Tần Thiên hít sâu một hơi nói: "Đi soi gương xem bộ dạng bây giờ của cậu là cái gì, thế này còn muốn đấu với Lệ Minh Viễn sao?" “Nếu là anh, tất nhiên anh sẽ nghỉ ngơi dưỡng sức, đợi đến khi thực lực ngang với anh ta rồi mới giao chiến, cho dù không thắng được anh ta một hồi, ít nhất anh cũng không thua đến mức quá khó coi!” “Anh cũng sẽ không giống như cậu, còn chưa bắt đầu đã trông thành cái bộ dạng như thế này. Bây giờ sức chịu đựng cũng như tâm lý của của cậu như thế này thì còn có thể làm được cái gì?” “Nói thật cho cậu biết, bộ dạng như cậu bây giờ, có khả năng Tô Nõn Tâm cả đời này cũng sẽ không bao giờ muốn có bất cứ liên quan gì đến cậu, nếu cậu có thể chạm đến loại Thủy Bình của tôi, cô ấy có khả năng sẽ liếc nhìn cậu nhiều hơn một chút. “Tin hay không thì cứ thử xem!"

Tần Thiêu đáy lòng chua xót nói: "Tại sao... Rõ ràng là tôi tìm biết Tô Noãn Tâm trước... tại sao." "Chỉ vì anh ta là Lê Minh Viễn! Bởi vì anh ta là vương giả của đế quốc kinh doanh này! Thứ không vừa mắt anh ta thì không nói làm gì, chỉ cần là thứ anh ta định sẵn, chỉ cần anh ta cam tâm tình nguyện, không ai có thể tước đoạt bất cứ thứ gì từ trong tay của anh ta!" “Chỉ cần anh ta cam tâm tình nguyện, những người anh ta đặt dưới đôi cánh để bảo vệ đều có thể được bảo vệ đến mức cực kỳ cẩn thận! Nếu như tôi là Tô Noãn Tâm, tôi cũng sẽ chỉ chọn Lê Minh Viễn mà không thèm liếc nhìn cậu lấy một cái!” “So với Lệ Minh Viễn, cậu hiện tại căn bản không đủ tư cách!” “Như vậy, đã đủ rõ ràng chưa!"

Tần Nghĩa không biết mình đã đi ra khỏi cao ốc Tần thị bằng cách nào.


Anh ta chỉ cảm thấy ngày hôm nay chính là ngày đen tối nhất trong cuộc đời anh ta. Những lời nói của Tần Thiên cứ mãi lớn vởn trong tâm trí anh ta không tài nào dứt ra được...

Nếu như tôi là Tô Noãn Tâm, tôi cũng sẽ chỉ chọn Lê Minh Viễn mà không thèm liếc nhìn cậu lấy một cái!

So với Lệ Minh Viễn, cậu hiện tại căn bản không đủ tư cách!

Những lời này như một con dao cùn, cửa hết nhát dao này đến nhát dao khác vào tim anh ta, khiến cho anh ta đau đớn từng hồi.

Cho đến khi hết đau, trái tim cũng đã chết lặng.


Sau khi trở về nhà họ Tần, Tần Thiên đã đi ra ngoài gặp gỡ bạn bè, chỉ có mẹ của Tần Nghĩa là bà Tần đang ở nhà. Thấy anh ta trở về với bộ dạng tiều tụy, bà đau lòng bước tới, nắm lấy cánh tay anh ta và nói: "A Nghĩa, con làm sao vậy? Buổi sáng ra đi ra ngoài không phải vẫn đang rất tốt sao?" "Mẹ... con thích một cô gái." "Đây là một chuyện tốt nha! Thế nào? Tỏ tình bị từ chối?" "Căn bản còn chưa bắt đầu... Mẹ, những người khác cũng yêu thích cô ấy, con không thể đấu lại được người đó.

Bà Tần cau mày nói: "Tại sao con phải cùng người đó đấu đi đấu lại? Tình cảm là chuyện của tình yêu, điều quan trọng nhất là cần có lưỡng tình tương duyệt không phải cứ người nào mạnh mẽ thì cô gái kia sẽ thích người đó, nếu cô bé là người như vậy, làm sao có thể có nhiều người yêu thích như vậy!"

Tần Nghĩa nghe vậy, không khỏi sững sờ: "Mẹ... vậy thì con phải làm sao để có thể khiến cô ấy thích con?" Bà Tần không khỏi mỉm cười nói: "Nếu yêu thích, nhất định phải theo đuổi... Nếu cô bé muốn chấp nhận con, còn phải xem con theo đuổi thế nào! "Làm sao theo đuổi được... Cô ấy giống như không phải là loại người sẽ tùy tiện chấp nhận người khác..." "Muốn theo đuổi một cô gái phải kiên trì... Một người dễ dàng đồng ý chấp nhận người theo đuổi mình, hoặc là rất thích người ấy, hoặc là quá tùy tiện. Nếu con thực sự rất thích cô ấy, mẹ ủng hộ con theo đuổi cô ấy!” “Nếu người thích cô ấy rất mạnh mẽ, con cũng có thể khiến bản thân trở nên mạnh mẽ, ít nhất những gì người khác có thể cho cô gái đó, con cũng có thể mua được!” “Nếu không thì chính là đang làm chậm trễ con gái nhà người ta, vì lẽ ra cô ấy đã có thể tìm được một người tốt hơn, lại vì sự can thiệp của con mà cô ấy đã bỏ lỡ một người đàn ông có thể đối xử tốt với cô ấy. Nếu đúng là như thể thì phải thật xin lỗi người ta vì điều này"