Chú Là Của Em

Chương 1202: Chương 1203






Đó là bởi vì mẹ luôn bận rộn với công việc, không để ý tới con! Đàn chị tốt với con, tôn trong quyết định của con, chẳng lẽ cũng không đúng sao?”
“Minh Dao… Bây giờ mẹ phải nói với con thế nào thì con mới hiểu đây?”
“Bởi vì con đã trưởng thành, có suy nghĩ của riêng mình! Anh Lệ nói, ở tuổi tác này của con, nên có được sự vui vẻ như vầy! Đàn chị cũng đã nói, muốn có cái gì thì phải tự mình tranh thủ lấy, những thứ này đều do.

con tự mình tranh thủ được, tại sao lại không thể “Kỷ Vân Như người ta không nói gì, tại sao mẹ phải sợ hãi, sốt ruột như thế?”

Bạch Kỳ Sương không khỏi sửng sốt nói “Kỷ Vân Như….

không nói gi”
“Bọn họ đều biết Lục Viễn Phương không thích Lục Tích, ông ấy vìcon mới dẫn theo Lục Tích tham gia chương trình! Kỷ Vân Như ước gì Lục Viễn Phương với Lục Tích tham gia chương trình, vun đắp tình cảm cha con nữa đó!”
Trong lòng Bạch Kỳ Sương khổ sở nói: “Minh Dao, con hà tất gì phải như vậy! Cho dù mẹ đồng ý cho con tham gia chương trình, con nhìn Lục Viễn Phương dẫn theo con trai của ông ta, trong lòng con không khó chịu sao?”
“Con không khó chịu, con còn có Nhiếp Hạo… Nhiếp Hạo đối xử với con rất tốt, có anh ta ở bên cạnh, con rất vui vẻ.


Trước đây Bạch Kỳ Sương có nghe Tô Noãn Tâm phàn nàn qua, hình như quan hệ giữa Minh Dao và Nhiếp Hạo rất tốt.

Không hiểu nổi giữa hai người này là tình hữu nghị gì.


Lúc này Bạch Kỳ Sương cũng không hiểu.

Bà chưa từng gặp Nhiếp Hạo bao giờ… cũng không hiểu rõ về Nhiếp Hạo, nhưng Nhiếp Hạo trong giới giải trí nhiều năm là người rất cao.

ngạo, thần bí, nhân phẩm tuyệt đối là không có vấn đề.

Cho nên bà cũng rất yên tâm cho con gái ở chung với anh ta, Nhưng bây giờ… Đây coi như là đang có chuyện gì xảy ra?
Bạch Kỳ Sương bất động thanh sắc nói: “Minh Dao… Con nói với mẹ, con với Nhiếp Hạo có quan hệ như thế nào?”
Chẳng lẽ Nhiếp Hạo coi Minh Dao như là con gái mà nuôi dưỡng sao?
Minh Dao rất thành thật nói: “Nhiếp Hạo có bệnh tử kỷ… Giống như con, chúng con có thể dễ dàng hiểu được thế giới của đối phương, đi lại giữa thế giới của nhau, bọn con trò chuyện rất hợp nhau, trên đời này, chỉ có Nhiếp Hạo không cho rằng con là trẻ con không hiểu gì”
“Trong mắt anh ta, con là người có tư tưởng, anh ta không nuông chiều con nhưng lại đối xử với con rất tốt”
“Mẹ biết cái gọi là linh hồn đồng bạn không?”

Khóe miệng Bạch Kỳ Sương co rút: “Các người đây là… Đồng bạn tương niên sao?”
“Tạm thời coi như thế đi… anh ta đã hứa với con, dưới điều kiện đủ khả năng sẽ bảo vệ con lớn lên… Con đồng ý với anh ta sau này sẽ dưỡng lão cho anh ta, Nhiếp Hạo đã không còn người thân trên đời này… Chỉ có mình anh ta, anh ta cũng không có dự định kết hôn hay sinh con, cho nên anh ta rất là đáng thương, luôn chỉ có một mình, con muốn ở bên anh ta…”
Tâm trạng Bạch Kỳ Sương rất là phức tạp nói: “Vậy… Lục Viễn Phương là vì con mới tham gia chương trình sao?”
“Vâng… Con đã gọi điện cầu xin ông ấy, ông ấy luôn đáp ứng tất cả yêu cầu của con! Lúc trước con với đàn chị cùng nhau phát trực tiếp, Lục Viễn Phương cho con rất nhiều tiền… Cộng lại cũng phải mấy trăm tỷ”
Bạch Kỳ Sương không khỏi hít vào một hơi: “Lục Viễn Phương… Cho.

con nhiều tiền như vậy sao?”
“Đúng vậy! Con nói muốn kiếm tiền để tích lũy làm đồ cưới cho mình, Lục Viễn Phương không ngừng tặng quà cho con… Mẹ ơi, Lục Viễn Phương đối xử với con rất tốt, trước đây ông ấy không biết đến sự †ồn tại của con, nhưng sau khi biết rồi thì cố gắng hết sức hoàn thành trách nhiệm của một người bố với con, mặc dù không thể cùng sinh sống với nhau, nhưng con biết, ông ấy yêu con… là đủ rồi”