Hạo Nhiên đạo quân cười tự giễu một tiếng, nói: “Lão phu có một thân đạo thuật và thần thông, lại không chống cự nổi sự ép bách của trật tự Ma vương, nhưng nếu lão phu liều cái mạng này, hoàn toàn có thể hủy đi hơn phân nửa quân đội của chúng!”
“Như vậy, trong một thời gian, Ma quốc không thể tiếp tục phát động chiến tranh nữa!
“Cho nên! Các ngươi! Bây giờ! Nhất định phải tranh thủ chọn ra một vị lãnh tụ mới!!”
“Nếu không ta sẽ chết không chút giá trị nào!!”
Nói tới đây, đạo quân gần như khàn cả giọng.
Sắc mặt đám tu hành giả biến đổi.
Để chống lại trật tự Ma vương đạo quân đã cúc cung tận tụy, đến chết mới dừng.
Những người như mình rõ ràng còn đang sống tốt, vậy mà ủ rũ cái gì?
Bọn họ tạm thời thoát khỏi bóng ma thất bại chiến tranh, xốc lại đấu chí, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này.
Vài chưởng môn trao đổi với nhau, cuối cùng một người đứng dậy lớn tiếng nói: “Chúng ta đề cử chưởng môn nhân của Linh Minh đại thế giới, Thanh Vân tôn giả.”
Đề nghị của bọn họ lập tức nhận được hưởng ứng của một bộ phận tu hành giả.
“Thanh Vân tôn giả tu vi cực cao, tính cách cao ngạo, trước nay không đứng cùng phía với Ma quốc, ông ấy làm lãnh tụ liên minh chúng ta rất yên tâm.”
“Đúng vậy, Thanh Vân tôn giả đáng tin cậy.”
“Ta cảm thấy rất được.”
Mọi người nghị luận.
Nhưng hầu hết mọi người không lên tiếng.
Hạo Nhiên đạo quân nhìn về phía một tu sĩ trung niên, hỏi: “Thanh Vân tôn giả, ý kiến cá nhân ngươi như thế nào?”
Tu sĩ trung niên kia đứng lên, thở dài một cái.
Gã cười khổ nói: “Rất cả tạ hậu ái của mọi ngươi nhưng ta rõ năng lực của mình.”
“Giờ là thời khắc trong ngoài khốn đốn, trật tự đang tới gần, ta không có lòng tin có thể dẫn dắt được liên minh.”
“Trên thực tế, cho tới bây giờ ta cũng không biết làm thế nào mới có thể chiến thắng được những tu hành giả thân mang trật tự.”
Lời của gã đã nói đúng tâm khảm của mọi người.
Đúng vậy.
Trong điều kiện cảnh giới và tu vi đồng cấp rốt cuộc phải chiến đấu như thế nào mới có hy vọng đánh bại những tu hành giả có trật tự phụ trợ?
Đây là một bế tắc.
Nếu không ai có thể phá được bế tắc này, trong chiến đấu sau này của Liên minh Tu hành sẽ tiếp tục chiến bại cho đến khi bị hủy diệt.
Đây gần như là kết cục đã có thể nhìn thấy.
Vì thế tất cả mọi người đều ảm đạm.
Đợi một lát.
Lại có vài thế lực tu hành đề cử một Tôn giả.
Nhưng Tôn giả này cũng từ chối.
Tôn giả nhìn mọi người, lớn tướng nói: “Ta tin, trình độ tu vi của ta tương đương mọi người, suy nghĩ trong lòng cũng giống nhau thôi.”
“Ngay cả Hạo Nhiên đạo quân cũng thất bại, ta không nghĩ mình có thể sánh vai với đạo quân, càng không cho rằng mình có thể dẫn đầu liên minh đối kháng với Ma quốc.”
“Xin đừng lãng phí thời gian đề cử những người như ta, mọi người nhất định phải chọn một lãnh tụ có thể chống được trật tự.”
Mọi người nhao nhao phụ họa.
Trước kia có lẽ có rất nhiều người bằng lòng chưởng quản toàn bộ liên minh, thậm chí lục đục với nhau, tranh quyền đoạt thế vì nó.
Nhưng bây giờ là thời khắc chiến tranh, liên minh có thể sẽ diệt vong bất cứ khi nào, tất cả mọi người lúc nào cũng ở thời khắc chiến tử.
Ai dám nhận lấy liên minh trong thời khắc hắc ám nhất này?
Ai dám nói mình có thể cứu vớt cả Liên minh Tu hành?
Toàn bộ các tu sĩ trong tiểu thế giới lại một lần nữa rơi vào trầm mặc.
Một lúc sau mới có một giọng nói vang lên.
“Có lẽ chúng ta có thể chuyển đổi mạch suy nghĩ, chọn người có biểu hiện xuất sắc trong trận chiến tranh trước đó.”
Đám người lần lượt nhìn sang.
Chỉ thấy người lên tiếng là một lão giả mặc đạo bào, nửa người còn nhuộm vết máu.
Lão là người dẫn đầu của một thế giới tu hành nào đó, lúc trước trong chiến tranh luôn dũng mãnh không lùi, mấy lần đã suýt ngã xuống.
Đó là một tu hành giả đáng kính nể.
Có người đồng ý nói: “Phương pháp này rất hay.”
Thanh Vân tôn giả lại cười khổ nói: “Chiến dịch lần này, cả Liên minh thảm bại, làm gì có ai có biểu hiện xuất sắc?”
Lời nói này ra, toàn trường đều yên lặng.
Đám tu hành giả bất giác đều hồi tưởng lại trận chiến lúc trước.
“... Không đúng.” Có người chần chờ nói.
“Đúng vậy, cũng không phải là hoàn toàn thảm bại.”
“Hình như có một lần công kích rất đặc sắc.”
“Ta cũng nhớ ra rồi.”
“Là lần phản công duy nhất kia.”
“Hơn nữa còn đánh rất thành công.”
“Tổn thất rất nhỏ.”
“Tu hành giả nhập ma bị một người giết sạch.”
“Đúng, ta xem qua chiến báo, đúng là bị một người giết sạch.”
“Có một người như vậy sao?”
“Có, chẳng lẽ ngươi đã quên, thế giới đó mới gia nhập liên minh không bao lâu.”
“Cái gì? Là ai?”
“Chính là người đó.”
Đám tu hành giả bàn luận ầm ĩ.
Hạo Nhiên đạo quân suy tư một lát, nhìn nhìn đám người, khẽ gật đầu.
Đạo quân cất cao giọng nói: “Hiện tại xin tất cả người thảo luận một chút, phải chăng có thể đề cử vị đạo hữu này làm lãnh tụ liên minh tân nhiệm?”
“Vị đạo hữu này chính là Tạ Đạo Linh Bách Hoa Tôn giả có biểu hiện xuất sắc nhất trong chiến dịch.”
“Nói thoải mái đi, dù sao lãnh tụ mới được đề cử cần được mọi người tán đồng.”
Hạo Nhiên đạo quân nói xong thì im lặng.
Những người cầm lái, chưởng môn, trưởng lão đến từ từng thế giới tu hành rơi vào trầm tư.
Hồi lâu, mới có người lên tiếng.
“Tạ Đạo Linh... Haizz, ta cảm thấy nàng cái gì cũng tốt, chỉ có tu vi hơi thấp một chút.” Một trưởng lão chần chờ nói.
Lời này vừa nói ra có không ít người tán thành.
Nhưng hầu hết mọi người cũng bắt đầu phát biểu.
“Lời này sai rồi.” Một chưởng môn nói: “Từ khi nàng gia nhập liên minh tu hành ta đã tận mắt thấy nàng liên tiếp đột phá mấy lần, tốc độ tiến giai như chẻ tre, ngay cả những tu hành giả nhập ma kia cũng không đuổi kịp tốc độ tu hành của nàng.”
Lại một tu hành giả nói: “Xin mọi người hãy nghiêm túc suy nghĩ, trước đó không lâu liên minh đã thẩm định nghiêm khắc Tạ Đạo Linh một lần.”
“Lúc ấy vì tốc độ tu hành của nàng thực sự quá nhanh khiến rất nhiều người nghi ngờ, cho nhóm trưởng lão đã hạ lệnh, để nàng phải chịu thẩm định phân biệt Nhập ma giả.”
“Kết quả thì sao? Người ta hoàn toàn dựa vào thiên tư và ngộ tính của mình, từng bước tiến lên phía trước.”
Một trưởng lão cũng nói: “Nhớ lúc nàng vừa mới gia nhập liên minh có 80 tu hành giả luận đạo thuyết pháp với nàng với ý đồ để người mới này lý giải về sự quảng đại của chín trăm triệu tầng thế giới, sự mênh mông của đạo pháp vô tận... Kết quả có 21 tu hành giả sau khi nghe luận đạo của nàng đã cảm ngộ rõ ngay tại chỗ, trở về bế quan đột phá.”
“Nhân vật có tốc độ tu hành như vậy, đạo pháp giống như vậy hoàn toàn là trời cao đã phái xuống cứu vớt chúng ta.”
Lại một tu sĩ võ đạo đứng ra, lớn tiếng nói: “Tạ Đạo Linh cần thời gian, chỉ cần nàng có đủ thời gian, chắc chắn nàng sẽ mạnh hơn tất cả chúng ta!”
“Ngươi khá ủng hộ nàng ta đấy nhỉ.”
“Đương nhiên, nàng là một nữ tử như trích tiên. Bổn tọa tu hành mấy ngàn năm cũng coi như gặp vô số tiên tử nhưng không có bất cứ nữ tử nào có được phong thái tuyệt thế như nàng.”
“Ừm, đúng là vậy thật.”
“Không sai.”
Đồng ý, nụ cười của nàng rất mê người, ta cảm thấy không hề có thuật pháp mị hoặc gì nhưng lại giống như thuật pháp mị hoặc.”
“Nói vậy thì nàng đúng là nhân vật hiếm có.”
Hạo Nhiên đạo quân thấy tình hình càng ngày càng không đúng vội vàng ho khan hai tiếng.
“Im lặng một chút nào.”
Ông vẫy tay lớn tiếng nhắc nhở tất cả mọi người.
“Giờ chúng ta đang nghiêm túc đề cử lãnh tụ liên minh, không phải đang chọn đạo lữ tốt nhất, xin mọi người đừng lạc đề.”
Hạo Nhiên đạo quân nhìn tất cả mọi người, hỏi:
“Vậy, vấn đề chủ yếu bây giờ là cảnh giới tu hành của Tạ Đạo Linh quá thấp, không cách nào phục chúng, đúng hay không?”
Trưởng lão mở miệng đầu tiên nói: “Đúng là như vậy, trừ phi nàng có thể lại đột phá đến một cảnh giới lớn... Dù nói thế nào, cảnh giới tu vi cũng là tiêu chuẩn quan trọng để các tu hành giả đánh giá lẫn nhau.”
Có vài tiếng phụ họa thưa thớt vang lên.
Nhưng rất nhanh, từng trận từng trận hư thanh cao hơn đã hoàn toàn chế trụ những tiếng phụ họa đó.