Căn phòng nhỏ trên đỉnh núi.
Barry không nghĩ tới vấn đề này, không khỏi sửng sờ.
Mèo Con thấy Diệp Phi Ly đang mong chờ đáp án thì bật cười một tiếng.
“Cái này đương nhiên không thành vấn đề, vô cùng hoan nghênh.” Nàng nói.
Barry nhẹ gật đầu, cười theo.
Vào thời điểm này mà người thanh niên này còn nhớ tới vợ mình, đúng là chân thành nhưng không mất đi sự đáng yêu.
Dạng người này rất thích hợp làm thành viên Câu lạc bộ.
“Cứ quyết định như vậy chứ?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Không thành vấn đề.” Barry nói.
Bọn họ đã lập tức quyết định xong chuyện của Diệp Phi Ly.
Từ giờ khắc này, Diệp Phi Ly chính thức trở thành một thành viên của Câu lạc bộ Thiết Quyền Chính Nghĩa.
“Vậy, tôi vào Câu lạc bộ thì có thể làm gì?” Diệp Phi Ly hiếu kì hỏi.
Làm cái gì...
Câu hỏi này làm ba người đớ ra.
Câu lạc bộ ngoại trừ đánh nhau và kiếm ăn hình như không có chuyện gì khác, Cố Thanh Sơn thầm nghĩ.
Barry ho một tiếng, nghiêm túc hỏi: “Cậu am hiểu cái gì?”
“Chơi game, xếp hạng trên thế giới của tôi rất cao.” Diệp Phi Ly kiêu ngạo nói.
“Chơi game? Xếp hạng thế giới?” Mèo Con hoang mang hỏi lại.
Cố Thanh Sơn cứu vãn nói: “Cái này không tính, Phi Ly cậu nói lại đi.”
Diệp Phi Ly cau mày suy nghĩ hồi lâu, rốt cuộc nói: “Tôi có thể ở trong nhà, chỉ cần không có việc gì, muốn tôi vài năm không ra khỏi nhà cũng được.”
“...” Cố Thanh Sơn.
Hắn hoàn toàn từ bỏ ý định cứu vãn Diệp Phi Ly.
Mèo Con lại vui vẻ vỗ tay nói: “Như vậy rất tốt, lúc chúng tôi không ở đây cuối cùng cũng có người thay tôi quản lý thông đạo Siêu Duy rồi.”
“Thông đạo Siêu Duy không phải luôn do cô quản sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Bị nhốt ở Câu lạc bộ gần ngàn năm, tôi muốn đi nghỉ phép! Tôi muốn đi mua đồ! Tôi muốn đi chơi!” Mèo Con reo lên.
Barry tràn đầy đồng cảm khẽ gật đầu.
“Cũng lâu lắm rồi tôi không đi bar và sòng bạc.” Y cảm khái nói.
Hai người cùng nhìn Diệp Phi Ly, bình phẩm từ đầu đến chân.
“Đáng tiếc thực lực của cậu ta còn quá yếu, tri thức về chín trăm triệu tầng thế giới hầu như còn trống không, cần chút thời gian để trưởng thành.”
“Đúng vậy, chờ dung hợp xong thế giới Lục Đạo, chúng ta sẽ dẫn cậu ta đi đại sát tứ phương, sớm tiến hóa đến giai đoạn tiếp theo một chút.”
Lúc này quang não trong ngực Cố Thanh Sơn phát sáng.
[Các hạ, có việc bẩm báo.]
“Nói đi.”
[Sương Hỏa quỷ vương của thế giới Ác Quỷ đã dẫn thủ hạ gấp rút cướp đoạt nhân khẩu, chuyển hóa nhân loại thành ác quỷ.]
Trên màn sáng hiện ra một cảnh tượng.
Sương Hỏa quỷ vương trong Quỷ thành đang lớn tiếng kêu gào chỉ huy.
Những nhân loại bị ác quỷ cướp đoạt đều bị nó tập trung đến một góc quảng trường, đang chuẩn bị hoàn thành nghi thức chuyển hóa quy mô lớn.
Cố Thanh Sơn nhìn màn ảnh, hỏi: “Bọn chúng vẫn luôn phá hoại Thế giới Nhân Gian?”
[Đúng vậy, các hạ, ác quỷ phá hoại Thế giới Nhân Gian lợi hại nhất. Người không phục tùng chúng đều bị giết chết ăn sạch, chỉ nhân loại khuất phục mới có thể tạm thời còn sống chờ tiến hành nghi thức chuyển hóa ác quỷ.] Nữ thần Công Chính nói.
Lông mày Cố Thanh Sơn dần nhíu chặt.
Sát ý trên người hắn dâng lên.
“Xem ra giờ có thể đưa Diệp Phi Ly đại sát tứ phương rồi.” Hắn nói khẽ.
Mèo Con nói: “Cái này dễ thôi, báo tọa độ nơi đó cho tôi là được.”
Nữ thần Công Chính nói một tọa độ vị trí.
“Chúng ta đi.”
Mèo Con búng tay một cái.
Chỉ một thoáng, Barry, Mèo Con, Cố Thanh Sơn cùng Diệp Phi Ly biến mất không thấy đâu.
Thành Ác Quỷ.
Sương Hỏa quỷ vương đang tăng tốc chuẩn bị nghi thức chuyển hóa cỡ lớn.
Thực lực của mấy người kia quá kinh khủng, chỉ cảm thụ từ xa nó đã không thể nào kháng cự được.
Sương Hỏa quỷ vương liền ý thức được, thế giới này không thể ở lại thêm.
Đợi hoàn thành xong đợt chuyển hóa cỡ lớn này, nó lập tức trở về Thế giới Ác Quỷ, trong thời gian ngắn quyết không quay lại đây.
“Rất tốt, giờ tất cả đều đã chuẩn bị sẳn sàng, phát động cho ta, phát động nghi thức chuyển hóa!” Sương Hỏa quỷ vương hạ lệnh nói.
Không một thủ hạ nào đáp lời nó.
Cả quỷ thành hoàn toàn rơi vào yên tĩnh.
Tất cả ác quỷ đều đứng thẳng bất động ngay tại chỗ, dù dùng toàn lực cũng không thể nào động đậy.
Không gian xung quanh người chúng hoàn hoàn đông cứng, thậm chí ngay cả không gian để chúng há mồm cũng chẳng có.
Trong lòng Sương Hỏa Quỷ vương biết không ổn, lập tức muốn phát động thuật pháp truyền tống.
Nhưng nó phát hiện mình không thể nào nhúc nhích.
Một giây sau, một màn ánh sáng hiện lên.
Tất cả thành viên của Câu lạc bộ Thiết Quyền Chính Nghĩa xuất hiện trên quảng trường.
“Nữ thần Công Chính phái robot chiến đấu và tàu vận tải đến để đưa những người được cứu về.” Cố Thanh Sơn nói.
[Được, các hạ.]
Cố Thanh Sơn lại nhìn sang Mèo Con, hỏi: “Xác định những ác quỷ này đều sẽ không động đậy chứ?”
“Đương nhiên không thể động đậy rồi, nơi này giao cho mọi người, pháp trận đó khá thú vị, ta qua đó xem thử trước đã.” Mèo Con nói.
Nàng đi về phía một truyền tống trận cỡ lớn.
Đó là pháp trận không gian trở về Thế giới Ác Quỷ.
“Phi Ly, cậu lên đi.” Cố Thanh Sơn nói.
Diệp Phi Ly hưng phấn liếm liếm khóe miệng, nói: “Thực lực của bọn họ đều không tệ, đều có tác dụng cực lớn đối với sự tiến hóa của tôi, tôi thật sự có thể tùy ý chém giết sao?”
“Giết sạch.” Cố Thanh Sơn nói.
Diệp Phi Ly hét to một tiếng, hóa thành một đạo huyết quang nhào về phía Sương Hỏa Quỷ vương.
Vong Xuyên Ly Hồn Câu tản qua quang mang bất định mờ nhạt, mũi nhọn nhẹ nhàng móc vào cổ Sương Hỏa quỷ vương.
Đầu thân tách rời.
Sương Hỏa quỷ vương thống lĩnh cả một ác quỷ đạo, dẫn đầu công kích Thế giới Nhân Gian cứ không có chút sức kháng cự nào mà chết như vậy.
Ầm!
Hồng mang trên người Diệp Phi Ly tăng vọt.
Hắn ta nhận được toàn bộ sức mạnh của Sương Hỏa quỷ vương!
“Đúng là sung sướng quá, đây là niềm vui sướng khi giết được yêu quái vượt cấp sao?” Trong lòng Diệp Phi Ly phát ra tiếng ngâm khẽ hài lòng.
Trường câu lóe lên.
Lại một ác quỷ cường đại đầu thân tách rời.
Hồng mang trên người Diệp Phi Ly càng đậm hơn.
Barry khoanh tay, đứng ở một bên hỏi Cố Thanh Sơn: “Giết quái vượt cấp là gì?”
“Là một loại thuật ngữ game, anh không cần để ý đến cậu ta.” Cố Thanh Sơn nói.
“Tiếp theo cậu định thế nào?” Barry lại hỏi.
“Nếu đã tới đây rồi thì tới thế giới Ác Quỷ, dung hợp thế giới đó với Nhân Gian giới luôn đi.”
“Sau đó thì sao?”
“Thiên Giới, Thú Vương giới, A Tu La giới đều như thế, từng cái từng cái một.”
Cố Thanh Sơn nghĩ tới một chuyện, nói: “Đối với A Tu La giới thì có thể dịu dàng hơn một chút, họ và tôi dù sao cũng có chút nguồn gốc.”
“Cái này dễ thôi.” Barry gật đầu nói.
Mèo Con cũng quay lại nói: “Pháp trận truyền tống của thế giới Ác quỷ em đã hoàn toàn nắm rõ rồi, trong đó có vài cạm bẫy, chỉ có thể để ác quỷ đi qua. Nhưng chúng ta không cần đi qua truyền tống trận, em đã có được vị trí của thế giới bên kia, có thể đưa mọi người đi thẳng đến đó.”
“Vậy chờ Diệp Phi Ly một chút đã.” Cố Thanh Sơn nói.
Ba người cùng nhìn sang một chỗ.
Mấy chục giây sau.
Diệp Phi Ly đã giết sạch ác quỷ toàn thành.
Gã quỳ xuống trên mặt đất, thống khổ gào lớn một tiếng.
Từng tia huyết quang ngưng tụ thành từng sợi, như linh tằm nhả tơ bao lấy Diệp Phi Ly.
Tiếng rên rỉ và gầm rú của Diệp Phi Ly dần bị màn máu ngăn cách.
“Tiến hóa sắp bắt đầu.”
Barry chăm chú nhìn màn này, nói.
“Cậu ta sẽ như thế nào?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Tôi cũng muốn biết, nhưng chuyện này không thể nào dự đoán được, chúng ta phải đợi đến cuối cùng mới có thể biết kết quả.” Barry cảm thấy hứng thú nói.
Mèo Con cũng cười nói: “Lần này không chỉ có thể nhìn được phong cảnh thế giới Lục Đạo mà còn có thể mở mang tầm mắt chứng kiến quá trình tiến hóa của một Kẻ Diệt Thế, đúng là không uổng công mà.”
Trong lòng Cố Thanh Sơn yên lặng suy tư.
Chờ sau khi Diệp Phi Ly tiến hóa xong, mình sẽ có thể nghiệm chứng suy đoán kia.
Dựa theo trình tự, dung hợp các mảnh vỡ của thế giới Lục Đạo thành một thế giới, từ đó có thể tìm được bí mật của Phần Mộ Của Thế Giới trong quá trình này.