Một nửa là nam, một nửa là nữ, trong biểu cảm mang theo vẻ cuồng loạn và thống khổ bi thương.
Cố Thanh Sơn lập tức ý thức được, đây là Thần của bọn họ.
Nhưng đốm sáng tím đó không chỉ tụ tập lại thành mặt người, thậm chí nó còn nhanh chóng biến thành hình dạng thân thể.
Một cơn lạnh lẽo dâng lên trong lòng Cố Thanh Sơn.
Bên trong linh giác, hắn cảm nhận được một loại uy hiếp kinh khủng hơn cả cái chết.
Cố Thanh Sơn không chút do dự vung Trấn Ngục Quỷ vương trượng lên, phát động "Linh hồn tiêu tán."
Đây là thủ đoạn cuối cùng của Quỷ vương Hoàng Tuyền, trực tiếp diệt sát tất cả linh hồn trong địa ngục.
Trong nháy mắt, quái vật quỷ dị đang dần dần thành hình kia tan thành mây khói.
Tim Cố Thanh Sơn lạnh như địa ngục Hàn Băng này vậy.
Vừa rồi cái loại cảm giác không thể nói thành lời đó khiến hắn đổ một tầng mồ hôi lạnh, ướt cả lưng.
May mà vào giây phút cuối cùng, con đường xuất hiện của tồn tại kia đã bị hắn chặn lại.
Nếu không còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
Cố Thanh Sơn ngẩn người một lát, lúc này mới huy động Trấn Ngục Quỷ Vương trượng, rời khỏi địa ngục.
Hắn lướt qua sông Vong Xuyên, tìm một điểm truyền tống gần nhất về tới trấn nhỏ kia.
"Thế nào, thuận lợi không?" Barry hỏi.
Cố Thanh Sơn cười khổ nói: "Từ đầu thì tạm ổn, nhưng cuối cùng lại có vấn đề."
Hắn lập tức kể hết toàn bộ quá trình của chuyện này.
Mọi người nghe đến cuối cùng đều sợ hãi.
"Đáng chết, đó là thứ quái quỷ gì vậy chứ?" Trương Anh Hào nói.
"Trong chín trăm triệu tầng thế giới, những thứ không thể xác định còn nhiều lắm, không cần thiết phải căng thẳng như vậy." Barry an ủi mọi người.
Hắn ta thấy Cố Thanh Sơn vẫn trầm mặc, lại hỏi: "Sao thế? Cậu vẫn cảm thấy không ổn à?"
"Không." Cố Thanh Sơn chậm rãi nói: "Dựa theo cách nói của mọi người, chín trăm triệu tầng thế giới đều nghĩ thứ đó đã chết... Nhưng nó lại còn sống, ẩn thân trong Học viện Thần, hiển nhiên là có mưu đồ nào đó."
Mèo Con đồng ý nói: "Thật sự như vậy, người của Học viện Thần bởi vì thực nghiệm thất bại trở nên điên cuồng, đám cường giả mà chúng ta biết đều lẩn đi rất xa, không muốn tiếp xúc nhiều với bọn họ, còn thương cảm cho bọn họ, những nếu những người này không phải kẻ điên mà là một thế lực tà ác có tổ chức có mưu đồ, cảm nhận của đám cường giả kia sẽ khác."
Barry bắt đầu có hứng thú, nói: "A, nghĩ như vậy, quả thật đáng để chúng ta làm gì đó."
Hắn ta nhìn về phía Cố Thanh Sơn, hỏi: "Cậu có ý tưởng gì không?"
Cố Thanh Sơn đáp: "Tôi muốn biết bên trong chín trăm triệu tầng thế giới có tổ chức tình báo và tổ chức tin tức nào không."
"Có, Hiệp hội Thủ hộ giả Tháp Cao là tổ chức có thông tin linh thông nhất, báo của hiệp hội Tháp Cao bọn họ cực kỳ có giá trị, tất cả những nhân vật lớn trong chín trăm triệu tầng thế giới đều bỏ tiền ra mua."
Báo của hiệp hội Tháp Cao?
Cố Thanh Sơn nhớ tới thời gian Barry đang hồi phục kia, bản thân mình cũng hưởng ké được lên đầu đề của tờ báo, làm cho rất nhiều người biết về mình."
"Bọn họ có muốn tin tức này không?"
Barry nói: "Đương nhiên, bọn họ cảm thấy hứng thú nhất với các tin tức trực tiếp, cái giá đưa ra cũng rất khả quan."
Cố Thanh Sơn lập tức nở nụ cười, nói: "Vậy được rồi, chúng ta bán tin tức này cho bọn họ, tiện thể kiếm chút tiền tiêu, hơn nữa còn có thể khiến cả chín trăm triệu tầng thế giới đề phòng Học viện Thần, mọi người cảm thấy được không?"
"Quá tuyệt vời." Mèo Con giơ hai tay lên hoan hô: "Thù lao của hiệp hội Tháp Cao rất cao, nếu chúng ta không nợ nần gì là có thể đi nghỉ phép!"
Barry cũng mỉm cười theo.
Cho dù hắn ta là chúa nợ nhưng cũng không từ chối cơ hội kiếm được vàng thật bạc thật.
"Được, để tôi thông báo với bọn họ, danh dự của Barry này ở trong chín trăm triệu tầng thế giới vẫn đáng để bọn họ tin tưởng." Barry nói.
"Anh, anh có thể ra mặt nhưng không thể để lộ Cố Thanh Sơn ra được, trước khi anh ấy trở nên lớn mạnh, không thể để những kẻ đó cảm nhận được uy hiếp từ anh ấy." Mèo Con nhắc nhở.
"Yên tâm, anh biết phải làm như thế nào." Barry nói.
Hắn ta lấy ra một tờ báo cũ trắng thông tin, hắng giọng nói với tờ báo: "Tôi là Thiết Quyền Barry của Câu lạc bộ Thiết Quyền Chính Nghĩa, xin được trò chuyện."
Qua một lát.
Tờ báo truyền đến một giọng nói già nua: "Là Barry hả, chúc mừng cậu, nữ vương Chim Kinh Cức đã trả hết nợ cho các cậu rồi."
"Ha ha, đúng vậy."
"Cậu tìm chúng tôi là cần dịch vụ du lịch nào à? Hay muốn mua tin tức gì?"
"Không, tôi có một tin tức muốn bán cho các ông."
"A?" Giọng nói già nua kia đề cao: "Thật hiếm khi cậu mới có tin tức để bán, vậy chờ một chút."
"Được."
Chỉ chốc lát sau, trên tờ báo bắt đầu xuất hiện một hàng chữ.
Cố Thanh Sơn liếc qua nhìn một cái, phát hiện trên báo đều là văn tự của Hiệp hội Thủ hộ giả Tháp Cao, nội dung ước chừng là khế ước nào đó, quy định nội dung thông tin phải chân thật đáng tin, thông tin không được bán cho tổ chức nào khác, nguồn gốc thông tin, đánh giá cấp bậc này nọ vân vân.
Một chiếc bút lông ngỗng chui ra từ tờ báo, dừng lại trước mặt Barry.
Barry cầm lấy bút, viết lại chuyện của Học viện Thần xuống vị trí trung tâm tờ báo, sau đó ký tên của hắn ta ở dưới.
Phừng...
Một ngọn lửa bốc lên từ tờ báo.
Tất cả văn tự đều bị đốt cháy hết, cả tờ báo lại khôi phục trạng thái trống rỗng.
Hơn mười phút sau.
Giọng nói già nua kia lại vang lên: "Dựa theo pháp tắc khế ước, tên và tin tức của cậu đã thông qua nghiệm chứng phát hiện nói dối."
"Tin tức như vậy thật sự kinh người, hoàn toàn có thể trở thành tiêu đề ngày mai... Không, chúng tôi sẽ lập tức tổ chức nhân thủ, tháo đầu đề hôm nay xuống, thay tin tức này lên."
Barry cười nói: "Xem ra tin tức của tôi được các ông hoan nghênh nhỉ."
"Đương nhiên! Barry, không thể tin được là cậu lại có tin tức bí ẩn như vậy, hội trưởng của chúng tôi cũng chú ý tới tin tức này."
"Như vậy, tôi sẽ nhận được bao nhiêu thù lao?" Barry hỏi.
"Tin tức của cậu sẽ được hội trưởng tự đánh giá cấp bậc, thù lao báo tin đang được tính toán, sau đó sẽ trực tiếp gửi tới tài khoản cá nhân của cậu."
"Được."
"Vậy thế nhé, nếu có tin tức gì mới cứ liên hệ với chúng tôi."
"Không thành vấn đề."
Nói đến đây, giọng nói phát ra từ tờ báo hoàn toàn biến mất.
Barry thu tờ báo lại, nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
"Cậu kiếm được một món lớn rồi." Hắn ta nói.
"Còn chưa biết nhiều ít thế nào." Cố Thanh Sơn đáp lời.
"Cho tới bây giờ, tin tức do hội trưởng hiệp hội Tháp Cao tự mình định cấp đều là vô giá." Mèo Con nói.
Cố Thanh Sơn nói: "Vậy để Câu lạc bộ nhận đi, dù sao không có mọi người đi cùng, tôi còn phải đau đầu làm sao mới có thể đối phó với những người này."
Barry và Mèo Con cùng nhau gật đầu, trên mặt đều không giấu nổi ý cười.
Hiệp hội Thủ hộ giả Tháp Cao là một tổ chức có tài chính hùng hậu, thù lao trả luôn rất hậu hĩnh. Barry và Mèo Con nợ nần chồng chất mãi, lâu lắm rồi không kiếm được một khoản lớn như vậy."
Barry ngẫm nghĩ, nói: "Về sau tài vụ của Câu lạc bộ giao cho cậu đấy."
Khoản tiền đó lại vào tay Cố Thanh Sơn, còn có thêm quyền lực nhất định.
Ban đầu, Barry cảm thấy Cố Thanh Sơn là kẻ kiếm được tiền mới giữ hắn lại.
Nhưng sau khi trải qua chuyện của Chim Kinh Cức và chuyện này, biểu hiện của Cố Thanh Sơn đã được Barry công nhận.
... Tài năng của Cố Thanh Sơn quả thật đáng được khẳng định.
Khuyết điểm duy nhất là thực lực cá nhân của hắn còn cần phải đề cao.
Ngoài điều đó ra, Barry và Mèo Con đã hoàn toàn không coi nhẹ Cố Thanh Sơn nữa.
Mèo Con nghĩ về khoản tiền kia, không nhịn được mà vỗ vai Cố Thanh Sơn, cười nói: "Cố Thanh Sơn, làm tốt lắm, lần sau em dẫn anh theo cùng đi mua sắm."
"Tôi không thích đi mua sắm."
"Anh sẽ thích, trong chín trăm triệu tầng thế giới có vô số cửa hàng trang bị vượt qua tưởng tượng của anh nhiều."
"Nghe ra cũng không tồi."
"Đó là chuyện về sau, giờ chúng ta làm gì đây?" Barry hỏi Cố Thanh Sơn.