Mèo Con không nhịn được nhìn Cố Thanh Sơn, thấy vẻ mặt của hắn thực sự khá là khó miêu tả.
"Có phải anh đang nghĩ, ba nghìn bá vương quyền là cái gì?" Mèo Con âm thầm truyền âm đến, nói.
"Đúng vậy." Cố Thanh Sơn hào phóng thừa nhận.
"Đừng để ý đến anh ấy, chẳng qua anh ấy thấy cái tên này rất bá đạo, về sau lúc ra chiêu mà hô lên thì khá là có khí thế."
"Là như vậy à."
"Đúng vậy, tên chiêu thức kia của anh ấy hoàn toàn không có chút liên hệ nào với nắm đấm của anh ấy hết, chẳng qua là vì êm tai thôi."
"... Đây cũng có thể coi là một cách để mê hoặc kẻ địch."
"Cũng chẳng phải là trẻ con đánh nhau, chỗ nào cần phải mê với chẳng hoặc chứ."
- -- Đùng!
Barry nhẹ nhàng đấm một quyền lên không trung làm nổ ra một tiếng vang trầm thấp.
Chỉ trong một thoáng, giữa bầu trời, một tiếng kêu gào từ phía xa xăm truyền tới.
Cái xúc tu quét ngang bầu trời kia, và cả phần thân thể không được nhìn thấy điểm dừng kia của nó vặn vẹo điên cuồng.
Một khắc sau, con quái vật vũ trụ khổng lồ rơi vào cái đầm hoang nơi hẻo lánh bên ngoài biên giới.
Rầm rầm rầm rầm rầm!
Thân thể to lớn của con quái vật vũ trụ kia nảy sinh sự va chạm kịch liệt với mặt đất.
Barry vung vẩy tay, nói: "Được rồi."
Mèo Con nhìn về chỗ con quái vật vũ trụ đang rơi xuống.
"Còn này em đã từng ăn rồi, mùi vị không ngon lắm, rơi xuống rồi lại phải chế biến, mà chỗ nào cũng dính bẩn, chẳng bằng vất đi."
Cô đưa tay về hướng con quái vật vũ trụ rơi xuống, cách khoảng không ấn xuống một cái.
Không gian rung động điên cuồng.
Trong phút chốc.
Thi thể của con quái vật vũ trụ đang che hết tầm nhìn của bọn họ đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi đâu cả.
Mèo Con hơi ngẩng đầu lên, ánh mắt dường như nhìn xuyên qua tầng khí quyền để nhìn rõ ra khoảng không vô tận phía ngoài.
Cô tự lẩm bẩm, nói: "Để em ngó một cái xem, rốt cuộc có con quái vật nào đáng giá để bắt không..."
Barry bày tỏ quan điểm: "Em chọn cẩn thận một chút, anh cũng không muốn ăn xong lại bị đau bụng."
"Anh, anh xem con kia thế nào?"
"Con kia ăn không ngon đâu, em gái ngốc, em quên lần trước chúng ta không ăn mấy miếng à."
"À, đã nhớ ra rồi."
"Đừng nghĩ ngợi nữa – không bằng bắt con kia kìa, anh nhớ con kia có hương vị không tệ."
"Cái con màu đỏ kia sao? Không thèm, cả người toàn là mắt thôi, trông buồn nôn quá."
"Được rồi, vậy chúng ta đổi con khác."
...
Cố Thanh Sơn đứng ở bên cạnh.
Trên quang não của hắn liên tục lấp lóe ánh sáng.
Giọng nói của Nữ Thần Công Chính vang lên.
[Các hạ, tất cả những con quái vật đang bao vây ở ngoài tầng khí quyển của hành tinh đều đã chết rồi. Thi thể của chúng đang trôi nổi trong không trung.]
Khóe miệng Cố Thanh Sơn không nhịn được mà giật giật.
Barry chỉ đứng đó tùy tiện đánh ra một quyền thôi.
Đây là sức mạnh to lớn tới nhường nào!
Quả nhiên đưa hai cường giả cấp Bá chủ về có thể giải quyết được rất nhiều chuyện phiền toái.
Đây chính là điểm lợi của sức mạnh.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một chút rồi nói: "Này – xin gián đoạn một chút."
Barry và Mèo Con cùng nhìn về phía hắn.
Cố Thanh Sơn giải thích: "Ừm, hai người không cần phải ăn quái vật vũ trụ. Nếu đến thế giới của tôi thì tôi sẽ đưa hai người đi ăn rất nhiều món ăn ngon của bản địa."
Barry ngẩn ra.
Mèo Con cũng ngớ người, dần dần tỉnh táo lại.
Barry thở dài, nói: "Aizz, tại không nhịn được, nhìn thấy mấy con quái vật vũ trụ kia là lại muốn ăn. Chủ yếu là vì đã lâu không được ăn cái gì ngon rồi."
Mèo Con cũng thở dài, cô đơn nói: "Em vừa nghĩ tới việc ăn quái vật vũ trụ là lại nhớ tới những tháng ngày nợ nần của chúng ta, aiz."
Cố Thanh Sơn nhìn hai người bọn họ, chỉ cảm thấy bọn họ chính là cường giả đáng thương nhất mà hắn từng gặp.
Quang não trong ngực lại sáng lên một lần nữa.
Nữ Thần Công Chính nói: [Bên ngoài vũ trụ lại càng có nhiều quái vật cỡ lớn đang xông về phía này.]
Màn hình lại mở ra.
Chỉ nhìn thấy trong vũ trụ khắp nơi đều là thi thể của quái vật vũ trụ đang trôi nổi.
Barry đánh một quyền.
Những con quái vật này bị giết sạch trong giây lát.
Thế nhưng từ phía sâu trong vũ trụ lại càng có nhiều quái vật bay tới với tốc độ nhanh kinh khủng.
Trong số những con quái vật mới bay đến có vài con ôm lấy thi thể của quái vật, vừa tước thịt vừa gặm.
Nhưng lại có càng nhiều quái vật xông thẳng về phía tinh cầu hơn.
Barry cau mày nói: "Em gái, nếu không cần ăn thi thể của quái vật nữa thì ném hết đi."
"Vâng."
Tiểu Miễu búng tay tách một cái.
Trong chớp mắt, tất cả thi thể quái vật trên màn hình đều biến mất không thấy tung tích.
"Rồi sau đó, anh sẽ đuổi hết đám rác rưởi này đi." Barry nói.
Hắn ta đứng đó, nhìn lên bầu trời.
Một luồng sức mạnh mênh mông bốc lên khỏi người hắn ta.
"Đều --- CÚT hết cho ta!"
Barry không hề kiên nhẫn, quát lên.
Một chữ "cút" xuyên thẳng qua tầng hạn chế của không gian, không ngừng khuếch tán về phía khoảng không ngoài vũ trụ.
Tất thảy đám quái vật đều cứng đờ lại.
Từ bản năng chúng có thể nhận ra tất cả những tin tức trong giọng nói này.
Mạnh mẽ, tàn nhẫn, bá đạo, vô tình – đến từ sinh vật sống nào đó đứng trên đỉnh của chuỗi thức ăn.
Sinh vật sống đứng trên đỉnh kia không cho phép chúng tới đây!
Đám quái vật vũ trụ run rẩy không ngừng, lũ lượt quay đầu lại, hốt hoảng chạy tán loạn.
Mấy hơi thở sau.
Giọng nói của Nữ Thần Công Chính lại vang lên.
[Các hạ, quái vật vũ trụ ngoài không gian đã không còn tồn tại nữa rồi.]
Trong giọng nói của Nữ Thần Công Chính có thêm vài phần vui mừng: [Ngài đưa tới hai người bạn rất mạnh mẽ, sức chiến đấu đã vượt qua khả năng thống kê của tôi.]
"Đúng vậy, bọn họ là mạnh nhất." Cố Thanh Sơn nói.
Nữ Thần Công Chính nói: [Cũng may là như thế, ngài và bạn ngài trở lại đã giải quyết triệt để nỗi lo của tôi và thế giới này.]
"Nỗi lo? Xin hãy nói cho ta tình hình bây giờ một chút." Cố Thanh Sơn vội nói.
[Tuân mệnh, các hạ.]
Nữ Thần Công Chính kể lại những chuyện xảy ra gần đây.
Thì ra, kế sách mà Cố Thanh Sơn đặt ra lúc đó đã có hiệu quả.
Diệp Phi Ly đã lĩnh ngộ đầy đủ ý của Cố Thanh Sơn.
Hắn dùng việc phá hoại thế giới này để cá cược, uy hiếp đám Thần duệ và Ác quỷ, lôi bọn họ vào trận thách đấu.
Trước lúc trận thách đấu bắt đầu, ngay cả Thú Vương, A Tu La đều tham dự vào.
Ai cũng muốn đạt thế giới này.
Diệp Phi Ly nhân cơ hội này, dựa theo kế sách mà Nữ Thần Công Chính chỉ định, không ngừng tấn công, giết hết mọi kẻ địch có thể giúp hắn tiến hóa.
Cuối cùng, trước khi trận chung kết bắt đầu, thực lực của hắn đã vượt qua tất cả đối thủ.
Nhưng không ngờ đợi đến lúc hắn sắm vai Chú Hề Tử Thần xuất hiện, thế giới đã thay đổi rồi.
Đám quái vật vũ trụ bắt đầu cảm thấy hứng thú đối với thế giới này.
Càng ngày càng nhiều quái vật vũ trụ xuất hiện.
Bọn chúng có ý đồ muốn ăn hết tất cả sinh mạng trên thế giới này.
Một số quái vật có khẩu vị lớn, thậm chí muốn ăn cả thế giới này luôn.
Trận đấu tranh bá Lục Giới lập tức tạm dừng.
Thần duệ, Ác quỷ, A Tu La, Thú Vương lần lượt bắt đầu nghênh chiến quái vật vũ trụ.
Bọn họ tuyệt đối không để thế giới này rơi vào miệng của kẻ khác.
“Dừng, chuyện này không cần phải nói tiếp, tôi muốn biết cô đang lo lắng điều gì.” Cố Thanh Sơn gọn gàng dứt khoát hỏi.
Nữ Thần Công Chính nói: [Các hạ, bao nhiêu năm nay, thế giới này vẫn luôn không bị quái vật vũ trụ phát hiện, thực ra đều là có nguyên nhân cả.]
“Nguyên nhân gì?”
[Bởi vì sức mạnh của liên bang Cửu Phủ, bọn họ có đủ sức mạnh khoa học kỹ thuật, có thể che chắn thế giới này ra khỏi vũ trụ.]
[Như vậy, quái vật vũ trụ sẽ không cách nào tìm được thế giới này.]
“Nếu như bao nhiêu năm nay đều không xảy ra vấn đề, tại sao bây giờ quái vật vũ trụ lại xuất hiện chứ?”
[Bởi vì nhân vật quan trọng của Cửu Phủ đều đã chết sạch hết rồi.]
Trên màn hính sáng, xuất hiện hình ảnh lúc Tô Tuyết Nhi xông vào buổi tụ họp của Cửu Phủ.
Cửu Phủ đang thiết lập một trung tâm quyền lực tu hành đứng trên cả quốc gia.