Bọn họ cùng lúc mở mắt ra.
"Anh ơi, phải làm sao bây giờ?"
"Nhìn qua hình như không phải định đùa bỡn chúng ta, cho vào đi." Barry nhíu mày, nói.
"Vâng." Mèo Con đáp.
Cô bắt đầu đọc thần chú để mở ra thông đạo vào Siêu Duy, cho đối phương tiến vào.
Cố Thanh Sơn nhìn phản ứng của hai người, trong đầu không khỏi có chút mơ hồ.
Hắn liền hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?"
Barry ngửa đầu lên, nói: "Cậu xem đi, đã tới rồi."
Cố Thanh Sơn ngửa đầu lên nhìn.
Chỉ thấy một chiếc thuyền khổng lồ dần dần xuất hiện trên bầu trời.
Chiếc thuyền này nhìn trông rất quen mắt...
Đúng vậy, đây chính là ngự giá của nữ vương Kinh Cức!
Sau một khắc, quả nhiên Cố Thanh Sơn nhìn thấy Laura và Yilia thò đầu ra khỏi thuyền.
Laura còn cười với hắn nữa.
Mèo Con nhanh chóng giải thích với Cố Thanh Sơn: "Toàn bộ đội thuyền của tộc Kinh Cức đều dừng lại ở bên ngoài thông đạo vào Siêu Duy, nữ vương của bọn họ đưa ra lời thỉnh cầu muốn đi vào, mà nữ vương chỉ thỉnh cầu một thuyền đi vào thôi, thế nên em cảm thấy cũng không có chuyện gì nguy hiểm cả."
"Đúng vậy, tộc Kinh Cức sẽ không đối phó với chúng ta – bọn họ từ trước tới nay chưa từng đối phó với thế giới Siêu Duy." Lông mày Barry dần giãn ra, cũng nói.
Nếu nữ vương tự mình tới thăm hỏi thì đương nhiên do có chuyện quan trọng.
Bây giờ nghĩ lại, cái định vị tọa độ kia chẳng qua là để tiết kiệm thời gian, chứ cũng không phải cố ý lừa gạt mình.
Nghĩ vậy, sắc mặt của Barry và Mèo Con liền tốt hơn nhiều.
"Chúng ta phải đón tiếp như thế nào đây?" Barry hỏi.
"Không có chuyện gì đâu, bọn họ đột ngột tới nên chúng ta chưa làm công tác chuẩn bị gì cũng dễ nói." Mèo Con đáp.
Trong lúc hai người nói chuyện thì chiếc thuyền khổng lồ đã đáp xuống.
Nữ vương Kinh Cức, Laura, đầu đội vương miện, mặc một bộ quốc bào hoa lệ, tay cầm quyền trường bay xuống khỏi chiếc thuyền khổng lồ.
Phía sau lưng cô, Hàn Dạ Chi Sương mang theo mười mấy hộ vệ theo sát phía sau.
Các cô bay về phía ba người của Câu lạc bộ.
"Yilia, chị hãy tới giải thích chuyện này cho Barry và Mèo Con của Thiết Quyền đi." Laura phân phó.
"Vâng."
Yilia tiến lên phái trước, dẫn Barry và Mèo Con qua một bên, bắt đầu cẩn thận giải thích chuyện gì đã xảy ra.
Laura đi đến trước mặt Cố Thanh Sơn, ngửa đầu nhìn về phía hắn.
Cố Thanh Sơn nhìn cô, nở nụ cười.
"Đã nói phải giữ bí mật mà." Hắn nhỏ giọng nói.
"Đương nhiên rồi, em chỉ dẫn theo hơn mười người hộ vệ đã chứng kiến toàn bộ hành trình ở thế giới kia thôi mà." Laura chỉ ra phía sau, đáp lại.
Hơn mười người hộ vệ kia nhìn Cố Thanh Sơn, họ đều lộ ra những nụ cười đầy thiện ý.
Cố Thanh Sơn cũng cười với bọn họ coi như là chào hỏi.
Cùng chiến đấu với nhau nên mọi người cũng có chút quen biết.
Laura lại nói: "Barry và Mèo Con cũng là người đáng tin, chuyện này có nói cho bon họ biết thì cũng không có vấn đề gì không phải sao?"
Cố Thanh Sơn nhìn về phía Barry và Mèo Con.
Thì thấy Yilia đang nói chuyện, biểu hiện của hai người càng lúc càng ngạc nhiên, còn không ngừng nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
"Được rồi, hai người bọn họ đúng là không có gì để nói." Cố Thanh Sơn đồng ý, đáp lại.
Đang nói tới đây thì ngừng lại.
Hai người bắt đầu trầm mặc.
"Em – đã nghĩ kỹ rồi." Laura phá vỡ sự yên tĩnh trước.
"Hả?"
"Thực ra em lựa chọn con đường thứ hai, con đường này vô cùng khó khăn, phải không ngừng khiêu chiến với bản thân, không ngừng trưởng thành và trở nên mạnh mẽ, như thế mới có thể nắm giữ số mạng của bản thân – có đúng không?" Laura cẩn thận hỏi.
"Đúng vậy, anh cho là như vậy." Cố Thanh Sơn gật đầu nói.
"Hiện giờ em đã chọn con đường đi của bản thân, thế nên..."
Laura hít một hơi, dõng dạc nói: "Thế nên, vận mệnh của em, do em tự nắm giữ, một khi em quyết tâm làm chuyện gì thì không ai có thể ngăn cản em được."
"Em là vương của Kinh Cức, chỉ cần là điều em muốn, em sẽ không do dự đi thực hiện nó, như vậy mới không phụ những khó khăn em trải qua, cũng không phụ những cố gắng của em."
Cô lấy hết dũng khí, trong một hơi nói hết những lời trong lòng mình.
Cố Thanh Sơn nhìn cô, nhất thời không có lời nào để nói.
Laura đợi một chút cũng không thấy Cố Thanh Sơn đáp lại, cô không khỏi thấy có chút mất mát.
"Cố Thanh Sơn, lẽ nào những lời em nói không tốt sao? Anh có thể cho chút phản ứng được không."
"Thật đó, những lời vừa rồi em đã nghĩ rất lâu rồi mới quyết định. Vừa rồi trước khi em đến em còn đọc đi đọc lại trong đầu hai lần..."
Cô gái nhỏ nhụt chí thì thầm.
Cố Thanh Sơn yên lặng lắng nghe, ý cười trên khóe miệng dần mở rộng.
"Nói rất hay, rất có khí chất của nữ vương." Hắn cười động viên.
"Anh thật sự nghĩ vậy sao?"
"Đúng vậy, thường thì anh không lừa ai bao giờ."
Laura vui mừng, nói: "Ha ha, em biết cách nghĩ của mình là chính xác mà."
Cô đưa một khối cầu thủy tinh cho Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn đưa mắt nhìn vào quả cầu thủy tinh.
Hắn nhận ra, đây là thế giới được cất giấu của Trieste.
Lúc này, thế giới này đã bị phong ấn lại một lần nữa, tạo thành một quả cầu thủy tinh.
Nhưng không giống với lần trước chính là, trong này không còn những Nhập ma giả, không còn Trật Tự Ma Vương nữa.
Tầng vỏ băng với gió tuyết ngập trời.
Tầng biển xanh sâu thẳm.
Thế giới Di Dân dưới lòng đất của chúng thần.
- - đây là một thế giới khá kỳ lạ và rất quý giá, nó đã từng là nơi ở của chúng thần, có lẽ còn có những bí mật khác chưa bị khai phá ra.
"Em nhớ anh đã từng hứa với vị thiên ma kia, muốn đưa thế giới này cho cô ấy." Laura nói.
"Ừm – Hả? Hình như là có chuyện này."
"... Anh cái tên lừa đảo này, cầm cho cẩn thận, đừng có để người ta đau lòng."
Cố Thanh Sơn giải thích: "Thật ra anh định chuẩn bị những cách khác để trả lại cho cô ấy. Nhưng nếu em có thể đưa thế giới này cho anh thì đúng là đã giải quyết cho anh một vấn đề."
"Em đương nhiên phải đưa cho anh rồi, anh đã cứu em rất nhiều lần. Lẽ nào cái mạng của nữ vương Kinh Cức em lại không sánh bằng một thế giới sao?"
Quả cầu thủy tinh bị nhét vào trong tay Cố Thanh Sơn.
Lúc này, vẻ mặt của Laura lại càng thêm nghiêm túc.
"Em đã từng hứa, nếu như anh có thể giúp em chiến thắng Trật Tự Ma Vương, đánh bại Trieste, giúp em báo thù, em sẽ để anh trở thành bá tước của vương quốc Kinh Cức."
Cô lấy ra một cái huy chương màu xanh biếc, nhẹ nhàng nâng trong lòng bàn tay.
"Em biết, bất cứ người ngoại tộc này trở thành bá tước quý tộc của vương quốc Kinh Cức nhất định sẽ là một chuyện lớn gây chấn động toàn bộ chín trăm triệu tầng thế giới."
"Em cũng biết anh không thích có danh tiếng quá lớn."
"Hiện giờ em chỉ muốn hoàn thành ước hẹn với anh –"
"Cố Thanh Sơn, nếu có một ngày, anh cảm thấy bản thân mình không bị danh tiếng làm cho mệt mỏi nữa thì anh có nguyện ý trở thành bá tước của vương quốc Kinh Cức hay không?"
Giống như sợ Cố Thanh Sơn từ chối, Laura vội bổ sung: "Anh yên tâm, chuyện này trước khi anh công khai thừa nhận thì tất cả những người biết chuyện ở bên em đều sẽ giữ bí mật."
Cố Thanh Sơn cười nói: "Đã làm khó em rồi phải cân nhắc chu toàn như vậy."
"Nếu vậy thì –" Laura nhìn hắn, do dự mở lời.
Cố Thanh Sơn đi tới phía trước mặt Laura, từ từ quỳ một chân trên mặt đất.
Laura đột nhiên nở nụ cười.
Đây rất giống tình cảnh lúc trước ở vùng bình nguyên, bản thân mình cầu anh ấy đưa mình đi tới chỗ trận chiến.
Lúc đó, anh ấy cũng quỳ một chân trên mặt đất, sau đó đứng dậy đón kẻ địch.
Trong hoàn cảnh tuyệt vọng, anh ấy đã cho mình quá nhiều hy vọng, cũng đưa mình ra khỏi vực sâu.
Bắt đầu từ bây giờ, mình sẽ cố gắng báo đáp anh ấy.
Laura tự tay gắn huy chương lên ngực Cố Thanh Sơn.
Cô đưa tay đặt lên phái trên huy chương, âm thầm đọc một đoạn thần chú.
Lúc thần chú vang lên, thì ở xa xa phía ngoài của mấy trăm triệu tầng thế giới, cây Thánh thụ Kinh Cức bắn tới một tia ý niệm khổng lồ, nhẹ nhàng khóa chặt lên người Cố Thanh Sơn.
Ý chí của cây Thánh thụ đã giáng lâm chốn này.
Nó đã chứng kiến chuyện này.