Bỗng nhiên.
Tất cả đóa hoa hắc ám biến mất.
Nhóm thiên ma nữ cũng không thấy đâu.
Nhưng cục diện trên chiến trường bắt đầu trở nên quỷ dị.
Có Nhập ma giả kích động hét lên.
Có Nhập ma giả đứng tại chỗ không nhúc nhích, trên mặt lộ ra nụ cười quỷ dị.
Có Nhập ma giả vứt bỏ binh khí, quỳ trên mặt đất khóc rống.
Có Nhập ma giả bắt đầu trở tay công kích người một nhà.
Cục diện thiên kỳ bách quái xuất hiện ở khắp nơi trên chiến trường.
Quân doanh yêu quỷ.
Cố Thanh Sơn giơ Địa Kiếm, đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Cuồng phong rào rạt, phong kiếp buông xuống.
Đây là thiên kiếp hết sức hung hiểm, cũng là lần đầu tiên trong những năm tháng tu hành dài dằng dặc, Tu hành giả đối mặt với ma vật và quỷ vật ở các giới.
Nhưng Cố Thanh Sơn cứ đứng mãi chũng chán, cũng chẳng thấy ma quỷ nào dám không biết sợ mà tới quấy rầy.
Tất cả ma và quỷ trong phong kiếp đều đang chém giết kịch liệt ở trận địa Nhập ma giả rồi.
Cố Thanh Sơn giơ Địa Kiếm lên, lại buông xuống, lại giơ Địa Kiếm lên, lại buông xuống.
... Thật sự là chán muốn chết luôn.
"Hóa ra cảm giác đi ngang qua sân khấu là thế này."
Cố Thanh Sơn nhẹ giọng lẩm bẩm.
Trong phạm vi thần niệm của hắn bao phủ, đám Nhập ma giả ở bốn phương tám hướng đều rơi vào khổ chiến chưa từng có.
Mặc dù đang ở trong thời khắc đặc thù như vậy, đám Nhập ma giả không thể vận dụng Trật Tự Ma Vương, nhưng số lượng của bọn chúng nhiều hơn hai trăm triệu, đủ để hủy diệt một thế giới!
Nhưng kẻ địch của bọn chúng là Ma và Quỷ vương đến từ bốn ma giới, ba quỷ giới và đại quân của họ!
Vô sỉ hơn là, những ma quỷ đó chẳng những thực lực mạnh mẽ, còn tập kích bất ngờ trước!
Đám quân yêu ma bảy giới không ngừng chia cắt hai trăm triệu linh hồn, thậm chí có đôi khi còn xảy ra hiện tượng cướp đoạt của nhau.
Cố Thanh Sơn lắc đầu, thu thần niệm lại.
Hắn giơ Trấn ngục Quỷ vương trượng lên, gõ nhẹ lên thân kiếm một cái.
Keng!
Một tiếng thanh thúy vang lên.
Thân là Hoàng Tuyền Quỷ Vương, Cố Thanh Sơn cũng phải công kích bản thân một lần.
"Được rồi, nhiệm vụ của ta cũng hoàn thành."
Hắn buông Trấn ngục Quỷ Vương trượng xuống.
Sau khi yên lặng nhìn tình hình chiến đấu một lát, Cố Thanh Sơn cũng thả Địa Kiếm về hư không.
Không có gì che chắn, cũng không cho đại quân Nhập ma giả chuẩn bị gì cả, chiến đấu trực tiếp tiến vào mức độ cao nhất.
Trong chiến đấu kịch liệt, các loại thủ đoạn công kích của ma vật và đủ loại phương thức công kích của quỷ binh lần lượt thay đổi qua lại, khiến đám Nhập ma giả không biết phải làm sao.
Nhân thủ được ma vương, quỷ vương đem tới thế giới khác chinh chiến đều là quân đội trải qua huấn luyện thiết huyết và tắm qua máu tanh.
Mà đối thủ của chúng chẳng qua cũng chỉ là một đám người còn trẻ, tuổi chưa đến ba mươi, dựa vào Trật Tự Ma Vương mà đi đường tắt.
... Nhưng giờ phút này, Trật Tự Ma Vương đang ở trong thời khắc mấu chốt để thăng cấp, không thể giúp đỡ gì cho đám Nhập ma giả này được.
Cục diện bắt đầu nghiêng về một phía.
Ma quỷ của bảy thế giới nhanh chóng chiếm thế thượng phong.
Chúng thu gặt tính mạng đám Nhập ma giả càng ngày càng thành thạo hơn.
Có vài Nhập ma giả thông minh đã nhìn ra tình thế không ổn, nhanh chóng trốn sau những người khác, bắt đầu phát động những biện pháp bảo mệnh.
Rất nhanh, kẻ chạy trốn đầu tiên đã xuất hiện.
Chỉ thấy gã lấy ra một quyển trục, cả người lập tức được ký hiệu tỏa ra ánh sáng của ma pháp bao lây.
Sau khi hào quang hiện lên, hắn biến mất khỏi thế giới này.
Cố Thanh Sơn đã sớm chú ý tới một màn này.
"Ngây thơ." Hắn lắc đầu nói.
Sau đó không lâu.
Thi thể của kẻ chạy trốn kia từ trên trời rơi xuống đất.
Một hư ảnh mỹ nữ tuyệt sắc bay lên từ thân thể hắn.
"Tên nhóc ngây thơ này, nếu đã vào phạm vi của thiên kiếp, pháp tắc của thiên địa cũng không cho phép ngươi chạy trốn đâu."
Thiên ma vừa nói vừa nhìn khắp nơi xung quanh.
Ngay sau đó, ánh mắt nàng sáng lên.
Cách nàng không xa, một gã Nhập ma giả tràn ngập sợ hãi lấy ra một đạo cụ dùng để chạy trốn nọ.
Thiên ma nữ lau miệng, thân hình chuyển động, biến mất bên trong hư không.
...
Có bắt đầu thì sẽ có kết thúc.
Chiến tranh cuối cùng cũng tới thời khắc chấm dứt.
Mưa lửa tên bầu trời dần dần tắt.
Diễm Phệ ma vương mang theo thủ hạ của mình cười lớn đi tới bên cạnh Cố Thanh Sơn.
"Nhận được khoản đãi, ta cũng không thứ gì hồi báo, chỉ có này cái cho ngươi." Diễm Phệ ma vương nói.
Hắn ta ném một huy chương đang lóe lên ánh lửa cháy cho Cố Thanh Sơn.
"Bóp nát huy chương có thể lập tức tiến vào thế giới của ta, hoan nghênh đến làm khách." Diễm Phệ ma vương nói.
Đây không phải tín vật để liên lạc mà là một loại bảo vật.
"A, đa tạ." Cố Thanh Sơn ôm quyền nói.
Diễm Phệ ma vương gật đầu vối hắn, nhanh chóng bước vào hư không, rời khỏi thế giới này.
Một phía của chiến trường.
Không biết từ khi nào, thi thể ở nơi này cũng không thấy đâu nữa.
Bóng ma lượn lờ trên tầng băng cũng biến mất, chỉ để lại mặt băng bị máu nhiễm đỏ.
Ảnh Ma vương đứng tại chỗ, yên lặng suy tư một lát, cuối cùng vẫn quay về quân doanh yêu quỷ.
Hắn ta hiện ra từ dưới đất, đối mặt với Cố Thanh Sơn.
"Cái gọi là hòa khí phát tài, tuy ta rất bực mình chuyện ngươi phá hủy phân thân của ta, nhưng ngươi là một đối tác làm ăn ra tay hào sảng như vậy hẳn phải có được đãi ngộ tương ứng."
Ảnh Ma vương đi tới cạnh Cố Thanh Sơn, khẽ niệm chú ngữ với cánh tay của hắn.
Một ngọn lửa màu đen từ cánh tay Cố Thanh Sơn bay lên trời.
Đây là nguyền rủa truyền kỳ mà chủ nhân Luyện Ngục hạ lên người Cố Thanh Sơn lúc ở thế giới dưới đất.
Trong lúc thân thể của Cố Thanh Sơn chết, chủ nhân Luyện Ngục sẽ dựa vào nguyền rủa này tới chỗ của Cố Thanh Sơn, mang linh hồn của hắn đi.
Ảnh Ma vương đưa tay quơ một cái, chộp ngọn lửa màu đen kia vào trong tay.
"Nếu ngươi không ngại, coi như đây là thù lao cho việc ta giải trừ nguyền rủa giúp ngươi."
Hắn ta chỉ vào màu đen ngọn lửa, nói.
"Không cần để ý, ngươi cứ lấy đi." Cố Thanh Sơn cười nói.
Lúc trước hắn từng thử vô số cách cũng không thể tiêu trừ nguyền rủa này.
Không thể tưởng được, Ảnh Ma vương lại có biện pháp khống chế nguyền rủa này, Cố Thanh Sơn đương nhiên sẽ không ngăn căn.
Sau khi hắn ta bắt được nó, chủ nhân Luyện Ngục có gặp cũng sẽ chẳng thể nào gây phiền toái gì cho Cố Thanh Sơn được.
Ảnh Ma vương nắm ngọn lửa màu đen trong tay, gật gật đầu với Cố Thanh Sơn.
"Tạm biệt."
"Tạm biệt."
Ảnh Ma vương lặng lẽ chui vào mặt băng, sau đó biến mất.
Bên kia, A Tu La vương cưỡi voi trắng, chào Cố Thanh Sơn từ xa.
"Ta đi đây! Lần sau có rảnh nói chuyện sau!"
Hắn ta lớn tiếng nói.
Nói xong, A Tu La vương lập tức mang theo đại quân của mình vội vàng đi vào một khe nứt hư không.
... Bọn họ còn phải tham gia một trận chiến khác, bây giờ phải tranh thủ thời gian qua đó.
Ba vị Quỷ Vương hoạch cũng kha khá, sau khi nói lời từ biệt với Cố Thanh Sơn cũng dựa theo pháp tắc của thiên kiếp, theo trong hư không trở về quỷ giới của mình.
Trên mặt Ma mẫu Nguyên thủy mang theo ý cười, từ không trung đáp xuống.
"Một buổi tiệc long trọng, ngươi đã sắp xếp tốt từ đầu tới cuối, không để xảy ra sai sót gì."
Bà ta bỗng nhiên đè thấp giọng, khẽ nói: "Như vậy đi, ta cho phép ngươi tiếp tục qua lại thân thiết duy trì việc làm ăn với con gái Ly Ám của ta."
Bà ta nhấn mạnh vào hai chữ "thân thiết".
Sau đó Ma mẫu Nguyên thủy lùi về hư không, yên lặng rời đi.
Tất cả thiên ma cũng đi theo.
Ma và quỷ đều rời khỏi thế giới này.
Một giây phút nọ.
Gió ngừng.
Thế giới một mảnh lặng im.
Chỉ có bông tuyết vẫn còn đang rơi xuống không ngừng.
Cố Thanh Sơn đứng ở quân doanh yêu quỷ đã bị tàn phá đến không chịu nổi, đưa mắt nhìn bốn phía.
Mây kiếp đã tiêu tan.
Dưới bầu trời, không có vật còn sống.
Linh hồn và thân thể của hai triệu Nhập ma giả đều đã bị ma và quỷ chia chác không còn gì.
Điều duy nhất không được hoàn mỹ chính là, cả biển băng đều bị nhuộm thành một mảnh đỏ như máu.
Cố Thanh Sơn bỗng nhiên giật mình.
Chỉ thấy trên giao diện chiến thần hiện lên một hàng chữ đỏ mới.
[Thần chiếu chi kiếp, kết thúc.]
Dường như đã đả thông một vách ngăn nào đó trong cơ thể, nhưng càng giống như nhận được lời tán thành của pháp tắc thiên địa, linh lực trong đan điền của Cố Thanh Sơn bắt đầu nhanh chóng gia tăng.
Trong nhận thức của pháp tắc thiên địa, mỗi khi Tu hành giả tăng lên một cảnh giới là hoàn thành một bước nhảy vọt.
... Quan trọng nhất là, bọn họ không chỉ mạnh hơn, còn gia tăng tuổi thọ lên rất nhiều.
Những chức nghiệp giả khác đương nhiên cũng có thủ đoạn gia tăng tuổi thọ, nhưng đó chỉ đơn thuần là gia tăng tuổi thọ mà thôi.
Còn Tu hành giả lại tiến hóa hình thái của sinh mệnh.
Đây là một sự đề thăng trên diện rộng trước nay chưa từng áp đảo trên cả pháp tắc.
Cho nên trời mới giáng kiếp nạn xuống, khảo nghiệm Tu hành giả.
Cố Thanh Sơn nhắm mắt lại, tinh tế cảm nhận biến hóa của chính mình.