Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 734: Tiếng ai xa thẳm




Cố Thanh Sơn nhắm mắt, cẩn thận nhớ lại.

Hắn nghĩ lại lại mọi sự kiện từ khi mình tiến vào thế giới Di Dân của chúng thần đến nay một lượt.

Thời điểm vừa tiến vào thế giới kia, bởi vì không biết chút gì, hai mắt tối thui, lo lắng vấn đề ẩn nấp, thế nên tự chọn một cái thành phố vắng vẻ, hạ xuống ở vùng ngoại ô thành phố đó.

Lúc ấy nhìn thấy cái gì nhỉ?

Một nam một nữ, ôm nhau thật chặt.

Khắp khuôn mặt hai người đều là sự tuyệt vọng và sợ hãi, đã đứt hơi bỏ mình.

Sau đó, Thương quỷ xuất hiện.

Dọc đường, khắp nơi đều là công trình kiến trúc dạng san hô loại cực lớn.

Ở bên trong những công trình kiến trúc kia, khắp nơi đều là người.

Những người này hoặc là đang dùng cơm, hoặc là đi bộ, chạy, tán dóc, đều duy trì hành động khi còn sống.

Nét mặt của bọn họ sinh động như thật, dường như không biết mình đã chết.

Sau này có một lần, Hắc mã lặng lẽ nói với mình, dường như nó nhìn thấy có thi thể đang cười.

Nên sau khi mình thu xếp ổn thỏa cho Laura, để lại Lục Giới Thần Sơn kiếm để bảo vệ em ấy, sau đó mới tiến vào trong thành phố dò xét một mình.

Khi đó, mình nhìn thấy cái gì nhỉ?

Hàng ngàn hàng vạn người chết, trên mặt bày ra nụ cười quỷ dị, xếp thành đội ngũ chỉnh chỉnh tề tề tiến về phía quảng trường.

Trên quảng trường, có một con quái vật màu đen to như đỉnh núi, đang nuốt chửng thi thể.

Cố Thanh Sơn không khỏi lầm bầm.

"Như thế có chút kỳ quái..."

"Có đồ vật gì có thể im hơi lặng tiếng mà cướp đi tính mệnh của chúng sinh?"

"Dạng sự sống nào có thể thao túng thi thể người để họ tiếp tục hành động?"

Cố Thanh Sơn suy tư một lát, bỗng nhiên nhớ tới ma quái nuốt hồn vừa mới chết ban nãy.

Luôn cảm thấy có gì đó không đúng.

Một con ma quái nuốt hồn có tư duy riêng, tình cảm riêng, ý thức khi đang nói chuyện cũng rất rõ ràng.

Nhưng con ma quái nuốt hồn lúc ấy mình gặp dường như không phải như vậy.

Lúc ấy Sơn nữ đã phán đoán như thế nào nhỉ?

"Không được, bọn chúng đã đánh mất thần trí, chỉ biết giết chóc thôi."

Đây là nguyên văn lời của Sơn nữ.

Vậy thì kì quái thật.

Vì sao ma quái nuốt hồn gặp lúc ấy thì mất đi thần trí, còn con mình gặp ban nãy thì cho dù sắp chết, thần trí cũng rất minh mẫn?

Chẳng lẽ...

Con ma quái nuốt hồn mà mình gặp lần đầu tiên là có người cố ý đặt ở chỗ đó?

Nhưng cho dù là như thế, tác dụng duy nhất của những ma quái nuốt hồn kia cũng chỉ là bị mình phát hiện và tiêu diệt.

Chẳng lẽ là gặp gỡ trùng hợp?

Không phải.

Sẽ không có chuyện trùng hợp như thế.

Từ sau lúc đó, dường như trên đường đi không còn gặp ma quái nuốt hồn nào nữa.

Cố Thanh Sơn nghĩ đi nghĩ lại, lông mày dần dần cau lại.

Hắn đột nhiên hỏi Địa kiếm: "Thời điểm chúng ta vừa tới mặt dưới của thế giới, đã từng thấy qua một con ma quái nuốt hồn của Hoàng Tuyền đạo, lúc ấy nó bám bên trên một cái xác, ngươi có ấn tượng gì không?"

"Ta nhớ." Địa kiếm nói.

"Loại ma quái này giết chết sinh linh như thế nào?" Cố Thanh Sơn hỏi.

"Giết chết sinh linh?" Địa kiếm bất ngờ nói: "Loài ma quái này đến từ Hoàng Tuyền đạo, chỉ có thể cắn nuốt vong hồn của Hoàng Tuyền, khiến vong hồn chịu tra tấn nhiều hơn mà thôi."

"Nó không thể cắn nuốt hồn phách của sinh linh được ư?"

"Không thể, thủ đoạn nó dùng để giết chết sinh linh phổ thông hẳn cũng giống quái vật bình thường."

Cố Thanh Sơn lập tức cười khổ.

Chân tướng đơn giản như vậy, vậy mà mình lại không tìm ra.

Hắn lại hỏi Yilia: "Tôi có một vấn đề rất quan trọng, cô nhất định phải trả lời tôi."

Yilia thấy hắn nói trịnh trọng, cũng nghiêm mặt nói: "Anh nói đi! Tôi nghe."

"Lọai Ma thần hỗn độn giống như Thương quỷ này giết chết kẻ địch như thế nào?" Cố Thanh Sơn hỏi.

"Tôi gặp qua rất nhiều lần, bọn chúng sẽ trực tiếp đâm xuyên tất cả phương pháp phòng vệ của kẻ địch, trực tiếp ăn hết đối phương."

"Ăn hết?"

"Đúng, Thương quỷ là hỗn hợp của vô số quỷ thần Hoàng Tuyền đạo tạo thành, thích ăn máu thịt." Yilia lộ ra vẻ căm ghét, nói.

"Chắc chắn là thế sao?"

"Cực kỳ chắc."

Cố Thanh Sơn thở thật dài.

Cái này hoàn toàn không bình thường.

Vì để dò xét tình huống, lúc đó mình đã tự kiểm tra thi thể một chút.

Từng bộ phận của những thi thể này hoàn toàn không tổn hại chút nào, căn bản không có bất kỳ ngoại thương hay nội thương, có thi thể thậm chí còn có hơi ấm.

Lúc ấy mình phán đoán đây là một loại công kích vào thần hồn, đây là chính xác.

Nhưng tiếp đó, mình lại bất ngờ đi đường vòng, nghĩ lầm đây là do Thương quỷ hoặc ma quái nuốt hồn gây ra.

Yilia nói Thương quỷ thích ăn máu thịt.

Hơn nữa lần đầu tiên mình gặp Thương quỷ, nó liền muốn nhào vào bên trong pháp trận, ý đồ cắn xé mình.

Cho nên Yilia hẳn không nói dối.

Cho nên...

Sự tồn tại đã giết chết toàn bộ những người Di Dân của thành phố không phải là Thương quỷ! Cũng không phải ma quái nuốt hồn!

Về phần quái vật Luyện Ngục, thủ đoạn của nó là cắn nuốt tất cả thi thể, càng không thể làm cho người ta chết một cách lặng lẽ.

Đột nhiên, tiếng thở dài của cô gái kia lại hiện lên ở trong óc Cố Thanh Sơn lần nữa.

Một ý nghĩ xuất hiện từ sâu trong tiềm thức, chợt loé lên trong tâm khảm.

Cố Thanh Sơn không nhịn được, lại cười khổ lần hai.

Xem ra, mình chủ quan rồi!

Cũng thực sự không ngờ rằng, Chư Giới Tận Thế Online: Khởi Nguyên lại có tâm cơ kín đáo bực này.

Có lẽ là lần giao thủ trước đã khiến nó đề cao cảnh giác đối với mình.

Còn sau khi mình tiến vào cái thế giới Di Dân này, bởi vì tấm ngăn của chúng thần nên tâm trạng tạm thời buông lỏng.

Lại không biết rằng Khởi Nguyên đã sớm tiến vào nơi này, nên lúc mình tiến vào, nó đã tiến hành trăm phương ngàn kế, bố trí tầng tầng để nhắm vào mình.

Đầu tiên là Thương quỷ tập kích, sau đó lại dùng ma quái nuốt hồn của Hoàng Tuyền bám vào trên thi thể, để cho mình phát hiện rồi chém giết.

Ngay cả quái vật Luyện Ngục cũng đã phát động.

Khi mình diệt tất cả quái vật, thuyết khách Luyện Ngục cũng theo đó mà xuất hiện.

Mỗi một bước, mỗi một lần gặp gỡ, mỗi một loại quái vật xuất hiện, đều là Khởi Nguyên sắp xếp.

Ở trước mặt những quái vật quỷ quyệt liên tiếp xuất hiện này, mặc dù mình thấy được một vài thứ, nhưng lại bị dẫn dắt tư duy, đi sai hướng.

"Khởi Nguyên... Thật sự là lợi hại!"

Cố Thanh Sơn hít một hơi, trong lòng lặng lẽ suy nghĩ.

Xem ra lúc ở kiếp trước, toàn bộ thế giới sụp đổ trước mặt Trật tự Ma Vương, cũng không chỉ vì kiến thức của Nhân tộc nông cạn và thực lực không đủ.

Mà thực sự là vì Khởi Nguyên quá mức lợi hại.

Thời khắc này, giọng nói xa xôi kia lại xuất hiện trong lòng Cố Thanh Sơn lần nữa.

“Đường xa không thể nhớ, mộng về ngày xưa cũ, mơ thấy ai cạnh ta, chợt thấy ở quê người…”

Tiếng hát nhẹ nhàng.

Cố Thanh Sơn giật cả mình.

"Đi, chúng ta phải chạy về ngay!"

Nghĩ thông suốt tất cả, hắn cũng không để ý tới gì khác, trực tiếp nắm lấy tay Yilia, bay về phía dưới vực nước.

"Anh phát hiện ra vấn đề gì sao?" Yilia cảnh giác hỏi.

"Tôi cảm thấy chúng ta không nên rời khỏi thành Hải Triều. Ôi, chủ quan quá!"

Cố Thanh Sơn không nhịn được, lắc đầu nói.

"Đã xảy ra chuyện gì sao?"

"Tạm thời không biết, nhưng dựa theo suy đoán của tôi, Khởi Nguyên sẽ chỉ rút về dưới một tình huống duy nhất."

"Tình huống như thế nào?"

"Nó đã đạt được ước muốn."

"Không có khả năng!" Yilia không thể tin nổi, nói.

Cố Thanh Sơn lộ ra một vẻ mặt kỳ quái, nói: "Cũng không phải là không có khả năng, nếu như ngay cả loại sự sống đặc thù kia mà nó cũng có thể triệu hồi, vậy thì rất có thể..."

"Sự sống đặc thù? Anh muốn nói chủ nhân của giọng hát kia?" Yilia phản ứng rất nhanh, vội vàng hỏi.

"Đúng vậy, đây chính là chân tướng." Cố Thanh Sơn thở dài.

Toàn bộ nước biển tránh ra một con đường cho bọn họ, hai người lặn xuống vực nước màu xanh đậm.

Nhớ lại giọng hát xa xăm kia, sự bất an trong lòng Cố Thanh Sơn càng ngày càng tăng.

"Không được, chúng ta phải tăng tốc độ!"

Cố Thanh Sơn triển khai toàn bộ linh lực, bấm pháp quyết, thân hình bay xuống thế giới thất lạc như điện chớp.

Trong một khoảnh khắc, hắn đột nhiên vỗ túi trữ vật, lấy ra một món đồ.

Đó là một cái vòng tay, phía trên xâu năm cái lục lạc.

Vòng tay chuông này nặng nề ngoài sức tưởng tượng, mang theo một làn hơi thở lạnh lẽo như băng. Ngay cả linh lực cũng không thể ngăn cản.

Cố Thanh Sơn thắt ở cổ tay, quấn thật chặt.

Khi hắn bay về sâu trong vực nước, lục lạc lại đón gió, phát ra tiếng leng keng thanh thúy.

Âm thanh của lục lạc xuyên qua tầng tầng không gian, truyền đến một thế giới nào đó.

Bóng đêm nặng nề.

Bên trên bầu trời đen kịt, đột nhiên xuất hiện một ánh sáng lung linh.

Ánh sáng ấy cắt qua trời cao với tốc độ cực nhanh, bay vào bên trong thành Hải Triều.

Ầm!

Mặt đất trực tiếp bị khoét một cái hố to, sóng khí khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

Nhưng nhìn lại lần nữa, trong hố lớn không có bất kỳ vật gì tồn tại.

Cố Thanh Sơn nắm tay Yilia, trực tiếp khởi động Súc Địa Thành Thốn.

Trong nháy mắt, hai người đã tới chỗ ở tạm thời của Laura.