Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 541: Dung hợp thế giới




[Hiện giờ thì mọi thứ đều rất bình thường, đây thực sự là điều rất kỳ diệu, vượt khỏi phạm vi hiểu biết của tôi.] Nữ Thần Công Chính nói.

Đột nhiên, Cố Thanh Sơn cảm ứng được điều gì đó.

Hắn nhắm mắt cẩn thận cảm nhận.

Rõ ràng là mình không tu hành nữa rồi.

Nhưng linh lực xung quanh mình lại không ngừng tăng lên..

Vốn dĩ khi lên cấp ở giai đoạn hậu kỳ Hóa Thần, linh lực toàn thân vẫn trong quá trình xao động.

Giờ khắc này, hắn cảm thấy linh lực toàn thân ổn định mà dồi dào.

Dường như có thể thử tiến vào cảnh giới Phong Thánh?

Cố Thanh Sơn chợt nhớ tới câu nói của xác chết khổng lồ mười vạn năm.

"Khi một thế giới bị một thế giới khác dung hợp, thì sinh linh của thế giới khác đó sẽ trở nên mạnh mẽ hơn."

Cố Thanh Sơn yên lặng gật đầu.

"Sự thay đổi của Tinh Cầu đã dừng lại chưa?" Hắn hỏi.

[Vẫn chưa, tinh cầu vẫn dần lớn hơn, hình dáng và kết cấu ban đầu vẫn duy trì ổn định, nhưng lại xuất hiện nhiều vùng đất hoang không có người ở.] Nữ Thần Công Chính nói.

Cố Thanh Sơn thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra, hai thế giới vẫn đang tiếp tục dung hợp.

Chỉ có điều quá trình này cũng coi như là khá ổn định.

Hắn đột nhiên ý thức được một việc.

Bây giờ phải lập tức giải quyết vấn đề Trường mâu bảy màu!

Nếu không thì một khi hai thế giới hoàn thành việc dung hợp, Trường mâu bảy màu sẽ giết sạch sinh linh thế giới Nhân Gian!

"Mọi người chờ tôi một chút, việc ở dưới Hoàng Tuyền vẫn chưa giải quyết xong, rất gấp!"

Hắn nói, bước nhanh về phòng, khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu bấm tay niệm thần chú lần nữa.

Bí pháp: Phong Thi Chuyển Âm.

Bí pháp: Hồn Quy Khứ Lai.

Mọi người đều bước vào phòng.

Diệp Phi Ly không nhịn nổi hỏi: "Rốt cuộc vừa nãy đã xảy ra chuyện gì?"

Cố Thanh Sơn phóng ra hai đạo pháp quyết, đáp: "Có thể sau khi cậu chết sẽ không phải đến thế giới khác nữa."

Nói xong, hắn rơi vào trạng thái tử vong một lần nữa.

Nhanh chóng băng qua dòng chảy hỗn loạn của hư không và hang động tối om, cuối cùng hắn đã đến thế giới Hoàng Tuyền.

Trong địa ngục Huyết Hải, Sơn Nữ đang lo lắng đợi hắn.

"Thế giới Hoàng Tuyền đang xảy ra biến đổi từ trước đến nay chưa từng có, nhưng ta không biết rốt cục đó là thứ gì." Sơn Nữ nói.

"Không sao, đây là cơ hội của chúng ta."

"Cơ hội?"

"Đúng vậy, ta muốn cô xác nhận một chút, bây giờ cô có thể dùng được thần thông kia chưa?" Cố Thanh Sơn nói.

"Thần thông? Thần thông gì?" Sơn Nữ hoàn toàn không biết Cố Thanh Sơn đang nói về cái gì.

"Thần Sơn Hộ Giới!"

Sơn Nữ nhắm mắt trong chốc lát, kinh ngạc nói: "Hiện tại quả thực là tôi có thể thay đổi núi Thiết Vi!"

"Tốt quá." Cố Thanh Sơn nói.

Đây mới thật sự là ánh bình minh!

Chỉ nghe Sơn Nữ lẩm bẩm nói: "Đúng vậy, hiện tại quả thực có thể thay đổi núi Thiết Vi, thế nhưng thời gian rất ngắn, chỉ có mười hơi thở thôi."

"Gấp gáp như vậy! Mau lên! Để tôi làm cho!" Cố Thanh Sơn nói.

Sơn Nữ nhìn hắn, cắn răng, hóa thành trường kiếm.

Núi Đại Thiết Vi bảo vệ lục giới, nếu như lúc này Cố Thanh Sơn để xảy ra sai sót gì thì cơn gió Loạn Kiếp sẽ lập tức bị cuốn vào trong.

Nếu vậy thì lục giới sẽ bị hủy diệt theo!

Thế nhưng một khắc cuối cùng, cô quyết định tin tưởng Cố Thanh Sơn.

Cố Thanh Sơn cầm Lục Giới Thần Sơn kiếm, cả người đứng vững.

Hắn đột nhiên sinh ra một loại ảo giác.

Mình là một ngọn núi.

Đại Thiết Vi.

Toàn bộ thế giới Hoàng Tuyền đều hiện lên trước mặt hắn.

Lục giới đều được mình bảo vệ.

Trong lòng Cố Thanh Sơn đột nhiên hiểu ra.

Mình có thể dựa vào ý niệm để thay đổi hình dáng núi Thiết Vi.

Giọng của Sơn Nữ vang lên: "Công tử, thời gian còn lại bảy hơi thở nữa, ngài muốn làm gì với Thần núi thì thì mau làm đi!"

"Được."

Cố Thanh Sơn thử phóng xuất Thần niệm, cẩn thận đảo qua từng tấc đất ở ngọn núi này.

Không gặp bất kỳ trở ngại nào.

Cố Thanh Sơn lại điều khiển Thần niệm, xâm nhập vào sâu bên trong núi Thiết Vi.

Cả ngọn núi bắt đầu thay đổi sơn mạch theo ý muốn của hắn.

Thung lũng nhanh chóng hình thành, đỉnh núi cao biến thành đất phẳng, sườn núi lại hoá thành đỉnh núi, tất cả đều thuận buồm xuôi gió.

Thì ra là điều khiển như vậy, Cố Thanh Sơn thầm nghĩ.

Còn lại năm hơi thở.

Không thể kéo dài được nữa!

Cố Thanh Sơn hội tụ Thần niệm tại đỉnh núi Đại Thiết Vi.

Hắn nhanh chóng phát hiện ra vị trí của Trường mâu bảy màu.

Trường Mâu lao ra cắm vào một trong những tảng đá lớn.

Còn lại bốn hơi thở!

Cố Thanh Sơn bắt đầu hành động.

"... Không đủ, còn phải tích cóp nữa." Hắn khẽ quát một tiếng.

Trường mâu bảy màu cắm vào tảng đá lớn kia, vẫn không nhúc nhích.

Giờ khắc này, Cố Thanh Sơn vẫn đang chuẩn bị.

Giờ khắc này, Trường mâu bảy màu đang yên lặng cảm nhận sự thay đổi của thế giới, nó hoàn toàn không biết việc Cố Thanh Sơn đang làm.

Ba hơi thở.

Một người núi khổng lồ cao chừng mười trượng xuất hiện ở đỉnh núi.

Hai hơi thở.

Người núi khổng lồ cúi người xuống, dùng nham thạch hình thành bàn tay khổng lồ, nhanh chóng tóm gọm Trường mâu bảy màu.

Trường mâu bảy màu lập tức có phản ứng.

Nó tỏa ra vô số Mâu ảnh bảy sắc, công kích về phía người núi khổng lồ.

Thế nhưng vô ích.

Không gì có thể phá hủy được núi Đại Thiết Vi.

Ngọn núi Thần này, cấu thành toàn bộ thế giới Hoàng Tuyền.

Ngay cả cơn gió Loạn Kiếp có thể phá hủy tất cả thế giới và mọi sự tồn tại cũng bị núi Đại Thiết Vi chặn lại, huống chi là sức mạnh của một thanh Trường Mâu?

Hơi thở cuối cùng!

"Đi!"

Cố Thanh Sơn quát lớn.

Lời hắn vừa dứt, người núi khổng lồ đột nhiên ném mạnh Trường mâu bảy màu ra ngoài.

—— Vù vù!

Tiếng không khí ma sát dữ dội vang vọng khắp bầu trời.

Trường mâu bảy màu hóa thành tàn ảnh, bay khỏi núi Đại Thiết Vi.

Nó bay khỏi thế giới Hoàng Tuyền, bay về phía sau núi Thiết Vi.

Phía sau ngọn núi, là vách đá vạn trượng, khu vực bên ngoài lục giới.

Hết thời gian rồi!

Thần Sơn Hộ Giới kết thúc.

Người núi khổng lồ dần dần chìm vào thân núi, một lần nữa hóa thành núi thần ngàn năm im lặng.

Sơn Nữ hiện hình từ trường kiếm, thất thần lẩm bẩm nói: "Đúng vậy, bên ngoài núi Đại Thiết Vi là cơn gió Loạn Kiếp vô cùng vô tận, ngay cả thế giới cũng không thể may mắn thoát khỏi nó, huống chi là một thanh binh khí."

Cố Thanh Sơn lau mồ hôi trên trán, thở phào nhẹ nhõm.

"Nếu nó mạnh như vậy mà lại không phân biệt được sự tồn tại của địch ta, chúng ta hãy ném nó ra bên ngoài thế giới để nó chống lại gió loạn kiếp."

"Cho dù nó có thể bình yên vô sự trong loạn kiếp, cũng không có cách nào trở lại đối phó với Hoàng Tuyền được nữa rồi." Cố Thanh Sơn nói.

Tất cả nguy cơ đều được giải trừ.

Đám người chết muốn hủy diệt Hoàng Tuyền, chiếm lĩnh nhân gian, kẻ thì bị tan biến, kẻ thì bị bắt giữ.

Toàn bộ yêu ma và Ma thần ở thế giới Hoàng Tuyền đều chết sạch.

Trường mâu bảy màu bị ném khỏi lục giới.

Toàn bộ thế giới Hoàng Tuyền chìm vào sự yên lặng trước nay chưa từng có.

Tích, tích, tích!

Tiếng của máy tính Công Đức cá nhân vang lên bên tai từng người chết.

"Bây giờ bắt đầu tính giá trị công đức." Máy tính nói.

...

Ở một nơi khác.

Trường mâu bảy màu bay ra ngoài lục giới.

Nó bay về phía một mảnh hỗn độn.

Một luồng gió màu xám tro lặng lẽ xuất hiện.

Gió đánh lên Trường Mâu.

Bùm!

Một tiếng nổ rung trời nở đất.

Trong nháy mắt Trường Mâu sát thần bị gió đánh bay.

Luồng gió đó sinh ra sức mạnh khổng lồ, Trường mâu bảy màu dùng tốc độ mà con người không thể lý giải được xuyên vào giữa hư không.

Đúng vậy, đây là cơn gió Loạn Kiếp.

Cơn gió Loạn Kiếp có thể hủy diệt được cả thế giới!

Lại một làn gió nữa xuất hiện.

Gió dần dần xuất hiện, đồng thời gió nổi ngày càng mạnh.

Gió gào thét đánh vào thân Trường Mâu khiến nó nhào lộn trên không.

Trường mâu bảy màu bị gió bao lấy, không ngừng nhận lấy từng đợt đả kích.

Trường Mâu nổi giận, không cam chịu tỏ ra yếu kém, nó phóng Mâu ảnh bảy sắc ra đối kháng.

Cheng! Cheng! Cheng! Cheng! Cheng! Cheng!

Tiếp tục đối kháng.

Mâu ảnh bảy sắc dường như không hề giảm bớt khí thế.

Nó và cơn gió Loạn Kiếp đều là sự tồn tại hung hãn vô địch tương tự như nhau.

Mâu và gió, vẫn cứ đối kháng như vậy, chúng bay về hướng mà sinh linh vĩnh viễn không có cách nào đến được.

Thời gian và không gian ở trong loại trạng thái vạn kiếp hủy diệt này, đã không có cách nào có thể so sánh được nữa.

Dường như đã im lặng cả vạn năm mà có vẻ như chỉ một khoảnh khắc đã trôi qua thôi

Cũng không biết là ở nơi nào.

Mâu và gió vẫn đang đối đầu.

Bỗng nhiên, có một giọng nói vang lên.

"Ồ? Ở đây có một thanh mâu."

Vừa dứt lời, một cánh tay vươn ra, tóm lấy Trường mâu bảy màu.

Sáu thế giới.

Hoàng Tuyền.

Đám người chết ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy con số trên đỉnh đẩu mình đang không ngừng tăng nhanh.

Trong phút chốc, những dấu trừ phía trước con số đã biến mất.

Công đức về số không.

Sau đó lại nhanh chóng biến thành số dương.

Trị số không ngừng tăng lên!

Giải cứu sáu thế giới, đây là hành động vĩ đại đến bực nào, đây là công đức không lồ đến nhường nào!

Cho dù số lượng người chết lên đến trăm triệu, nhưng công đức mà mỗi một người được phân chia, cũng là một con số vô cùng to lớn.