Khi hai âm thanh tùy ý nói chuyện với nhau, một trận cuồng phong bay ra từ hang động tối đen, từ dòng chảy hỗn loạn của thời không, thổi tới nhân gian.
Không lâu sau, bốn địa ngục đã buông xuống nhân gian sẽ nhận được tin tức.
Trong hang động tối đen, âm thanh kia cảm thán nói: "Vì một con giun dế mà lãng phí nhiều thời gian như vậy, thực sự là không đáng."
Dường như có chuyện gì xảy ra, hai âm thanh trầm mặc một hồi đột nhiên trở nên hưng phấn hẳn lên.
"Cảm thấy không?"
"Có chứ, có một thế giới sắp trở thành trái cây của chúng ta."
"Đi! Sự tình ở cái thế giới này đã sắp xếp ổn thỏa, cái thế giới sắp đến thời khắc thu hoạch kia mới quan trọng hơn. Đó mới là chuyện lớn mà chúng ta nên quan tâm."
"Đúng vậy."
Hai bóng đen biến mất.
Chúng nó rời đi.
Bên kia.
Hoàng Tuyền.
Đáy sông Vong Xuyên.
Cung nữ áo xanh hỏi: "Xin hỏi rốt cuộc ngài là người phương nào?"
Lúc này mới là câu hỏi chính thức.
Địa kiếm lặng lẽ truyền âm nói: "Trên người nàng có sức mạnh quy luật của Hoàng Tuyền."
Cố Thanh Sơn khẽ gật đầu.
Không chỉ có quy luật Hoàng Tuyền không đâu.
Quanh người cung nữ mặc áo xanh này tràn ngập ánh nước màu xanh nhạt.
Lúc Cố Thanh Sơn nhìn ánh nước màu xanh nhạt kia, trên giao diện Chiến Thần nhảy ra một đám chữ nhỏ lập lòe.
[Phát hiện bản nguyên Hoàng Tuyền: Bản nguyên chi thủy.]
Thì ra đoàn ánh nước màu xanh nhạt này lại là bản nguyên chi thủy của thế giới Hoàng Tuyền.
Người mang quy luật Hoàng Tuyền lại được bản nguyên chi thủy của Hoàng Tuyền bao bọc, thân phận của cô gái này có thể nói là quý không tả nổi.
Trong lòng Cố Thanh Sơn càng thêm trịnh trọng.
Hắn ôm quyền thi lễ nói: "Tại hạ là Cố Thanh Sơn, người tu hành nhân tộc, bởi vì địa ngục xuất hiện ở nhân gian giới cho nên tại hạ dùng bí pháp ly hồn tới Hoàng Tuyền điều tra tin tức."
Sắc mặt cô gái áo xanh có chút kinh ngạc.
Thật sự là người sống?
Từ lúc nào mà nhân gian giới có năng lực như thế rồi, có thể ly hồn tới tận Hoàng Tuyền?
Nàng nhìn chăm chú vào đối phương đột nhiên kêu lên: "Máy tính công đức cá nhân."
Một giọng nói lập tức vang lên: "Ta ở đây! Ta ở đây! Xin ngài cứ sai bảo!"
Âm thanh nghe ra có phần nịnh nọt.
Cố Thanh Sơn lập tức hơi khó chịu.
Bản thân nói cái gì đối phương cũng không thèm để ý tới, cô gái áo xanh này chỉ hô lên một tiếng đối phương đã lập tức xông ra.
"Hắn là người sống?" Cô gái áo xanh hỏi.
"Đúng vậy, dựa theo quy luật phán đoán, hắn quả thực là người sống cho nên công đức của hắn là 0000." Máy tính công đức cá nhân nói.
Cô gái áo xanh gật đầu, lúc này mới hoàn toàn tin tưởng.
Nếu là nhân loại nhân gian giới vậy thì mọi chuyện có thể giải thích rõ rồi.
Cô gái áo xanh hơi cong người thi lễ nói: "Trong Hoàng Tuyền này tất cả mọi người đều gọi ta là Sơn Nữ, ngươi cũng có thể gọi như vậy."
"Được." Cố Thanh Sơn ôm quyền đáp lễ.
"Nhân gian giới đã có bốn cái địa ngục sao?" Cô gái áo xanh thở dài nói.
"Đúng vậy, chúng ta sắp cùng đường rồi."
Cố Thanh Sơn lập tức nói hết tình huống hiện tại của nhân gian giới, nói luôn cả ý đồ của mình khi tới nơi này.
Cô gái áo xanh nghe xong thì thái độ lại dịu đi vài phần.
Cô lại chuyển đổi xưng hô: "Xin hỏi công tử, đám máy Phán Xét Nguyện Vọng thế nào rồi?"
Cố Thanh Sơn nói: "Tuy chúng nó không có năng lực cứu vớt nhân gian, nhưng ta cảm thấy để chúng nó ở lại nhân gian cũng rất có ích."
Vẻ mặt lạnh lùng của cô gái áo xanh hơi dị đi, nói: "Như vậy là tốt rồi."
Nàng trầm ngâm chốc lát rồi tiếp tục: "Đáng tiếc ta đang dưỡng thương, trong khoảng thời gian ngắn không cách nào giúp ngươi được."
Cố Thanh Sơn nhìn lại thì thấy bản nguyên chi thủy màu xanh nhạt đang bao lấy cô gái áo xanh này, thỉnh thoảng sẽ thẩm thấu vào thân thể nàng.
Thân thể nàng có phần hư ảo trong suốt, tựa như một hình chiếu không ổn định.
Cô gái áo xanh có phần do dự rồi đột nhiên giang tay ra.
Trong tay của nàng có một luồng khí tức mờ ảo xanh xanh ngưng tụ thành một khối.
"Giữ lấy cái này đi! Chí ít lực lượng còn sót lại của Hoàng Tuyền vẫn là người dưới trướng ta, họ sẽ không làm khó ngươi."
"A? Đa tạ."
Khí xanh kia tiến vào trong tay Cố Thanh Sơn rồi biến mất.
Cố Thanh Sơn tinh tế cảm ứng thì phát hiện trong hơi thở của mình có nhiều thêm một phần khí lạnh.
Cái khí lạnh này lại không có bất kỳ sức mạnh nào, chỉ tương đương với một loại thay đổi khí tức, quả thực chỉ có tác dụng với khí tức.
Hơn nữa bản thân có thể bức hơi thở này ra khỏi thân thể bất cứ lúc nào.
Cố Thanh Sơn yên tâm hơn nhiều.
Cô gái áo xanh gật đầu với Cố Thanh Sơn rồi nói: "Có luồng khí tức kia của ta thì đám binh khí còn dư lại sẽ biết mà trợ giúp ngươi."
Binh khí?
Cố Thanh Sơn không kịp hỏi nhiều trước tiên ôm quyền nói: "Đa tạ."
"Ngươi đi đi, nếu ta có thể chữa khỏi vết thương cũng sẽ ra chiến trường tiếp." Cô gái nói.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một chút vỗ túi trữ vật lấy ra một bình đan dược chữa thương cực phẩm đưa qua.
"Cái này là đồ tốt, nhưng ta không dùng được." Cô gái áo xanh khoát tay nói.
Thấy đối phương có ý muốn giúp đỡ, nàng lưỡng lự trong chốc lát rốt cuộc nói thẳng: "Ngươi có Sơn Tiêu Linh Ngọc, Trầm Băng chi nhưỡng, Hồng Linh Nham vạn năm không?"
Chân mày Cố Thanh Sơn nhướn lên.
Sơn Tiêu Linh Ngọc là từ mỏ khoáng ẩn chứa một lượng hỏa linh thạch rất lớn, cộng với một dãy núi ẩn chứa thổ linh khí dồi dào, trải qua nghìn năm không có người khai thác, hỏa linh thạch và thổ linh khí kết hợp mới có thể thỉnh thoảng sinh ra một hai khối Sơn Tiêu Linh Ngọc.
Trầm Băng chi nhưỡng chính thứ được sản sinh ra từ một khu vực Băng Linh cực kỳ hiếm thấy, là nơi có thổ nhưỡng cung cấp cho thiên tài địa bảo hệ băng sinh trưởng, trải qua biến hóa đặc biệt, sinh ra thổ nhưỡng đặc thù.
Hồng Linh Nham vốn hiếm có, muốn Hồng Linh Nham trải qua vạn năm biến hóa và lắng đọng thì càng không dễ.
Đây đều là bảo vật hiếm thấy.
Cố Thanh Sơn trầm ngâm không có tiếp lời.
Cô gái áo xanh cũng có phần ngượng ngùng nói: "Hoàng Tuyền thực sự đang là ngàn cân treo sợi tóc, ta muốn nhanh chóng chữa thương, phải dùng mấy thứ này, cho nên chỉ có thể mở miệng cầu ngươi. Nếu ngươi không có cũng không sao."
Cố Thanh Sơn thu đan dược chữa thương cực phẩm vào túi trữ vật, lại lấy túi thơm bảy màu ra.
Hắn nhanh chóng lấy Sơn Tiêu Linh Ngọc, Trầm Băng chi nhưỡng, Hồng Linh Nham vạn năm ra.
Hồng Linh Nham vạn năm vô cùng hiếm có, ngay cả Bách Hoa tông cũng chỉ có một khối.
Những thứ này đều là tài sản quý báu nhất của tông môn.
"Cầm đi." Cố Thanh Sơn nói.
Cô gái áo xanh thấy hắn hào phóng như vậy cũng lộ vẻ cảm động.
Nàng nhìn Cố Thanh Sơn một cái thật sâu rồi nói: "Đa tạ, hiện tại ta sẽ bắt đầu bế quan khẩn trương chữa thương, mong sau này sẽ gặp lại công tử trên chiến trường."
Hai người chắp tay chào nhau.
Cố Thanh Sơn đang muốn tiếp tục hỏi một số tình huống ở Hoàng Tuyền, lại thấy cô gái áo xanh hóa thành một chùm tia sáng chìm vào trong đất.
Cố Thanh Sơn ngẩn ngơ.
Đây là đi bế quan? Cũng quá vội vàng rồi đấy!