“Con gái!” Một đôi nam nữ trung niên lập tức xông lên, ôm lấy thiếu nữ.
“Ba? Mẹ? Oa!” Thiếu nữ òa lên khóc với hai người.
Đám cảnh sát thấy vậy cũng lấy công cụ của mình ra, bắt đầu cởi trói cho cô bé.
Trong khi đó, gã cảnh sát mập cầm bộ đàm lên, nhanh chóng ra lệnh: “Đã giải cứu con tin thành công, điều động đội đặc chiến chiến giáp cơ động, ngay lập tức đến bắt giữ kẻ bắt cóc.”
Vậy là toàn bộ sự vụ đã được gã xử lí nhanh chóng.
Lúc này, thiếu niên đứng lên, nhìn gã cảnh sát nói: “Giờ trả tiền được chưa?”
Gã cảnh sát liền tươi cười với cậu.
Không còn cách nào khác, gắp búp bê thực sự quá khó, không phải ai cũng làm được.
“Về chuyện này, ở đây tôi vẫn còn vài cái lệnh truy nã phải giải quyết, cậu giúp tôi một tay được không?” Gã lấy một vài tấm hình ra, đưa cho thiếu niên.
Thiếu niên nhận mấy tấm ảnh, hé ra nhìn một chút, đoạn lại nói: “Không thành vấn đề, nhưng phải trả tiền.”
“Nhất định sẽ trả.” Cảnh sát mập nói.
Bỗng nhiên, có một ý nghĩ khác xuất hiện trong đầu gã.
“Khoan đã, cậu có muốn làm cảnh sát không?” Gã hỏi thiếu niên.
Giờ bỗng dưng lại có cái Máy Cứu Thoát Bể Khổ này, muốn gặp ai, chỉ cần gắp búp bê ra là có thể gặp được.
Mỗi lần gắp thành công là lại có người xuất hiện ngay lập tức.
Đương nhiên rồi!
Động cơ gắp búp bê phải là vì chính nghĩa, nếu không máy gắp búp bê sẽ không chịu hợp tác.
Nếu vậy thì xử lí đống lệnh truy nã kia quả thực không thể nào dễ dàng hơn thế.
Chỉ cần người gắp búp bê có kĩ năng tốt, muốn tìm ai là có thể tìm được người đó.
Cho nên cái Máy Cứu Thoát Bể Khổ này quả thực là trợ thủ tốt nhất của cảnh sát.
Đôi mắt thiếu niên sáng lên, vội vội vàng vàng hỏi: “Ông nói tôi có thể làm cảnh sát?”
“Đúng vậy, chỉ bằng khả năng gắp búp bê ấy thôi là đủ để vào làm việc tại đồn cảnh sát rồi, cậu có đồng ý không?”
“Tôi đồng ý!”
“Bây giờ giúp tôi tìm mấy người có tên trong này được không?”
“Được.”
Thiếu niên dõng dạc nói.
…
Trong số bốn chiếc máy hoàng tuyền, có một chiếc máy bị bỏ hoang là máy số “23”.
Đây là một máy bán hàng tự động màu đen, tên là “Tiêu Giận Trừ Ác”.
Công dụng của vị “Tiêu Giận Trừ Ác” này là nó sẽ thay bạn véo tai, bóp mũi, bịt mắt, cù gan bàn chân, đá mông, … người khác.
Cái máy này thật ra cũng không thể làm ra chuyện ác độc gì, cùng lắm chỉ có thể thực hiện gần một trăm trò đùa dai vớ vẩn.
Cái chính là để người sử dụng được hả giận.
Nếu bạn bất mãn rằng mấy phương thức trút giận này nhẹ nhàng và vớ vẩn quá, “Tiêu Giận Trừ Ác” sẽ nói cho bạn biết thật ra pháp lực của nó vô biên, nhưng “Phán Xét Nguyệt Vọng” lại là vợ của nó.
Cho nên nó không thể phản kháng, không dám làm chuyện ác, chỉ có thể tiếp tục nhẫn nhịn chịu khổ.
Bạn chỉ cần tiêu tốn một giọt máu, là có thể kích hoạt chiếc máy này, sai nó thay bạn đi làm vài chuyện vớ vẩn như chọc lét người khác.
Nhưng từ khi ngày tận thế xảy ra, vô số người đã bỏ mạng bởi hải thú, quỷ giết người và quỷ ăn thịt người, hiện tại, còn có ba địa ngục đồng thời xuất hiện, ai lại rảnh rỗi dùng mấy cái thứ này để đi chơi xấu người khác cơ chứ?
Ấy thế mà tình hình đêm nay lại có chút thay đổi.
Đêm nay, “Tiêu Giận Trừ Ác” đã được chào đón vị khách đầu tiên.
Vị khách thứ nhất, là một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi.
Cậu ta trả giá một giọt máu, kích hoạt chiếc máy.
Leng keng!
Máy Tiêu Giận Trừ Ác chợt phát ra âm thanh.
Nó nói bằng giọng trầm thấp: “Muốn bí mật làm vài việc xấu xa không? Có thể mua mấy trò đùa dai từ máy này, và Máy Phán Xét Nguyệt Vọng sẽ không bao giờ phát hiện ra đâu.”
“Tôi muốn làm việc xấu.” Thiếu niên lạnh lùng nói.
“Vậy cậu muốn làm gì?” Chiếc máy hỏi.
“Cù gan bàn chân bằng lông vũ, đá mông bằng một chiếc giày lớn, mỗi thứ làm một ít.” Thiếu niên lạnh lùng nói.
“Thù lao hai mươi giọt máu.”
Thiếu niên đặt tay vào bộ phận màu đen của chiếc máy.
“Tốt, đã nhận được thù lao, xin hỏi đối tượng cần chơi xấu là ai?” Chiếc máy hỏi.
“Đưa bút danh được không?”
“Được.”
Thiếu niên nói ra một cái tên.
Chiếc máy nói: “Đang cù gan bàn chân, đảm bảo kẻ đó sẽ nhột đến chết.”
Một lúc sau, chiếc máy lại bảo: “Đang đá mông, đảm bảo kẻ đó sẽ biết có người ghét hắn kinh khủng đến mức nào.”
“Quá trình chơi xấu đã kết thúc, muốn lặp lại lần thứ hai, xin chờ đến hai mươi tư tiếng sau.”
Thiếu niên gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ thoải mái vì đã trả đũa được người mình ghét.
Chỉ nghe thấy hắn lẩm bẩm: “Xem mày còn dám phá vỡ…”
Thiếu niên hài lòng rời đi, vị khách thứ hai đến ngay sau đó.
Không lâu sau, người thứ hai cũng rời đi với vẻ mặt đắc ý và thỏa mãn.
Lời hắn văng vẳng trong không trung, hợp lại thành một câu nói.
“Thằng trộm cắp… Đây là hậu quả của việc phá vỡ…”
Ngoại trừ Máy Phát Xét Nguyện Vọng, Máy Cứu Thoát Bể Khổ, máy Tiêu Giận Trừ Ác ra, bên cạnh chúng còn có thêm một ghi chú, số “47”, máy Tội Nhân Hối Lỗi.
Đây là một chiếc máy màu đỏ giúp người sử dụng tự chụp ảnh.
Nhờ nó, người sử dụng có thể tiến hành tự chụp ảnh, sau đó trả giá bằng máu tươi của chính bản thân, xóa bỏ tội lỗi của mình trên tấm ảnh.
Hành vi phạm tội khác nhau, thì lượng máu phải bỏ ra cũng khác nhau.
Nếu phạm phải tội ác tày trời, thì có trả giá bằng toàn bộ lượng máu trên cơ thể cũng không thể nào chuộc tội.
Những người phạm phải lỗi nhỏ, tội nhỏ mới có thể sống sót sau khi dùng đến cái máy này.
Đây là cách thức duy nhất mà người bình thường có thể dùng để chống lại Máy Phát Xét Nguyện Vọng.
Dù sao, bất kể là tội lớn hay tội nhỏ, khi dùng đến Máy Phát Xét Nguyện Vọng, những người khác chỉ cần tốn một giọt máu là có thể bỏ phiếu.
Trước đây đã có vài kẻ phạm tội không đến nỗi đáng chết nhưng khi đem lên phán xét, bị người khác bỏ phiếu tử hình.
Bởi vậy, chiếc máy màu đỏ giúp người ta tự chụp ảnh này vô cùng đắt khách.
Những thứ máy móc Hoàng Tuyền kì lạ này đã ít nhiều xoa dịu đi sự lo lắng và căng thẳng trong những ngày tận thế.
Đặc biệt là Máy Phát Xét Nguyện Vọng.
Khi nó xuất hiện, quan hệ giữa người với người nhanh chóng trở nên tốt hơn nhiều.
“Nói xem, rốt cục cậu nhận được thù lao gì từ máy Phán Xét Nguyện Vọng?” Trương Anh Hào hỏi Diệp Phi Ly.
“Thiên Tuyển kỹ của tôi có chút thay đổi, tôi có thể lựa chọn thứ bản thân mình muốn nghe thấy.” Diệp Phi Ly cười nói.
“Chúc mừng cậu, giờ thì có thể nói chuyện với bạn gái bất kì lúc nào rồi.”
“Đúng vậy.”
…
Nửa đêm.
Tại một quảng trường vắng vẻ.
Tất cả những người không có phận sự đều bị đuổi ra.
Những nhân viên mặc đồng phục chiến đấu, cầm trong tay các loại vũ khí, trang bị vũ trang đáng sợ đang bao vây ở đây.
Bọn họ tản ra bốn phía, chăm chú và cảnh giác quan sát động tĩnh xung quanh.
Ở giữa đám người, trên một mô đất trống.
Bốn chiếc máy Hoàng Tuyền được xếp thành một hàng.
Vài kẻ thần bí mặc áo bành tô màu đen, mũ được kéo thật thấp che đi khuôn mặt cúi xuống, đang đứng bên cạnh máy.
“Bắt đầu chứ?” Một kẻ hỏi.
“Bắt đầu đi.” Một giọng già nua vang lên.