[Bắt đầu định vị.]
[Định vị thất bại.]
[Thử dùng phương thức kết nối đặc biệt gọi Cố Thanh Sơn.]
[Kết nối thất bại.]
[Bắt đầu kiểm tra khác thường trong không gian.]
[Phát hiện có hai mặt trời, dựa vào sự khác biệt này, nhận định đã rời khỏi thế giới ban đầu.]
[Điều kiện kích hoạt đã thỏa mãn.]
[Kích hoạt.]
Thế giới chỉ yên lặng trong một giây.
Giọng nói của Cố Thanh Sơn bỗng vang lên từ chiếc nhẫn, tốc độ nói của hắn rất nhanh.
"Tuyết Nhi, anh không biết thế giới này sẽ biến thành cái gì, cho nên đã thiết lập chương trình này trong chiếc nhẫn. ""
"Nói ngắn gọn, nếu em có thể nghe được tiếng của anh, tức là em đang ở trong một hoàn cảnh vô cùng nguy hiểm. ""
“Anh đã nhờ Nữ Thần Công Chính làm một AI đánh giá hoàn cảnh, nó sẽ nhanh chóng đánh giá tình trạng của em, thông qua đó lập ra những biện pháp đối phó mang đến hiệu quả cao nhất. ""
"Chiếc nhẫn này được làm từ vật liệu biến hình cấp nano mới nhất. Chỉ cần có gió, có ánh mặt trời, hoặc bất kỳ năng lượng khác, nó cũng sẽ tự động sạc năng lượng. ""
"Bây giờ, sử dụng chiếc nhẫn, nhanh chóng chạy đi. ""
"Nhất định phải sống sót, nhất định! ""
Lời Cố Thanh Sơn vừa dứt, mặt biển phía dưới bè gỗ xuất hiện một bóng đen khổng lồ, mà chiếc nhẫn trong tay Tô Tuyết Nhi thì phát ra những tia sáng trắng chói mắt.
Chiếc nhẫn liên tục phóng to ra, giống như một ổ bánh mì khổng lồ đang trong lò nướng. Ngay sau đó, nó mở rộng rồi bám vào cơ thể Tô Tuyết Nhi, từ từ tạo thành một đôi cánh chim hình giọt nước.
Tiếng điện tử AI vang lên: [Khí động lực học đã được tối ưu hóa, linh lực hệ Phong đã được đưa vào đôi cánh.]
[Tô Tuyết Nhi, lập tức sử dụng linh lực hệ Phong của cô, chúng ta rời khỏi nơi này.]
Tô Tuyết Nhi liếc mắt nhìn về phía bóng đen đang nhanh chóng lớn dần dưới nước, cắn răng nói: "Chúng ta đi! ""
Một vầng sáng màu xanh tỏa ra từ trên người cô, từng cơn cuồng phong không ngừng rót vào đôi cánh, từ từ nâng nó lên.
Không biết có phải thứ kia biết được cô muốn rời đi, mà mặt biển bắt đầu sôi trào, nước biển màu xanh thẳm biến thành màu đỏ, tràn ngập mùi hôi thối.
Thứ khổng lồ kia đang dốc hết sức trồi lên, khoảng cách giữa nó vào chiếc bè gỗ càng ngày càng ngắn. Mà trên cái bè ấy, có một cô gái trẻ đang dùng sức vỗ cánh bay đi.
Đột nhiên, một cái mồm khổng lồ trồi lên từ dưới nước, nhưng cô gái đã dựa vào đôi cánh gió, thoát khỏi bè gỗ, bắt đầu bay lên.
Cái mồm tỏa ra mùi tanh hôi thối nhất quyết không tha, đuổi theo cô rất sát, muốn cắn cô lôi xuống.
Đôi cánh gió khóa chặt trên người Tô Tuyết Nhi, phát huy linh lực hệ Phong của cô đến cực hạn. Bao quanh đôi cánh ấy có vô số ngọn gió không ngừng thổi qua, dốc hết sức đẩy nhanh tốc độ bay của cô.
"A a a a! Bay lên! "" Cô gái phát ra tiếng gào liều mạng, cuối cùng đôi cánh chim màu xanh cũng hóa thành một vệt sáng siêu tốc bay đi, hoàn toàn bỏ lại con quái vật ở phía sau, xông thẳng lên bầu trời.
Cô đã thoát!
Tô Tuyết Nhi đón gió, theo dòng khí ôn hòa, nhanh chóng bay vút lên bầu trời. Đợi đến khi đã tiến vào trạng thái bay ổn định, cánh chim trên người Tô Tuyết Nhi lại bắt đầu phát ra âm thanh.
[Nhiệt độ không khí bây giờ: 19oC.]
[Sức gió: gió nhẹ hướng Bắc.]
[Áp suất không khí: 1021 hPa.]
[Độ ẩm: 88%.]
[Tầm nhìn: 10 km.]
[Sau khi quét sóng sinh vật, vẫn chưa phát hiện ra sinh vật khác thường nào xung quanh, có thể tiến hành bay bình thường.]
"Đã biết, cảm ơn cậu. "" Tô Tuyết Nhi nói.
[Sản phẩm nano tinh vi do Cố Thanh Sơn và Nữ Thần Công Chính hợp tác sản xuất, chúc cô sử dụng vui vẻ.] AI trong cánh chim trả lời.
Tô Tuyết Nhi sửng sốt, khóe môi khẽ cong lên.
Phía dưới là tầng mây dày đặc, còn cô lại bay ở giữa khoảng không xanh ngắt phía trên, đuổi theo ánh mặt trời yếu ớt mà ấm áp.
Hai dòng nước mắt chảy dọc gò má, cô gái trẻ nghẹn ngào, trong con ngươi lấp lánh ánh sáng.
"Hu hu hu... Thanh Sơn... Em nhất định sẽ sống sót! Em nhất định sẽ trở về gặp anh! ""
Cô cố gắng khống chế cánh chim, đảo một vòng cong trên không trung, phá tan từng tầng mây, bay về phía khoảng sương mù bao phủ đại dương.
- ---------
Trò chơi Người Bất Tử.
Sân thi đấu.
Trận chém giết điên cuồng đầy máu tanh đã đi đến những phút cuối cùng.
Hai chức nghiệp giả nhanh chóng lao vào nhau, sau đó lại tách ra. Vết thương trên người họ đều rất nghiêm trọng, nhưng không ai tỏ ra yếu thế. Trong lòng hai người đều hiểu, nếu thể hiện ra chút yếu đuối nào sẽ khiến đối phương vô cùng hưng phấn. Hơn nữa, cả trận đấu chỉ có thể còn một người sống, dù cầu xin cũng không có tác dụng gì.
"A!" Một trong hai chức nghiệp giả nhìn thấy sơ hở của đối phương, rìu chiến hai lưỡi bổ mạnh xuống, chém nửa người đối phương bay ra ngoài.
Đối phương chưa kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết đã chết tại chỗ. Máu tươi tràn ra sàn, hòa thành một vũng với những thi thể khác.
Máu, im lặng thấm vào đất.
"Phù, phù..." Người thắng lợi thở phì phò, đặt mông ngồi xuống đất, ném rìu chiến qua một bên, lồng ngực phập phồng lên xuống.
"Ha ha ha ha, tôi là quán quân! Mau đưa phần thưởng cho..."
Tiếng cười điên cuồng của gã vừa phát ra, đã im bặt đi. Một con dao găm nham thạch sắc bén đâm từ phía sau gáy gã tới phía trước mặt.
"A... A... A!"
Hai tay chức nghiệp giả ấy tóm lấy dao găm, muốn nói thêm gì đó, nhưng tiếc rằng cổ họng đã bị dao găm chặn lại, không nói ra được một chữ.
Dao găm vạch một cái, hoàn toàn cắt đứt động mạch chủ trên cổ gã.
Tên chức nghiệp giả trợn to mắt, ngã ra đất.
Cuối cùng cổ họng cũng không còn thứ gì ngăn chặn, gã dùng hết sức lực, chỉ vào người kia, không thể tin được nói: "Rõ ràng mày đã..."
Gã muốn nói ra một câu như thế, nhưng cổ họng đã bị cắt nát, giọng nói mà mọi người nghe được, chỉ là tiếng rên rỉ thê thảm.
Gã sắp chết, thế nhưng gã là chức nghiệp giả có thân thể khỏe mạnh, cùng với sự không cam lòng ngập tràn khiến gã không tắt thở ngay.
Gã vẫn nhớ rõ người này.
Rõ ràng cô gái này đã bị gã đánh nát tim, chết từ rất sớm rồi.
Thực lực của gã ở Vũ Tôn đỉnh phong đã mấy chục năm nay, chiến đấu với vô số chức nghiệp giả, chắc chắn sẽ không đoán sai chuyện này.
Nhưng vì sao cô ta vẫn còn sống?
Người chết sống lại ư?
Gã trừng mắt nhìn đối phương, người kia cũng nhìn gã chằm chằm.
Nữ chức nghiệp giả kia che tim lại theo bản năng.
Đúng vậy, rất đau, nhưng vì một chưởng này của gã lại nhắm lệch vị trí, nên sau khi cô ta bị ngất đi một thời gian ngắn thì tỉnh lại.
Thật sự rất may, trong hoàn cảnh chém giết tàn khốc này mà bản thân cô ta có thể nhặt về được cái mạng.
Nữ chức nghiệp giả đưa tay nhấn một cái lên sàn nhà bằng phẳng, lấy ra một cái chùy nặng nề đúc từ nham thạch ra.
Cô ta chính là chức nghiệp giả Ngũ Hành Khai Hóa hệ Thổ.
“Quán quân là tôi!” Cô ta giơ cây chùy nặng nề lên, đập mạnh xuống ngực đối phương, ở đó lập tức bị đập thủng một lỗ, máu thịt văng ra, bắn tung tóe.
Tên chức nghiệp giả kia chết ngay tại chỗ.
Cho tới khi gã chết, đôi mắt vẫn trợn trừng lên, nhìn nữ chức nghiệp giả chằm chằm. Trong mắt gã không có tức giận hay không cam lòng, ngược lại lộ vẻ vô cùng khó hiểu và hoảng sợ.