Sau khi Diệp Phi Ly uống thuốc Thiên Tuyển Thức Tỉnh, quả nhiên hoàn thành tiến hóa, thu được Thiên Tuyển kỹ hệ Thần Bí.
Vậy... Quỷ giết người mạnh nhất rốt cuộc sẽ thu được kỹ năng gì đây?
Thiên Tuyển kỹ vốn không dựa theo đạo lý nào cả, mà cho tới bây giờ Thiên Tuyển kỹ hệ Thần Bí càng không thể dùng bất kỳ một tiêu chuẩn nào để so sánh.
Cố Thanh Sơn trầm giọng hỏi: "Rốt cuộc cậu nghe được cái gì? Nói ra đi!"
Đôi mắt đỏ ngầu của Diệp Phi Ly như trống rỗng, nói: "Có người đang oán giận, người dự thi quá ít, bọn họ phải trả một cái giá nặng nề, để việc xâm thực thế giới này xảy ra nhanh hơn."
Anna đứng cạnh nghe bất ngờ hít sâu một hơi, còn Cố Thanh Sơn thì rơi vào trầm tư.
Câu nói này, thoạt nghe dường như có vô vàn quan hệ với trò chơi Người Bất Tử. Nếu Diệp Phi Ly thực sự thức tỉnh Thiên Tuyển kỹ hệ Thần Bí giúp hắn ta nghe được âm thanh bên ngoài thế giới, vậy thì ý nghĩa trong lời nói này thật sự rất khó mà tin nổi.
Trò chơi Người Bất Tử đang mưu đồ một chuyện trước nay chưa từng có!
Cho dù ở kiếp trước cũng chưa từng xảy ra chuyện như vậy...
Diệp Phi Ly chợt quay đầu nhìn về phía con quỷ giết người màu xám tro đang bày ra tư thế phòng bị.
"Tao nghe được, tiếng tim đập của mày." Hắn ta nhìn đối phương, không tự chủ được mà liếm môi.
Một vệt máu lóe lên, Diệp Phi Ly biến mất. Một giây sau, hắn ta đột nhiên xuất hiện trước người quỷ giết người, hai tay hóa thành trường đao, toàn lực đâm xuống đầu gối trái của đối phương!
Xoẹt một tiếng, da thịt bị rạch ra, một thứ gì đó đỏ tươi đang nhúc nhích bị hắn ta dùng trường đao găm vào lôi ra.
"Trái tim trốn ở chỗ này! Thảo nào giết không chết! Ha ha ha!" Diệp Phi Ly cười như điên, khua ngón tay, cắt trái tim đang còn co bóp thành mảnh nhỏ.
Quỷ giết người màu xám tro thống khổ gào thét một tiếng chói tai, lăn lộn trên mặt đất. Gã dùng hết sức lực muốn đứng lên lần nữa, nhưng dần dần cả thân hình dần chậm lại rồi im lìm không động đậy. Đến cuối cùng, gã không thể làm ra bất kỳ một động tác nào nữa, cả hơi thở cũng không.
Một đám sương máu bay lên từ người gã, nhẹ nhàng bay tới nhập vào thân thể Diệp Phi Ly.
"Oa oa oa, thực là thoải mái." Diệp Phi Ly rên rỉ.
Huyết quang chậm rãi ngưng tụ trước mặt hắn ta, hình thành một cái hộp hình chữ nhật màu máu mỏng như cánh ve.
Lần này Cố Thanh Sơn thực sự khiếp sợ rồi.
"Quyển trục? Hay là bảng hiệu? Bây giờ còn không nhìn ra... Chuyện này quá hiếm thấy rồi." Hắn lẩm bẩm nói.
Đây quả thật là thiên phú không gì sánh kịp.
Nhưng cái hộp nhỏ hình chữ nhật kia cũng nhanh chóng biến mất, không duy trì được lâu.
Diệp Phi Ly đột nhiên mở to hai mắt, nói bằng giọng nhẹ như tơ: "Tôi hình như có thể nghe thấy chúng nó đang tranh luận kịch liệt, giọng nói của chúng rất rõ ràng."
Hắn ta như đang học theo dáng vẻ nói chuyện của người nào đó, chậm rãi cất tiếng: "Bảo Huyết Cốt Ma Mẫu đi đi, nói nó dùng trạng thái nguyên thủy nhất dung nhập vào trong viên đan Trường Sinh, sau đó đánh vào sâu trong thế giới kia."
"Bây giờ mà để nó xuyên qua vách ngăn thế giới... cái giá này quá cao..."
"... Chỉ một lần này thôi, nếu chúng ta thành công, cái giá cao như vậy cũng...."
Nói xong câu đó, thân thể Diệp Phi Ly chợt run lên.
"Hả? Sao tôi lại không nghe thấy cái gì nữa." Hắn ta khó hiểu nói.
"Huyết Cốt Ma Mẫu." Cố Thanh Sơn đặc biệt chú ý tới cái từ này.
Huyết Cốt Ma Mẫu là Phồn Diễn giả hỗn loạn tà ác nhất, có thể ăn nuốt tất cả sinh linh, chuyển hóa những sinh linh đó thành yêu ma rồi lại sinh chúng ra.
Loại yêu ma này có thực lực vô cùng mạnh, nhưng điểm kinh khủng hơn là nó vô cùng giỏi trong việc ký sinh và sinh sôi nảy nở. Nếu không biết trước được sự tồn tại của nó, thì rất khó để có thể tìm ra nó. May mà bây giờ nó phải lấy trạng thái nguyên thủy nhất để ký sinh, như vậy thực lực của nó chắc chắn sẽ bị hạn chế.
Cố Thanh Sơn nhìn thoáng qua thi thể quỷ giết người màu xám tro trên đất, lại nhìn Diệp Phi Ly, hỏi: "Cậu cảm thấy thế nào rồi?"
"Đại khái là tôi nhận được một Thiên Tuyển kỹ tên là Lắng Nghe." Diệp Phi Ly suy nghĩ sâu xa nói.
"Chuyên dùng để nghe âm thanh của những thứ không thuộc thế giới này sao?"
"Không phải, hình như ở mỗi một đoạn thời gian thì sẽ nghe những âm thanh khác nhau, bây giờ tôi còn chưa mò ra manh mối." Diệp Phi Ly khá đau đầu.
Cố Thanh Sơn không tiếp tục hỏi nữa, chỉ nói: "Vậy thì thực lực của cậu bây giờ chắc là tăng lên rồi chứ."
"Đúng vậy, tuy chưa thăng cấp, nhưng thực lực quả thực mạnh hơn." Diệp Phi Ly gật đầu nói, giơ tay lên nhìn thoáng qua huyết diễm trong tay mình. Lúc này nó đã ngưng tụ lại càng dày hơn, tựa như có vô vàn sức mạnh ẩn chứa trong đó.
Hắn ta vung tay lên, đánh huyết diễm ra ngoài.
Bùm bùm!
Trong tiếng vang trầm nặng, huyết diễm làm thi thể quỷ giết người màu xám tro kia nổ tung tóe biến thành mưa máu tanh hôi.
Máu đen khắp trời, tràn đầy mùi tanh tưởi.
Anna dùng lửa che lại xung quanh mình, bịt mũi cáu giận nói: "Biết tên nhãi nhà cậu trở nên mạnh mẽ rồi, nhưng không cần phải làm chuyện ghê tởm như vậy chứ!"
Thương thay Cố Thanh Sơn chưa khôi phục linh lực, nhìn mưa máu đổ xuống mà không có biện pháp nào. Hắn không thể làm gì khác hơn là túm lấy Diệp Phi Ly, nâng lên qua đầu, dùng thân thể đối phương và đôi cánh xương của hắn ta ngăn chặn màn mưa máu đen này. Anna thấy thế thì vội vàng phóng lửa ra đầy trời, đốt những hạt mưa máu đó thành tro bụi.
"Lần sau còn như vậy thì tôi không tới cứu cậu nữa đâu." Cố Thanh Sơn thả Diệp Phi Ly xuống, nghiêm mặt nói.
Diệp Phi Ly gãi đầu, ngượng ngùng nói: "Xin lỗi, tôi không cố ý." Sau đó hắn ta hỏi: "Tiếp theo chúng ta làm gì?"
"Chờ." Cố Thanh Sơn nói.
"Chờ?" Anna ngạc nhiên lặp lại.
"Đúng vậy, chờ lần trận đấu lần này của trò chơi Người Bất Tử kết thúc." Trên mặt Cố Thanh Sơn đầy vẻ cảm thán: "Rốt cuộc chúng ta cũng chờ được ngày này."
"Tôi chả hiểu gì cả." Anna khó hiểu nói.
"Trong một cuộc tranh tài, người nóng lòng muốn thành công sẽ lộ ra nhược điểm trước."
"Anh nói là hiện tại nó đã xuất hiện nhược điểm rồi sao?"
"Đúng, trận này chúng ta sẽ phân ra thắng bại với nó."
"Vậy bây giờ chúng ta quay lại phi thuyền Thần Điện chứ?" Anna hỏi.
"Ừm, lập tức trở lại." Cố Thanh Sơn nói.
Anna gật đầu, đi đến chỗ phi thuyền Lưu Hỏa, chuẩn bị khởi hành.
Lúc này, quang não Cố Thanh Sơn sáng lên. Hắn nhìn màn hình, gương mặt tràn ngập vui mừng nhận điện thoại.
"Alo, Tuyết nhi."
Nghe giọng nói và ngôn từ vội vàng ở đầu dây kia, Cố Thanh Sơn hơi ngẩn ra, miệng vội đáp: "Ừm... Được... Em yên tâm, anh sẽ không tham gia trò chơi Người Bất Tử."
"Được rồi, anh cam đoan, hiện tại, sau này, tương lai, anh tuyệt đối không tham gia cái trò chơi này."
Vừa nói, Cố Thanh Sơn vừa nhanh chóng suy nghĩ.
Đây rõ ràng là những lời hắn dặn Tô Tuyết Nhi, mà sao bây giờ cô lại dặn ngược lại hắn?
Hai người trò chuyện một lát, sau đó dường như Tô Tuyết Nhi phải làm chuyện gì nên vội vàng ngắt máy.
Cố Thanh Sơn hơi trầm ngâm hỏi: "Nữ Thần Công Chính, hiện tại số liệu bên phía Tô Tuyết Nhi có vấn đề gì hay không?"