Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1496: Đoạn Tội Giả Của Thế Giới Tầng Trong




Thẻ của thế giới tầng trong rất khó có được. Tiểu Tịch hiểu rất rõ về thẻ bài của thế giới tầng trong, hắn vốn muốn đợi nàng tỉnh lại, cùng thương lượng rồi mới rút ra.

Nhưng bây giờ nhất định phải dùng tới cơ hội rút thẻ bài này.

Mèo quýt duỗi móng vuốt ra, quờ quờ trong hư không.

Một tấm,

Hai tấm,

Năm tấm!

Hắn rút ra tổng cộng năm thẻ bài.

Năm thẻ bài vừa xuất hiện thì lập tức bay lơ lửng trên không trung, không ngừng quay xung quanh Chân Xích Ma Thương.

Bên trên giao diện thẻ bài hiện ra một hàng chữ nhỏ:

[Một lực lượng không xác định đang dung hợp toàn bộ thẻ bài vào trường thương, ngài có cho phép hay không?]

"Cho phép!"

Mèo quýt nói một cách kiên quyết.

Bây giờ hắn chẳng qua chỉ tổn thất mấy tấm thẻ bài mà thôi, còn thi thể khổng lồ đã giúp hắn rất nhiều lần!

Vốn dĩ hắn định bảo thi thể khổng lồ lắc lắc đầu mấy cái, dùng Chân Xích Ma Thương giết đám quái vật kia. Mặc dù phương pháp này rất quê mùa nhưng cũng là biện pháp duy nhất.

Ai ngờ thi thể khổng lồ thấy cây thương này lại bùng lên hi vọng sống sót, nghĩ ra ý tưởng hay hơn.

Đương nhiên hắn sẽ ủng hộ nó!

“Không đủ, còn cần thêm tài nguyên, lượng lớn tài nguyên!” Thi thể khổng lồ nói.

Mèo quýt lấy túi trữ vật từ trong thức hải ra, dùng móng vuốt đẩy qua.

May mắn là cướp được không ít thứ từ Thương Vô Chương!

Cô Thanh Sơn cảm thấy rất may mắn.

Túi trữ vật biến mất trong nháy mắt.

Năm tấm thẻ bài cũng biến mất theo.

Chỉ một thoáng sau, Chân Xích Ma Thương phát ra tiếng vù vù càng lúc càng lớn.

Trên giao diện Chiến Thần nhanh chóng xuất hiện hàng chữ nhấp nháy:

[Chú ý.]

[Chân Xích Ma Thương đã nhận được thuật dung luyện cấp cao của thế giới tầng trong, đang thu nhận sức mạnh, nhảy lên tầng cao hơn.]

[Ba giây sau, dung luyện hoàn thành.]

[Ba.]

[Hai.]

[Một.]

[Đoạn Tội giả của thế giới tầng trong - Xích Ma Thần Thương đã được sinh ra.]

Cố Thanh Sơn nhìn cây trường thương này.

Chỉ thấy trên cây thương tỏa ra một tia sáng chói mắt màu hồng, chiếu vào người hắn.

Một giọng nói kiên định mà yếu ớt vang lên trong lòng hắn: “Nơi này giao cho ta, yên tâm đi!”

Đây... không phải là giọng nói của thi thể khổng lồ.

Khí linh?

Chân Xích Ma Thương đã sinh ra khí linh?

Cố Thanh Sơn thầm vui mừng.

Thanh trường thương tỏa ra luồng sáng đỏ rợp trời, chiếu rọi theo thân cột đồng, phóng về hướng những Kẻ Gõ Cửa Tận Thế đang lần mò đến gần kia.

Ánh sáng màu đỏ xuyên qua thân thể của những Kẻ Gõ Cửa Tận Thế, bay vút lên trên bầu trời thăm thẳm.

Chúng thi nhau dừng lại, đứng im bất động.

Thế nhưng bọn chúng lại không hề bị chút tổn hại nào, không có bất kỳ vết thương nào.

"Meo?"

Mèo quýt nhìn cảnh tượng này, kêu một tiếng nghi ngờ.

Giọng nói trẻ con một lần nữa vang lên trong lòng hắn.

“Ngoài năng lực chính thì ta còn có một chút ma tính có thể điều động luật nhân quả, làm cho bọn chúng thay đổi mục tiêu tấn công.”

Chỉ thấy những Kẻ Gõ Cửa Tận Thế kia dần dần bắt đầu chuyển động trở lại.

Bọn chúng xoay người, bò dọc theo cột đồng lên trên.

Thật kỳ diệu.

Cố Thanh Sơn đang suy nghĩ thì thấy trong hư không trước mắt mình xuất hiện từng hàng chữ nhỏ nhấp nháy:

[Bởi vì khí linh đã chính miệng nói cho ngài biết sức mạnh của Thần khí cho nên ngài có được tin tức sau đây:]

[Thần vật (hiếm): Đoạn Tội giả của thế giới tầng trong, thương thần Xích Ma.

[Thương thần này có đặc tính pháp tắc là: Tuyệt đối sắc bén.]

[Nói rõ: Đây là binh khí tự thân đầu tiên có thể gây thương tổn cho bọn chúng do chúng thần sáng tạo ra vào thời Viễn Cổ.]

[Không gì có thể cản được!]

[Thương thần này có ma tính tiêu chuẩn là: Làm xáo trộn tấn công.]

[Nói rõ: Sau khi ngài bỏ ra một cái giá xứng đáng thì ma tính trên Thương thần sẽ được kích phát, khiến cho kẻ thù của ngài thay đổi mục tiêu tấn công.]

[Ma tính có thể khống chế vạn vật, khiến chúng đều phục tùng.]

Cố Thanh Sơn nhìn qua một lượt, còn chưa kịp đọc kỹ.

Lúc này sức kéo trên người hắn càng ngày càng mạnh, dường như muốn kéo hắn rời đi.

“Nơi này giao cho ngươi.” Cố Thanh Sơn nói với Thương thần Xích Ma.

Thương thần phát ra một tiếng vù vù.

Cố Thanh Sơn tranh thủ thời gian nói với thi thể khổng lồ: “Ta phải đi ngay bây giờ, thực sự không kịp làm chuyện khác. Ta chỉ có một vấn đề…”

“Bây giờ ta phải đối phó với Thần Hỗn Loạn, ngươi có đề nghị gì không?”

Trong lúc nói, thân thể mèo quýt đã dần dần bay lên.

Thi thể khổng lồ thấy hắn sắp phải đi ngay, lập tức nói: “Vậy phải xem Thần Hỗn Loạn này ở cấp độ nào. Nếu là Chân Thần khai sáng Kỷ nguyên Hỗn Loạn thì toàn bộ Kỷ nguyên Hỗn Loạn sẽ giúp nó. Nó sẽ có được sinh mệnh và sức mạnh vô tận, không thể bị đánh bại.”

“Nhất định phải lấy một Trật Tự ra làm cái giá thì mới có thể đưa ra yêu cầu tham gia trận chiến đăng thần với Kỷ nguyên Hỗn Loạn.”

“Trận chiến đăng thần?”

“Đúng, Kỷ nguyên Hỗn Loạn cần một vị thần linh mạnh nhất để hỗ trợ cho toàn bộ Kỷ nguyên đạt tới tình trạng mạnh nhất.”

“Kỷ nguyên Hỗn Loạn cho phép đám Hỗn Loạn giả tranh đoạt thần quyền, từ đó chọn ra người chiến thắng cuối cùng!”

“Nhớ kỹ, chỉ có tách thần quyền của đối phương ra, ngươi mới có thể…”

Bụp!

Trong nháy mắt, mèo quýt đã xuyên qua bầu trời xanh, rời khỏi thế giới này.

“… giết chết Chân Thần kia!”

Giọng nói của thi thể khổng lồ vang vọng.



Cố Thanh Sơn không nghe thấy nửa câu nói sau.

Hắn hóa thành một tàn ảnh, lao vùn vụt trong hư không vô tận, xuyên thẳng về nơi ban đầu.

Cho dù không nghe thấy nửa câu nói sau nhưng ý của thi thể khổng lồ, hắn đã hiểu đại khái.

Tranh đoạt thần quyền Hỗn Loạn?

Tranh đoạt như thế nào?

Làm sao để mang một Trật Tự ra làm cái giá?

Thời gian quá gấp, rất nhiều chi tiết chưa kịp nói rõ ràng.

Nói thật, trước lúc này, trong lòng Cố Thanh Sơn cũng không chắc chắn.

Hắn vừa bị Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả truy sát, vất vả lắm mới dựa theo di ngôn của người tạo vật của Đất, đi tới hành lang bí mật của thế giới Phủ Bụi tìm cách đối phó, từ trong tay của Người Khổng Lồ Nguyên Thủy đạt được Thánh khí Vực Sâu đối phó với thuật pháp hấp hồn. Sau đó, trong trận chiến với thế giới Ác Quỷ, hắn cũng giành được sức mạnh của ba con rồng…

Mặc dù như vậy, trong lòng của hắn vẫn không dám chắc.

Bây giờ Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả đã ăn hết hàng ngàn hàng tỉ linh hồn trong chín trăm triệu tầng thế giới, thật ra sức mạnh của nó đã không thể đo lường được nữa.

Ngoại trừ điểm này, nó còn có thêm Kỷ nguyên Hỗn Loạn, trở thành Chân Thần Hỗn Loạn.

Dựa theo lời nói của thi thể khổng lồ, Kỷ nguyên Hỗn Loạn sẽ không để cho nó chết, mà sẽ cung cấp cho nó sức mạnh Hỗn Loạn vô tận!

May mà lần này hắn có được một biện pháp khả thi.

Như vậy, tiếp theo…

Giờ quyết chiến đã tới!

Trong hư không, một đôi vuốt mèo dần dần nắm chặt lại.

...

Dòng sông Thời Gian.

Một con mèo quýt từ trên trời rơi xuống, đúng vào trong màn sương mù bên trên dòng sông Thời Gian.

Mèo Quýt nhìn ra bốn phía xung quanh.

Chỉ thấy nhóm yêu tinh tụ tập vào một chỗ, mở tiệc ngay tại chỗ.

Ông lão râu dài đang cùng khiêu vũ với một nữ yêu tinh trẻ tuổi xinh đẹp.

Ông ta vừa nhảy vừa hát:

“Cố Thanh Sơn là một con mèo nhỏ chết tiệt, hắn bỏ lại chúng ta ở bên trong dòng thời gian, một mình đi chơi với bùn loãng. Nghe nói hắn muốn đưa chúng ta đi cứu Trật Tự, còn muốn cứu rất nhiều người, chúng ta không thể không cố gắng cùng hắn. À, đây là một bữa tiệc thịnh soạn của cái chết. Ngươi hỏi ta Cố Thanh Sơn là người thế nào ư, ố ồ ô, hắn là một con mèo nhỏ chết tiệt!”

“Meo!” Tất cả yêu tinh bắt chước tiếng mèo kêu.

"Ha ha ha ha ha." Sau đó, tất cả bọn họ đều cười ha ha.

Mèo quýt: “…”

Nó biến lại thành Cố Thanh Sơn, xuất hiện trước mặt nhóm yêu tinh.

“Hình như các ngươi rất vui vẻ.” Cố Thanh Sơn cười như không cười, nói.

“A ha, đương nhiên, chúng ta vừa mới sáng tác ra một ca khúc!” Ông lão râu dài mặt không đổi sắc, nói.

“Ca khúc gì?”

“Ngươi nghe nhé!”

Tất cả nhóm yêu tinh cùng hát lên: “Cố Thanh Sơn là một con mèo nhỏ đáng yêu, hắn để chúng ta ở bên trong dòng thời gian, một mình đi đánh quái vật. Nghe nói hắn muốn đưa chúng ta đi cứu Trật Tự, còn muốn cứu rất nhiều người, chúng ta không thể không cố gắng. À, đây là một bữa tiệc thịnh soạn của mạo hiểm. Ngươi hỏi ta Cố Thanh Sơn là người thế nào ư, ố ồ ô, hắn là một con mèo nhỏ đáng yêu! Meo!”