Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 147: Trở về (1)




"Các ngươi đã muốn chết... "" Gã thanh niên nheo mắt, đang muốn ra tay thì đột nhiên dừng lại.

Hắn lấy trong ngực ra một quang não cá nhân, xem tin nhắn trên màn hình.

Thực sự như có máu tanh ngập trời bao quanh lấy hắn, nhưng trong ánh mắt hắn lại lộ ra tình cảm ấm áp sâu đậm.

Là một hình ảnh tương phản đến mức tận cùng, mấy con quỷ giết người cùng đừng bước.

"Cả công cụ của nhân loại cũng không vứt bỏ, "" Một con quỷ giết người nói.

"Hắn không thuộc loài của chúng ta, cũng không thuộc về nhân loại, không nên tồn tại trên thế giới này. "" Một con quỷ giết người khác nói.

"Chúng ta lên, không cần liều mạng, giữ chân hắn là được rồi! ""

...

Võ thánh vừa bước chân đến, Nữ Thần Công Chính đã phát ra cảnh báo.

[Quái vật biển bắt đầu đổ bộ lần thứ sáu.]

[Bờ biển Đông, khoảng cách 890 hải lý, sinh vật không xác định: 1.]

[Bờ biển Đông Nam, khoảng cách 1007 hải lý, sinh vật không xác định: 2.]

[Bờ biển Nam, khoảng cách 1821 hải lý, sinh vật không xác đinh 3, sinh vật không xác định 4.]

[Căn cứ vào vệ tinh giám sát, bốn con quái vật biển đều là loài chưa xác định, cũng không có tình báo liên quan.]

[Tổng tống ký điều lệ chiến tranh khẩn cấp mới nhất, bắt đầu triệu tập chức nghiệp giả....]

Cố Thanh Sơn nhìn hình ảnh không rõ ràng trên màn hình, một lúc lâu sau vẫn không nói gì.

Lúc này mới chỉ là bắt đầu, càng có nhiều sinh vật biển có hứng thú với việc sinh sản trên đất liền.

Chúng nó còn chưa tiến hóa, nếu không đã có thể sống một thời gian dài trên đất liền rồi.

Đến lúc đó, con người còn phải tranh đoạt không gian sống với động vật biển nữa.

Hơn nữa đời này, động vật biển tới quá nhanh.

Một con quái vật biển có thể phá hủy một thành phố, nếu không phái chức nghiệp giả ra thì chắc chắn không thể ngăn cản được.

Muốn ngăn cản một con quái cao hơn mười mét, chỉ có chức nghiệp giả mới có thể đối phó với sinh vật biển không xác định, nhưng thương vong rất lớn.

May mà quái vật biển bây giờ vẫn còn ở trạng thái ngu ngốc, cái gì cũng không rõ ràng.

Nếu như hiểm họa hiện giờ không phát sinh thì uy hiếp do cự thú hải dương tạo thành vẫn nằm trong phạm vi có thể chịu đựng được.

Nhưng nếu cứ gửi hy vọng vào hư vô thì không phải là một chuyện tốt.

Cố Thanh Sơn suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng vẫn lấy quang não cá nhân ra, nhập một chuỗi tọa độ lên trên.

[Tọa độ của hành tinh ư?] Nữ Thần Công Chính hỏi.

"Phải, bắt đầu tìm kiếm. "" Cố Thanh Sơn nói.

[Vâng, thưa ngài.]

Hai mươi phút sau.

[Phát hiện tín hiệu khác thường.]

"Thử kết nối đi. ""

[Đối phương không trả lời.]

"Nói với hắn ta. "" Cố Thanh Sơn nói: "Nếu không muốn bị chiến hạm Tinh Không tiêu diệt thì trở về rồi nói. ""

[Vâng, thưa ngài.]

Một lát sau.

Trên quang não, có tiếng gào thét chửi bởi vang lên.

"Đáng chết! Đáng chết! Sao ngươi có thể tìm được ta? "" Giọng nói già nua gào thét nói.

Cố Thanh Sơn nói: "Ba mươi năm trước, ở thành phố ông chết, có bảy nữ sinh đại học mất tích. ""

"Chuyện này không liên quan đến ta! "" Bỗng nhiên âm điệu cao hơn.

"Thật ư? Nhưng vì sao khi ông chết, những cô gái đó đều mất tích. "" Cố Thanh Sơn thong thả nói: "Tôi nhớ là, hình như các cô ấy đều sùng bái ông cuồng nhiệt. ""

Bên kia bỗng im lặng.

Một lúc lâu sau bên kia mới nói: "Cậu muốn thế nào? ""

Cố Thanh Sơn nói: "Công bằng mà nói, ngài Liêu, tôi không có hứng thú với việc ông dùng cơ thể giả để lừa gạt Cửu phủ. ""

"Cũng không muốn chỉ trích sinh hoạt cá nhân của ông. ""

"Thậm chí, ông có thể tự mình sống một cuộc đời hạnh phúc trọn vẹn bên ngoài không gian, tôi đã cảm thấy là kỳ tích với nhân loại rồi. ""

"Nhưng bây giờ sắp tận thế, tôi chỉ muốn kỹ thuật bước nhảy không gian mới nhất của ông, trợ giúp chúng tôi vượt qua thời kỳ khó khăn này. ""

Cố Thanh Sơn dừng một chút rồi nghiêm túc nói: "Ba mươi năm qua, nhất định ông cũng phải có thành quả mới rồi, có đúng không? ""

Người được gọi là ngài Liêu này chính là nhà khoa học đã phát mình ra kỹ thuật bước nhảy vào ba mươi năm trước.

Ông ta điên cuồng uy hiếp quý tộc Cửu Phủ, muốn trở thành Phủ thứ mười nhưng lại bị Nữ Thần Công Chính phá giải trái bom bước nhảy này, sau đó bị quý tộc ám sát.

Nhưng người bị giết chỉ là cơ thể giả của ông ta, còn bản thân ông ta lại sống ba mươi năm sung sướng ngoài không gian.

Kiếp trước, khi đến tận thế, ông ta bắt đầu chủ động tấn công Liên Bang, dùng hình thái bước nhảy siêu cấp để di chuyển quái thú Tinh Không, đích đến là tọa độ của Liên Bang Tự Do.

Hành vi điên cuồng này là kế hoạch trả thù ông ta dùng gần ba mươi năm để xây dựng, cuối cùng làm lộ tung tích của ông ta.

Cố Thanh Sơn nói xong, người đối diện im lặng một lúc lâu.

Một lát sau, giọng nói này lại vang lên: "Nếu tôi không đồng ý, cậu sẽ làm gì? ""

Cố Thanh Sơn thả lỏng hai tay nói: "Tôi biết ông đã bố trí rất nhiều cạm bẫy bước nhảy, có thể chuyển công kích đến một nơi khác. ""

"Nhưng mà ông có nghĩ đến điểm này không, chút thủ đoạn đó của ông so với tình hình hiện tại của toàn bộ Liên Bang thì chẳng là gì cả. ""

"Cậu có thể đại diện cho Liên Bang ư? "" Giọng điệu cười nhạo nói.

[Ngài ấy có thể đại diện cho Liên Bang.] Nữ Thần Công Chính nói.

"Nữ Thần Công Chính? Đợi chút, cậu là Tổng thống ư? "" Ông ta ngạc nhiên nói: "Không, giọng nói này rất trẻ, Liên Bang không có Tổng thống trẻ tuổi như vậy, nhưng theo tư duy của Nữ Thần Công Chính, muốn đại diện cho Liên Bang, chỉ có Tổng thống. ""

"Đây chính là một nghịch lý. ""

Giọng nói kia ngừng lại, tự hỏi chính mình.

"Nói như vậy, cậu không phải là Tổng thống, nhưng lại lấy được quyền hạn cao nhất của Liên Bang ư? ""

Ông ta suy ra đáp án chính xác.

"Tuyệt vời. "" Giọng điệu hưng phấn: "Năm đó, tôi cũng đã thử qua nhưng thời gian của tôi quá hạn hẹp, bị kẻ ác đuổi giết, chưa kịp hoàn thành phần còn lại của việc phá bức tường lửa của Nữ Thần Công Chính. ""

"Làm rất tốt, cậu làm thế nào vậy? "" Trong giọng điệu của ông ta mang theo sự thân thiết và hòa nhã.

"Chuyện này ông không cần quan tâm, bây giờ chúng ta đang nói chuyện nghiêm chỉnh. "" Cố Thanh Sơn nói.

"Được rồi, cậu muốn kỹ thuật bước nhảy của tôi, muốn đối phó với quái vật biển và quỷ giết người đúng không? ""

"Phải. ""

"Vũ khí nóng không có tác dụng ư? ""

"Xem ra ông cũng thường xuyên xem tin tức đấy nhỉ. ""

"Tôi hỏi lại lần nữa, cậu không phải là người của Cửu Phủ ư? ""

"Ông nghĩ thế nào? ""

"Không phải, đúng, nhất định không phải. ""

"Như vậy thì ngài Liêu, câu trả lời của ông là? ""

"Tôi muốn xem thành ý của cậu trước. ""

"Thành ý của tôi? "" Cố Thanh Sơn cười nói: "Tôi vốn có thể sử dụng vũ khí sinh hóa, tiêu diệt hết sinh mệnh trong phi thuyền vũ trụ nhỏ kia của ông, sau đó tất nhiên là đến lấy thành quả nghiên cứu khoa học của ông rồi. "

"Nhưng tôi không làm vậy, mà nói trước với ông. ""

"May mà cậu không làm vậy. "" Người đối diện nói: "Gần trái tim của tôi có đặt một cơ quan truyền tín hiệu, một khi tôi chết, phi thuyền vũ trụ cũng sẽ nổ tung. ""

"Là một thành ý khác. "" Cố Thanh Sơn nói tiếp: "Tôi biết ông chuẩn bị chặn đường quái vật vũ trụ, dùng kỹ thuật bước nhảy giữa các hành tinh mang chúng đến Liên Bang. ""

"Chết tiệt! Sao cậu cũng biết. "" Ông ta hốt hoảng la lên.

"Nếu tin tức ông còn sống và những chuyện liên quan bị công bố ra ngoài, ông nghĩ xem bản thân mình sống được bao lâu? ""

"Được rồi, được rồi, chết tiệt, nể tình cậu đã thẳng thắn thành khẩn như vậy tôi có thể đồng ý với cậu, nhưng tôi có một điều kiện. ""

"Ông cứ nói. ""

"Tôi muốn trở về. ""

Cố Thanh Sơn nghe xong, sửng sốt.

Người này điên ư, sao lại muốn trở về?

Mội khi bị Cửu Phủ phát hiện, ông ta sẽ không có cơ hội chạy thoát.

Giọng nói ngừng lại một chút, không đợi Cố Thanh Sơn trả lời bỗng nhiên trở nên sốt ruột.

"Cậu có quyền hạn tối cao, nhất định phải giúp tôi. ""

"Ngoài không gian đáng chết này, làm gì cũng không được.”

Tôi đã không dùng biện pháp tránh thai, cậu phải giúp tôi trở về, số người của tôi ở đây quá lớn, hệ thống cung cấp tuần hoàn sẽ không cung ứng nổi mất. ""

Sau khi nói rõ ra, giọng nói không ngừng oán hận lại tiếp tục.

"Loại thiếu niên mới mọc tóc như cậu nhất định không biết, người càng nhiều, cung cấp tuần hoàn và năng lượng dự trữ của tôi bị quá tải nghiêm trọng cỡ nào đâu. ""