Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1453: Hấp Thu




Tạ Đạo Linh bật cười lắc đầu, đột nhiên biến mất ngay tại chỗ.

Thần kỹ: Súc Địa Thành Thốn!

Oành oành oành!

Ánh lửa và sấm sét giao chiến với nhau trên không trung.

Ngàn vạn Tạ Đạo Linh vung roi, vật lộn với Phượng Hoàng yêu.

Bên ngoài chiến trường, Cố Thanh Sơn nhắm hai mắt, toàn lực hấp thu sức mạnh còn sót lại của hai con rồng.

Mười lăm phút sắp trôi qua.

Dưới sự trợ giúp của Tạ Đạo Linh, thực lực của hắn chuẩn bị một lần nữa thay đổi.

Lần này cũng là trời xui đất khiến.

Tạ Đạo Linh không nghĩ đến hắn có sức mạnh của hai con rồng, cho nên hành động rất cẩn thận.

Hắn cũng không nghĩ đến Tạ Đạo Linh vẫn luôn cẩn thận cảnh giác cho đến lúc này, chỉ vì muốn tìm kiếm bí mật.

Cũng may mà bây giờ hai người đã gặp nhau. Tạ Đạo Linh truyền thụ bí pháp, giúp Cố Thanh Sơn khi hấp thu sức mạnh không bị đau đớn. Sau đó, Cố Thanh Sơn có thể bảo vệ nàng, trợ giúp nàng tìm kiếm bí mật, để nàng không cần lo lắng về vấn đề an toàn nữa.

Lúc này, Cố Thanh Sơn đã tỉnh táo, cũng có thời gian rảnh để nhìn giao diện Chiến Thần.

Màn hình nhắc nhở đứng im. Sau khi hắn đọc xong, màn hình mới từ từ biến mất, hiện ra lời nhắc nhở tiếp theo.

[Cảnh cáo: Lập tức dừng lại dung hợp sức mạnh. Nếu không...]

Cố Thanh Sơn nhìn lướt qua những lời nhắc nhở tương tự, trực tiếp đọc tới những lời nhắc nhở chiến đấu.

[Ngài tru sát rất nhiều tà ác, cưỡng chế chuyển hóa thành sức mạnh Núi thần bản nguyên.]

[Như vậy, thần thông Tự Tại “Quất Mâu” của ngài đã tiến giai.]

[Trấn Tà – Quất Ẩn.]

[Thần thông Tự Tại đã tiến giai.]

[Thần thông này nhất định phải bám vào vũ khí có chuôi dài.]

[Khi ngài sử dụng thần thông, vũ khí chuôi dài của ngài sẽ thu được hiệu quả “vô hình”, không bị địch nhân có thực lực thấp hơn phát hiện.]

[Ngoài ra, thần thông này cũng sẽ trợ giúp ngài trấn áp tất cả tà ác, cưỡng chế chuyển hóa chúng thành sức mạnh bản nguyên, trả lại cho núi thần Tu Di.]

[Chú ý: Ngài trấn áp tà ác càng nhiều, hồi báo của núi thần Tu Di đối với ngài sẽ càng phong phú.]

[Nói một cách cụ thể, núi thần Tu Di sẽ nhìn vào cống hiến của ngài, trợ giúp thần thông Tự Tại của ngài từng bước một tiến giai, càng ngày càng mạnh.]

Cố Thanh Sơn khẽ gật đầu.

Sau Quất Mâu là Quất Ẩn.

Xem ra, thần thông này còn có rất nhiều chỗ để khám phá.

Đáng tiếc, khi hắn rút danh cách thì lại bị chọn ngay “Mèo Hoa Mập Mạp”!

Nếu như hắn rút được danh cách “Người nắm giữ Thiên và Địa”, “Tinh Hỏa Chiến Thần”, vậy thì hắn đã mạnh đến cỡ nào rồi.

Haiz!

Được rồi, có thần thông Tự Tại dù sao cũng còn tốt hơn là không có.

Có lẽ Quất Ẩn phát triển đầy đủ sẽ trở thành một môn thần thông không tệ.

Nghĩ đến đây, Cố Thanh Sơn không khỏi tiếc nuối.

Hắn nhìn về phía cách đó không xa.

Tạ Đạo Linh vẫn đang chiến đấu với con Phượng Hoàng yêu.

Phượng Hoàng yêu vừa mới tránh thoát được mấy chục roi, thân hình chấn động bay thẳng lên trời.

Trăm ngàn Tạ Đạo Linh mỉm cười, đồng thanh nói: “Tốc độ không tệ, cũng khá nhanh nhẹn. Ta hỏi ngươi lần nữa, ngươi có đồng ý làm tọa kỵ cho chúng ta không?”

Phượng Hoàng yêu mỉa mai: “Xì, đôi cẩu nam nữ, mặc dù các ngươi nhiều thủ đoạn, nhưng muốn đánh bại ta, nằm mơ giữa ban ngày đi.”

Nghe xong, Cố Thanh Sơn đột nhiên cảm giác được không khí xung quanh thay đổi.

Chỉ thấy nụ cười trên gương mặt Tạ Đạo Linh biến mất.

“Con yêu vật này chẳng lẽ không có ai dạy bảo là phải nói năng như thế nào sao?” Nàng nhẹ nhàng nói.

Trong lòng Cố Thanh Sơn bắt đầu mặc niệm cho con Phượng Hoàng yêu, thuận tiện thu lại sóng sức mạnh trên người, thối lui về phía sau.

Xong rồi!

Sư tôn tức giận rồi.

Mình vẫn nên đứng xa một chút.

Quả nhiên, một lát sau đã nghe Tạ Đạo Linh lên tiếng: “Màu lông không tệ. Vốn ta không muốn phá hỏng hoa văn và xúc cảm, bây giờ xem ra, là ta suy nghĩ nhiều rồi. Trước tiên vẫn nên để cho nó biết cái gì gọi là đau.”

Linh lực vô hình từ trên người nàng mãnh liệt tuôn ra.

Cố Thanh Sơn nhìn Tạ Đạo Linh, tranh thủ thời gian lui tiếp về sau.

Sư tôn không còn hình hài bé gái, cũng không dò xét gì nữa. Bây giờ, người đã tiến vào trạng thái chiến đấu, quyết định ra tay độc ác với Phượng Hoàng yêu.

Mình vẫn nên đứng cách xa một chút, tránh bị lửa giận của sư tôn liên lụy.

Hắn không lo cho cuộc chiến của Tạ Đạo Linh, tiếp tục hấp thu sức mạnh tẩy luyện của hai con rồng, vừa nhìn giao diện Chiến Thần.

Vô số tin tức chém giết đang dừng lại bên trên giao diện.

“Khoan đã!”

Cố Thanh Sơn chỉ vào một tin tức chiến đấu, hỏi: “Vì sao hai triệu hồn lực của ta lại bay mất trong thời gian ngắn thế?”

Giao diện Chiến Thần đáp: [Bởi vì ngài đã dùng Địa quyết giết chết một thi thể quái dị cực kỳ mạnh.]

“Tại sao ta lại không nhớ việc này?” Cố Thanh Sơn hỏi lại.

[Lúc đó ngài đau đến phát khóc mà.] Giao diện Chiến Thần đáp.

Cố Thanh Sơn cẩn thận suy nghĩ lại, hình như có chuyện như vậy thật.

Hai triệu hồn lực đấy!

Hắn chép miệng một cái, cảm thấy đau lòng.

Cũng may hắn giết được thi thể quái dị, cộng thêm một số quái vật, cuối cùng hồn lực cũng ổn định tại con số hơn bốn triệu.

Tổn thất cũng còn chấp nhận được.

Bên trên giao diện Chiến Thần đột nhiên xuất hiện mấy lời nhắc nhở mới.

[Ngài đang nắm giữ thần thông: Hóa thân Ma Long.]

[Bởi vì ngài là Nhân tộc, lại có được phương thức chiến đấu đặc biệt. Phương thức hóa thân thành Ma Long sẽ do ngài quyết định.]

[Ngài đã nhận được sức mạnh Thanh Long hoàn chỉnh.]

[Thần thông của ngài: Chú Ngữ Ảnh Thanh Long – Trói đã được cường hóa, càng khó bị người ta phát giác.]

[Ngài đã hoàn toàn hấp thu được sức mạnh của hai con rồng.]

[Sức mạnh của ngài đã mạnh bằng Ma Long và Thanh Long cộng lại.]

[Dựa theo tiêu chuẩn Nhân tộc viễn cổ, ngài đã trở thành một cậu thanh niên khỏe mạnh.]

[Khi tu vi của ngài đạt đến cảnh giới Tu Di Sơn Chủ, ngài có thể bắt đầu tu tập kiếm thuật Giết Địch.]

[Xin hãy cố gắng, tiếp tục trưởng thành!]

Cố Thanh Sơn xem xong, thở phào một hơi.

Kiếm thuật Giết Địch!

Đây là kiếm thuật mạnh nhất của Nhân tộc cực cổ, ngay cả Tạ Cô Hồng vẫn còn chưa tu luyện thành công.

Đáng tiếc, phải chờ đến khi hắn đột phá cảnh giới Tu Di Sơn Chủ.

Cố Thanh Sơn cúi đầu, im lặng điều động sức mạnh bên trong cơ thể.

Sức mạnh vô tận điên cuồng phun trào bên trong cơ thể hắn. Chỉ cần thần niệm của hắn khẽ động, nó sẽ bạo phát ra ngoài như núi lửa.

Cố Thanh Sơn trải nghiệm sự thay đổi của mình, không khỏi phỏng đoán thực lực Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.

Thời đại thượng cổ, Cố Thanh Sơn đã từng hóa thân thành Người Khổng Lồ Bất Hủ, đọ sức với Ma Long và Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.

Với thực lực của Ma Long, vốn đánh không lại Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.

Nhưng nếu thêm sức mạnh của Thanh Long, Cố Thanh Sơn sẽ không hề thua kém Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả thời đại đó.

Bây giờ, Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả đã thành công thăng cấp thành thần, sức mạnh trở nên cường đại hơn.

Có lẽ mình vẫn đánh không lại đối phương, nhưng dù gì vẫn có thể đánh một trận đàng hoàng!

Ý chí chiến đấu của Cố Thanh Sơn sục sôi lên.

Hắn nhìn sang khu vực chiến đấu bên kia.

Chỉ thấy Phượng Hoàng yêu bị Tạ Đạo Linh đánh nằm rạp dưới đất, hai cánh ôm đầu, động cũng không dám động.

Tạ Đạo Linh cầm roi lôi điện, quất một cái vào đầu Phượng Hoàng yêu.

Nó rú gào thảm thiết, lông toàn thân dựng thẳng lên.

Ba Tạ Đạo Linh bước đến, đồng thời ra tay.

Ầm ầm.

Sấm sét quất thật mạnh vào người Phượng Hoàng yêu, đánh đến nỗi mùi thịt khét bốc lên trên người nó.

Mười Tạ Đạo Linh bước đến, tiếp tục quất!

Hai mươi Tạ Đạo Linh vây quanh con Phượng Hoàng yêu dài cả mấy chục mét, hung hăng quất xuống!

Ba mươi Tạ Đạo Linh…

“Khoan!” Phượng Hoàng yêu thở dốc nói.

“Ngươi muốn nói cái gì?” Tạ Đạo Linh thản nhiên hỏi.

Phượng Hoàng yêu thở dốc vài cái, nghiêm túc nói: “Ngươi bắt ta làm tọa kỵ cho ngươi, đúng là không ra gì!”

Bốn mươi Tạ Đạo Linh bước đến, giơ roi lên.

Phượng Hoàng yêu nói nhanh như bắn liên thanh: “Ngài quá xem thường ta rồi! Nói thật, ta không những có thể chở ngài đi, còn có thể bưng trà rót nước, giặt đồ nấu cơm, lại còn biết luyện đan, chế tạo bùa hay xem bói dều thuộc hàng nhất đẳng. Ngài nhìn xem, ta chính là tọa kỵ toàn năng không ai bằng!”