Rất nhiều chức nghiệp giả đi theo phía sau hắn ta, đến tận một cơ quan giao dịch nổi tiếng.
Chủ của cơ quan này đã sớm đứng ngoài cửa chờ Diệp Phi Ly.
"Các hạ tôn kính, ngài có cần phục vụ gì không?"
"A, có, tôi muốn hỏi thăm một vài tin tức, ngoài ra còn cần một con thuyền."
"Ngài có thể đến giao dịch với chúng tôi, thật sự đúng là vinh hạnh. Mời vào trong."
"Ừ."
Diệp Phi Ly đi theo chủ nhân của cơ quan giao dịch.
Lúc này chức nghiệp giả vây xem cuối cùng cũng không nhịn được.
Có người kêu to: "Các hạ, có phải ngài là Diệp Phi Ly không? Diệp Phi Ly đến từ thế giới rời rạc?"
Diệp Phi Ly khó hiểu quay đầu lại nhìn người nọ: "Là tôi... sao anh biết tôi?"
Ố ồ...
Cả ngã tư đường bộc phát ra một trận nghị luận xôn xao.
"Trời ạ, là anh ta!"
"Thật sự là anh ta!"
"Chậc chậc, bá tước mới của vương quốc Kinh Cức..."
"Tiền tài nhiều không đếm xuể!"
"Nhưng ai dám động vào một sợi tóc của anh ta chứ?"
"Kết cục của Trieste..."
"Thật sự khiến người ta..."
"Mau nghĩ cách, xem có thể lấy lòng..."
Mọi người nhốn nháo nói.
Cảnh tượng như vậy đúng là ngoài dự kiến của Diệp Phi Ly.
"Mình chẳng quen ai cả, nhưng hình như bọn họ đều nhận ra mình. Đây thật ra là chuyện gì? Đúng là kỳ quái..."
Hắn ta không nhịn được mà lẩm bẩm.
Chủ của cơ quan giao dịch cúi người, lộ ra nụ cười lấy lòng: "Ngài Diệp, không không không, tôi hẳn phải gọi ngài là Vá tước đại nhân... Ngài đúng là hài hước, bây giờ bên trong chín trăm triệu tầng thế giới, có ai lại không biết ngài chứ?"
Diệp Phi Ly ngây người.
Gì?
Đây là tình huống gì?
...............
Một con thuyền buồm bằng gỗ xuyên qua dòng chảy hỗn loạn của thời không, không ngừng tiến về phía trước.
Bởi vì thân tàu cũng không lớn, hơn nữa tất cả đều dùng cành của cổ thụ Kinh Cức tạo thành, cho nên toàn bộ chiếc thuyền có được năng lực tàng hình cường đại. Cho dù gặp phải quái vật trong dòng chảy hỗn loạn của thời không, đối phương cũng sẽ nhầm tưởng là một nhánh cây theo gió bay qua.
Lâm kéo Laura vào trong khoang thuyền nói chuyện rồi, trên boong tàu chỉ còn một mình Cố Thanh Sơn.
Trên mặt sàn trước mặt hắn bày ba mươi sáu lá bài.
Vừa nghe nói Cố Thanh Sơn cần lá bài, Laura lập tức lấy tất cả vật quý giá mình cất giấu ra, để hắn lựa chọn.
Ngày xưa chiến đấu một trận với trật tự Ma Vương, ngay cả lá bài Huyết Hải Ma Chủ tặng lúc gặp mặt Laura, cô bé cũng lấy ra mà không nói một lời.
Cho nên hoàn toàn có thể tưởng tượng được, ba mươi sáu lá bài Laura đưa cho Cố Thanh Sơn này thật sự quý giá đến mức nào.
Hắn tùy tay lật một lá.
Hình ảnh trên lá bài là một người lùn vẻ mặt lấm la lấm lét, trên lưng vác một cái túi to.
Một hàng chữ nhỏ xuất hiện phía dưới lá bài.
[Lá bài duy nhất: Người Lùn Tìm Bảo Vật.]
[Thuyết minh: Phóng thích lá bài này vào ban đêm, nó sẽ mang lại thu hoạch không tưởng được cho ngài.]
[Thuyết minh đặc biệt: Sau khi có được lá bài này, ngài có thể bảo vệ hình tượng ngay thẳng trong sạch của mình, bất cứ lúc nào cũng có thể cung cấp chứng cứ không có mặt ở hiện trường.]
Cố Thanh Sơn nhặt lá bài này lên, nhìn hư không ở trước mắt.
Một hàng chữ nhỏ màu đỏ hiện lên.
[Xin hãy dựa vào phương pháp Tiểu Tịch truyền thụ để cấu tạo thế giới của ngài.]
[Nhắc nhở: Ngài đã có một thế giới Đồng Thuật tồn tại tạm thời. Nếu ngài coi nó là cơ sở để dung hợp và ghép thẻ bài xây dựng thế giới, khó khăn của ngài sẽ được giảm bớt rất nhiều. Đồng thời, ngài sẽ có nhiều khả năng tạo ra một thế giới vô cùng cường đại.]
Cố Thanh Sơn nhìn lời nhắc nhở, hỏi: "Nếu dung hợp lại, thế giới thẻ bài mà ta tạo ra cuối cùng sẽ lấy hình thức gì tồn tại?"
Hệ thống Chiến Thần đáp lại: [Sẽ lấy Kiếm Đồng của ngài làm hình thức tồn tại, ngoài ra thừa hưởng 20 điểm hồn lực.]
Cố Thanh Sơn hơi hiểu ra.
Về Kiếm Đồng và thẻ bài, lúc trước Tinh linh Thời Không cũng đã nói mấy lời tương tự.
Xem ra chuyện này là chính xác.
Cố Thanh Sơn buông "Người Lùn Tìm Bảo Vật" xuống, nhìn sang những lá bài khác.
... Ba mươi sáu lá bài, tất cả đều là lá bài duy nhất.
Lấy những thứ này xây dựng thế giới, nhất định là trước nay chưa từng có.
Nhưng có một điều kiện tiên quyết quan trọng.
Nếu mình phải độ kiếp ở thế giới thẻ bài thì phải dùng thẻ bài của thế giới tầng trong đó.
Nếu không tìm thấy thì phải đi tìm những đồ vật ẩn chứa pháp tắc thế giới tầng trong, phong ấn thành thẻ bài.
Ánh mắt Cố Thanh Sơn đảo qua ba mươi sáu lá bài, trong lòng cũng hơi xác định.
May mắn có Laura ở đây, vấn đề này đã được giải quyết.
Mình không phải bận tâm quá nhiều chuyện, chỉ cần suy nghĩ vấn đề cuối cùng.
... Thật ra mình cần một thế giới như thế nào?
Nếu là chiến đấu, mình chỉ cần dốc lòng sử dụng kiếm thuật là đủ rồi.
Về phần phụ trợ cũng có thần thông Lôi Điện, còn có hai loại thân pháp không gian.
Còn thuật Kiếm Đồng, thật ra là một loại thử nghiệm trước khi có thể thao tác một nghìn hai trăm phi kiếm ở cảnh giới Kiếm Tiên.
.... Thử nghiệm thu lại hết tất cả sức mạnh, hóa thành một thanh kiếm.
Chẳng qua loại thử nghiệm này còn chưa thấu đáo thì đã hình thành thần thông Kiếm Đồng.
Cố Thanh Sơn có dự cảm, tu hành kiếm thuật còn cần một quá trình rèn luyện trường kỳ mới có thể tiến vào giai đoạn tiếp theo.
Như vậy, bây giờ mình cần một thế giới như thế nào?
Mục đích của thế giới này là giúp mình vượt qua lượng kiếp, cũng phải dùng được trong chiến đấu sau này của mình.
Cố Thanh Sơn đang suy tư về vấn đề này.
Hắn ngồi đó, cả người rơi vào cảnh giới quên hết mọi chuyện, cho nên Laura và Lâm đi qua nhìn, hắn vẫn không nhận ra.
Laura muốn gọi hắn, lại bị Lâm kéo lại.
Lâm lắc đầu với Laura, kéo cô bé vào trong khoang thuyền.
"Hắn đang ở trong một loại cảnh giới kỳ diệu, có khi đã có ý tưởng đại khái rồi, cho nên đừng cắt ngang hắn."
"À, thì ra là thế, em còn định sẽ đi đến một buổi đấu giá xem thế nào, chọn vài món đồ cho anh ấy." Laura nói nhỏ.
Lâm nghe xong, không nhịn được mà đỡ trán: "Em còn cần đến buổi đấu giá mua đồ nữa?"
Laura nghiêm mặt nói: "Chị, chị không biết đâu. Bình thường em thích sưu tầm một vài bảo vật hi hữu nào đó, nhưng lại không liên quan gì đến tu sĩ, cho nên cũng không có cái gì thích hợp để anh ấy dùng..."
Cô bé đột nhiên dừng lại, nhíu chặt hai chân mày.
"A... Hình như em có dặn dò Yilia một chuyện liên quan đến việc này, nhưng nghĩ không ra..."
Laura lẩm bẩm, lấy một cái lá cây ra, để giữa không trung.
Lá cây hóa thành một đốm sáng, chiếu ra dáng vẻ của Yilia.
Nhìn dáng vẻ của cô, dường như đang xử lý chuyện gì đó bên trong hoàng cung.
"Nữ vương bệ hạ, ngài tìm tôi?" Yilia kinh ngạc hỏi.
Laura chần chờ, không xác định được mà hỏi: "À, đúng rồi, tôi nhớ đã từng đề cập với chị về chuyện bảo vật tu hành... có chuyện này không?"
Yilia nhanh chóng trả lời: "Có chuyện này, lần trước lúc chúng ta từ Abruzzo trở về, ngài có nói qua một câu, bảo tôi sưu tầm một vài bảo vật tu hành."
Laura vỗ ngực, cảm thấy may mắn, nói: "Xem ra tôi không nhớ nhầm... Chị đã góp nhặt được bao nhiêu bảo vật rồi?"
"Bệ hạ, lần trước kiểm kê 9745 thế giới kho báu của vương quốc Kinh Cức, ngài còn tự mình đến xem, chẳng lẽ ngài quên rồi?" Yilia hỏi.
Laura đỏ mặt, miễn cưỡng nói: "Nhiều thế giới như vậy, làm sao tôi có thời gian đi xem từng cái một chứ. Yilia, chị cứ nói cho tôi biết là được."
"Vâng, để tôi xem..."
Yilia lấy một quyển sổ thật dày tới, mở ra.
"Tìm thấy rồi, bệ hạ, căn cứ vào ghi chép của chúng ta, từ thế giới thứ 8564 đến 8691 đều chứa bảo vật về tu hành." Cô báo lại.
"Được rồi, tôi đã biết. Chị chuẩn bị một chút, sau khi chúng tôi trở về muốn tới chọn đồ."
"Vâng, bệ hạ yên tâm."
Laura gật đầu, thu lá cây lại.
Cô bé quay đầu, vui vẻ nhìn về phía Lâm, nói: "Chị, may là chị nhắc nhở, nếu không em thật sự sẽ kéo hai người tới chỗ bán đấu giá một chuyến, như vậy quá lãng phí thời gian."
"..." Lâm lại cạn lời.
Trong lúc bọn họ nói chuyện, Cố Thanh Sơn vẫn ngồi trên boong tàu, vừa cẩn thận suy nghĩ việc xây dựng thế giới thẻ bài vừa thì thào tự nói.