“Ồ? Điều kiện của ngươi nhiều đấy, nhưng ta không cho phép.” Cô gái cao gầy duỗi ngón tay trắng nõn thon dài ra, nhẹ nhàng cong vào.
Xương ngón tay của nàng phát ra những tiếng thanh thúy như sắt thép va chạm với nhau.
“Ngươi phải giúp ta hoàn thành chuyện của ta, như vậy ân oán giữa ta và ngươi mới được xóa bỏ, ngươi mới có thể đi làm việc của mình.”
“Cố Thanh Sơn, ngươi phải hiểu, bây giờ ông cụ chỉ đường sẽ không giúp ngươi, mà ta có thể giết ngươi bất cứ lúc nào. Nếu không phải thấy ngươi thật lòng giúp đỡ, ta sẽ không nói nhảm với ngươi nhiều như vậy.”
“Cho nên ngươi không có lựa chọn nào khác!”
Cô gái cao gầy nói với khẩu khí chắc nịch.
Nàng ngẫm nghĩ, lại chậm rãi nói: “Có lẽ sau khi ta báo thù xong, nói không chừng sẽ quay lại giúp ngươi. Đến lúc đó, mấy chuyện kia của ngươi với ta mà nói thật sự là dễ như trở bàn tay.”
Cố Thanh Sơn thở dài một tiếng, đang định bước đến giải thích thì bỗng nhiên biến sắc.
Một cơn đau đớn lan tràn trong cơ thể.
Một luồng sức mạnh không thể nào ức chế được đang dần dần ăn mòn toàn thân.
Cố Thanh Sơn lập tức nhớ lại!
Lúc từ thế giới Tinh Linh Nguyên Tố trở về, vì trong lòng quá nhiều việc nên có một ý niệm trong đầu mãi không thể nhớ ra là gì.
Giờ phút này, cuối cùng Cố Thanh Sơn đã hiểu được ý nghĩ đó là gì.
Hôm nay là ngày khiêu vũ!
Nhất định phải lập tức khiêu vũ, nếu không sức mạnh Ma Long sẽ lan tràn toàn thân.
Trên giao diện Chiến Thần cũng nhanh chóng lóe lên dòng chữ nhỏ như đom đóm:
[Hãy lập tức thi triển Vũ Điệu Tế Mệnh Chúng Sinh (tầng thứ nhất), nếu không sức mạnh Ma Long sẽ lan tràn, cơ thể của ngài sẽ chịu sự ăn mòn không thể cứu vãn được.]
Cô gái cao gầy chú ý thấy biến hóa trên mặt hắn, giọng lạnh lùng nói: “Thế nào, ngươi hối hận rồi?”
Cố Thanh Sơn hoảng hốt vội nói: “Không phải như vậy, mà là ta có một việc nhất định phải lập tức làm. Cô nghe đây, mỗi tháng ta đều sẽ có một thời khắc cực kỳ khó chịu.”
Nói đến đây hắn không khỏi dừng lại.
Hình như nói thế này có gì đó không ổn.
Quả nhiên, xung quanh trở nên tĩnh mịch.
Cho dù là ông cụ chỉ đường hay cô gái cao gầy đều có vẻ cực kỳ quái lạ.
Ông cụ chỉ đường trông hoảng hốt vô cùng, muốn nói gì đó lại thôi.
Cô gái cao gầy thì ngây người, nhìn ngực hắn theo bản năng.
Cố Thanh Sơn hiểu ra, vội vàng khoát tay nói: “Không phải như cô nghĩ, ta chỉ là nhất định phải nhảy một điệu nhảy.”
“Vào thời điểm ta nhảy, cô tuyệt đối đừng lên tiếng. Tốt nhất hãy chạy đi thật xa, nếu không có thể sẽ làm cô bị thương.”
Cố Thanh Sơn vội vàng nói xong, lập tức nhảy Vũ Điệu Tế Mệnh Chúng Sinh tầng thứ nhất.
Thật sự không có thời gian để tránh đối phương, cũng căn bản chẳng để ý đến xấu hổ gì đó. Giờ phút này, áp chế sức mạnh Ma Long mới là chuyện quan trọng nhất!
Hắn liền đứng trong dòng suối, lắc lư vai, phất tay dậm chân, có khi còn làm động tác lắc mông xấu hổ.
Cô gái lúc đầu còn thủ thế, làm động tác phòng ngự đầy cảnh giác.
Nhưng thời gian dần trôi, chẳng biết từ khi nào nàng đã lặng lẽ đứng thẳng người.
“... Đầu óc ngươi có vấn đề à?”
Nàng nhìn một hồi, không nhịn được hỏi.
Cố Thanh Sơn nhân lúc xoay người, mặt mũi tràn đầy nghiêm túc cảnh cáo nàng: “Tuyệt đối đừng lên tiếng, tiếp theo sẽ xảy ra rất nhiều chuyện không thể tưởng tượng nổi, ta không muốn khiến cô hiểu lầm là ta muốn đối phó cô.”
Bài nhảy này là một chuyện xấu hổ cực kỳ khó mở miệng. Cho dù là ở thời đại Viễn Cổ, Cố Thanh Sơn cũng muốn lẩn tránh theo bản năng.
Cho nên Chức mệnh giả cũng căn bản không biết chuyện này.
Giờ phút này, Cố Thanh Sơn dùng ngữ khí cảnh cáo nói với cô gái cao gầy đã đủ khiến cô gái cao gầy rất coi trọng. Nhưng...
Cố Thanh Sơn vừa dứt lời lập tức làm ra những động tác vũ đạo đầy hàm nghĩa trêu chọc và đáng xấu hổ.
Động tác này thật sự là...
Cô gái cao gầy nhướn mày.
Ông cụ chỉ đường đứng xa nhìn lúc này cũng không kìm được quay đầu sang chỗ khác, có điều thần niệm vẫn đang nhìn Cố Thanh Sơn.
Cô gái cao gầy khoanh tay, chăm chú nhìn Cố Thanh Sơn lặp lại động tác kia, trong lòng bốc hỏa nói: “Động tác của ngươi và lời nói của ngươi hoàn toàn không khớp với nhau, cho nên rốt cuộc là ngươi đang làm gì vậy?”
Cố Thanh Sơn không kịp nói thêm câu nào.
Hắn chỉ có thể chuyên tâm nhảy!
Chỉ như vậy mới có thể áp chế được sức mạnh của Ma Long!
Vừa rồi hắn cũng rất bất đắc dĩ, vũ đạo vừa vặn nhảy đến đấy, hắn có cách gì chứ?
Cô gái cao gầy nhìn hắn nhảy một hồi, bắt đầu dần dần không kìm được cơn giận.
Rốt cuộc là chuyện gì vậy?
Người đàn ông này đang làm trò hề à?
Cô gái cao gầy bực bội nói: “Ê, ngươi có thể dừng cái điệu nhảy buồn cười này lại được không?”
Vừa dứt lời.
Nàng bỗng nhiên cảm nhận thấy một trận quay cuồng, tầm mắt bị những tảng đá và nước suối chiếm hết.
Soạt soạt soạt...
Trong hư không xuất hiện những sợi dây cực nhỏ rồi nhanh chóng biến mất.
Một âm thanh kỳ quái khô khốc vang lên: “Vũ đạo vĩ đại không cho phép bị phỉ báng. Thân là nhện, chết vì sợi tơ, đây cũng là kết quả của ngươi.”
Cơ thể cô gái cao gầy chia ra làm chục khối, rơi lung tung trong dòng suối, bị dòng suối cuốn đi đâu không biết.
“Một hai ba, dậm chân một cái.”
“Bốn năm sáu, vẫy tay.”
“Bảy tám chín, lắc cổ, lắc vai...”
Cố Thanh Sơn vỗ mấy cái, giẫm mấy cái, cẩn thận nhảy nhót.
Trên giao diện Chiến Thần, dòng chữ đom đóm không ngừng xuất hiện:
[Sức mạnh Ma Long đang bị áp chế.]
[Ngài nhận được ưu ái của sức mạnh thần bí kỳ quái, mức độ cường tráng của cơ thể tăng nhẹ.]
[Bước nhảy của ngài đã đạt đến mức xuất sắc, năng lực hệ thần bí của ngài sản sinh sự thân thiết vi diệu.]
[Năng lực cân đối cơ thể của ngài tăng mạnh.]
Cố Thanh Sơn nhảy múa, mồ hôi như mưa.
Không còn cách nào khác, cho dù hắn là cao thủ Tam Thiên Thế, nhảy điệu nhảy này vẫn cảm thấy cực kỳ vất vả.
Cho dù là nhục thể hay linh hồn, trước Vũ Điệu Tế Mệnh Chúng Sinh đều phải trải qua một quá trình gian khổ.
Mấy chục phút sau.
Cuối cùng hắn cũng nhảy xong.
Sơn Nữ đưa một chén nước suối tới, hỏi: “Công tử, làm sao bây giờ?”
Cố Thanh Sơn thở phì phò, một hơi uống cạn.
“Lần này cũng trách ta, quên mất ngày khiêu vũ mới đưa đến kết quả này.”
Hắn bất đắc dĩ nói.
“Dù sao nàng cũng đã chết, hay là chúng ta đi đi.” Sơn Nữ đề nghị.
“Không, theo như nàng nói, nàng đã bị người ta phản bội một lần, cho nên lần này nàng chịu tin ta là một chuyện cực kỳ khó khăn.” Cố Thanh Sơn nói.
Sơn Nữ khó khăn nói: “Nhưng thi thể của nàng đã bị cuốn theo dòng suối. Công tử, cho dù chúng ta tốn rất nhiều thời gian ghép nàng lại thì cũng không biết lúc nào nàng mới có thể sống lại.”
Cố Thanh Sơn lắc đầu, nói: “Nếu như chúng ta đi lúc này, nói không chừng sau này nàng sẽ không còn tin tưởng bất kỳ ai. Hơn nữa chúng ta vừa đi, lỡ như một ngày nào đó nàng sống lại đến chín trăm triệu tầng thế giới gây rắc rối cho ta thì mọi chuyện không dễ giải quyết đâu.”
“Cho nên...”
“Cho nên chúng ta thật sự phải ghép nàng lại, sau đó nói rõ mọi chuyện. Tin ta, với những người quen tập võ như nàng, trông thì có vẻ không thèm để ý rất nhiều thứ, nhưng kỳ thật là người rất cố chấp.”
Sơn Nữ thở dài nói: “Vậy chúng ta phải từ từ tìm thi thể nàng, phải chờ nàng hồi sinh, còn phải tốn sức thuyết phục nàng tin công tử không cố ý dùng kế giết nàng, cuối cùng còn phải khiến nàng không ép công tử đi đến cánh cổng thế giới, vì công tử có chuyện muốn làm.”
“Nghe có vẻ phức tạp, cũng rất khó khăn.” Cố Thanh Sơn đăm chiêu suy nghĩ, nói.
“Cực kỳ khó! Nàng là quái vật Vực Sâu đấy, công tử.” Sơn Nữ nhắc nhở.
Cố Thanh Sơn ngẫm nghĩ một lúc, dứt khoát nhắm mắt lại, tinh tế cảm ứng.
Vật thể hiện pháp tắc của Thánh trụ Đất đang nấp trong cơ thể hắn, lúc nào cũng có thể nghe lời gọi của hắn.
Giờ Cố Thanh Sơn cần chút sức mạnh giúp đỡ mình hoàn thành chuyện có độ khó cực cao này.
Cùng với ý niệm của hắn, một vầng sáng giao giữa vàng và bạc sinh ra trong cơ thể, nhanh chóng vọt vào tay hắn, hình thành một đồ án quang ảnh.