“Chờ tôi...” Cố Thanh Sơn lẩm bẩm nói.
Khi đối phương còn là người chết đã âm thầm giúp đỡ mình rất nhiều. Khi kết thúc cuộc chiến Hoàng Tuyền lại từ bỏ tất cả công đức, chỉ là muốn chờ ở nơi đây, chờ để có thể giúp mình độ kiếp.
Cố Thanh Sơn thật sự không nói nên lời.
Nữ A Tu La nhìn hắn, vô cùng không nỡ, nói: “Đã không còn sớm nữa, ngài mau trở lại đi.”
“Tên của cô.” Cố Thanh Sơn đột nhiên nói: “Tôi vẫn chưa biết tên của cô.”
Nữ A Tu La sững người, nước mắt tuôn ra không chút chuẩn bị.
Nàng gạt nước mắt, nhìn Cố Thanh Sơn rồi mỉm cười, dịu dàng nói:
“Tôi tên là Trĩ La, tôi chờ ngài ở nơi này, cho tới khi ngài trở thành Thiên Vương Tự Tại.”
Nói rồi nàng đẩy Cố Thanh Sơn vào trong dòng suối.
Bõm --
Trong chốc lát, trên người Cố Thanh Sơn dấy lên nghiệp hỏa vô cùng vô tận.
Kiếp nạn về lửa đã bắt đầu rồi.
Tất cả những ánh lửa rực rỡ biến thành những cảnh tượng hư hư thật thật, không ngừng dẫn dắt thần hồn trong cơ thể của Cố Thanh Sơn.
- - đây là những tội nghiệt hắn đã tạo ra từ lúc mới sinh, trộn lẫn với thất tình lục dục, toàn bộ bùng nổ cùng một lúc.
Nhưng quanh người Cố Thanh Sơn sớm đã bị nước suối lạnh lẽo ngấm vào toàn bộ nên tuy rằng nghiệp hỏa đang cháy hừng hực nhưng trong thời gian ngắn không thể tới gần người của hắn.
Trong lúc hoảng hốt, Cố Thanh Sơn cảm thấy mình đi tới một nơi rất quen thuộc.
Thế giới Thần Võ.
Tất cả mọi người đều chết trong trận chiến.
Thi thể của Tạ Đạo Linh đang nằm trên mặt đất, Tần Tiểu Lâu đang ô Tú Tú mà đau khổ khóc la.
- - Tú Tú cũng chết rồi.
Ở phía xa, có vô số Linh hồn rít gào gớm ghiếc khổng lồ đang lao về phía này.
Không!
Hai mắt Cố Thanh Sơn đỏ ngầu.
Bỗng nhiên, có một ý lạnh thấu xương kéo tới, làm thần trí đang mơ hồ của hắn bỗng tỉnh táo trở lại.
Hắn lập tức hiểu ra.
Đúng rồi, đây cũng không phải là cảnh thật.
Thầy trò các nàng đã rời xa chín trăm triệu tầng thế giới, hiện giờ còn đang sống rất tốt nữa.
Đang nghĩ vậy thì hình ảnh đột nhiên vỡ ra.
Lại một đoạn hình ảnh bao trùm lên.
Thần trí cả người Cố Thanh Sơn lại một lần nữa đắm chìm vào.
Trong lúc không biết gì, hắn lại đi tới một bữa tiệc ăn mừng vô cùng long trọng.
Mình đang kéo tay Anna, chúc rượu các vị khách.
Tô Tuyết Nhi đột nhiên xông tới.
Cô đột nhiên tự vẫn trước mặt Cố Thanh Sơn.
Tim Cố Thanh Sơn trầm xuống, còn chưa kịp phản ứng thì đã bị một cảm giác mát lạnh tập kích.
Đây cũng là cảnh giả!
Khi hắn nhận ra sự thật thì toàn bộ hình ảnh lại tan ra.
Trong sự vui mừng và suy nghĩ tới chuyện vừa rồi đã thấy sợ, một hình ảnh lại đột nhiên bao trùm lấy Cố Thanh Sơn.
Ở thế giới Nguyên Bản.
Tất cả nhân loại đề đã chết.
Diệp Phi Li bị một con quái vật nhét vào miệng...
Từng hình ảnh ảo giác xuất hiện trong đầu Cố Thanh Sơn.
Nhưng nhờ dòng suối Băng U Diệt Tình Thần ban phước, về cơ bản hắn không phải đối mặt với những cảnh tượng tuyệt vọng giả tạo này.
Hắn vượt qua tầng tầng lớp lớp những ảo giác bằng thế như chẻ tre.
Lúc này, bên ngoài ngọn núi Minh Triệt cũng phát ra những tiếng tấn công mãnh liệt và vô số những giọng nói phẫn nộ.
“Trĩ La, ngươi dám giúp người khác độ kiếp sao!”
“Không ai có thể độ kiếp ở đây!”
“Mau dừng lại!”
“Giao tên kia ra đây!”
Ngọn núi tiếp tục bị chấn động không ngừng.
Đương nhiên, người ở phía ngoài đã nhận ra sóng của kiếp nạn về lửa, bắt đầu phát sinh công kích.
Những thần hồn của đám tu sĩ ở lại Thiên Cảnh Tự Tại tuyệt đối không cho phép những tu sĩ khác vượt qua kiếp nạn về lửa!
Cuối cùng, Trĩ La nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Nàng ta xoay người, che trước mặt Cố Thanh Sơn, hai tay hợp lại, bấm quyết.
Rầm rầm rầm ---
Từng lớp, từng lớp cửa ải, cửa sắt, vô số cạm bẫy và mê cung được kích hoạt toàn bộ.
Những thứ này đều là thành quả do nàng bỏ nhiều công sức chuẩn bị trong nhiều năm.
Núi ở trong Thiên Cảnh Tự Tại căn bản không dễ phá.
Không ai có thể nhanh chống phá vỡ những thứ ngăn cản này!
Sau lưng nàng, ngọn lửa trên người Cố Thanh Sơn đã dần tàn lụi.
Dòng suối Băng U Diệt Tình Thần cũng hóa thành sương trắng, tản đi theo làn gió.
Kiếp nạn về lửa đã qua.
Cả người Cố Thanh Sơn biến mất trong làn hơi nước, rời khỏi Thiên Cảnh Tự Tại.
Dưới đáy biển sâu.
Thanh kiếm Triều Âm lặng lẽ dựng đứng phía sau người Cố Thanh Sơn, đẩy ra một khoảng không gian khô ráo, mát mẻ.
Cả người Cố Thanh Sơn tỏa ra ngọn lửa càng ngày càng to hơn.
Từng giờ khắc, nhiệt độ của ngọn lửa bắt đầu làm không gian bị xoắn vặn.
Tại ranh giới giữa không khí và nước biển, luồng hơi nước màu trắng bắt đầu xuất hiện từng chút một.
Ngay cả tóc của Cố Thanh Sơn cũng bắt đầu hơi xoăn lại.
Thanh kiếm Triều Âm lo lắng nên cứ ong ong không ngừng.
Nó có thể nhận thấy, ngọn lửa đầy khủng bố này đang từ từ mà chắc chắn định ăn mòn thân thể của Cố Thanh Sơn.
Có vài dòng nước chịu sự khống chế của nó tràn từ biển sâu vào trong không gian để dội lên người Cố Thanh Sơn.
Nhưng dòng nước còn chưa kịp tiến tới gần đã bị nhiệt độ cực cao làm cho bốc hơi hết.
Kiếm Triều Âm rít lên một tiếng, nó lo lắng nên cứ thế xoay vòng vòng.
Đúng vào lúc này, Cố Thanh Sơn mở mắt ra.
Phù --
Trong chớp mắt, ngọn lửa bao phủ quanh người hắn hoàn toàn được dập tắt.
“Xin lỗi, đã để ngươi lo lắng rồi.”
Cố Thanh Sơn áy náy nói.
Vừa rồi, khi thần hồn của hắn trở lại đã nghe thấy tiếng rít gào của kiếm Triều Âm.
Kiếm Triều Âm vui mừng liên tục bay vòng vòng quanh người hắn.
“Yên tâm đi, ta đã độ kiếp thành công rồi.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn nhìn giao diện Mồi Lửa.
Chỉ thấy những dòng chữ màu máu đang không ngừng xuất hiện:
[Hai kiếp nạn gió và lửa đã kết thúc.]
[Ngài đã trở thành một vị tu sĩ cảnh giới Du Tầm.]
[Nhiệm vụ thăng cấp đã hoàn thành.]
[Để lên cấp tiếp theo cần: 700.000 hồn lực.]
[Số hồn lực hiện tại là: 310.000.]
[Hệ thống sẽ tiến hành điều chỉnh trong thời gian ngắn. Trong thời gian điều chỉnh sẽ tạm thời đóng hết tất cả các công năng để chuyển sang hình thức tiến hóa hơn.]
Tất cả những dòng chữ màu máu lại biết mất.
Cố Thanh Sơn đột nhiên nói: “Chờ một chút!”
Trên giao diện Mồi Lửa xuất hiện một dấu hỏi rất lớn.
Cố Thanh Sơn nói: “Tại sao lên cấp rồi mà không có loại nhiệm vụ thần thông?”
Trên giao diện Mồi Lửa xuất hiện những dòng chữ nhỏ màu máu:
[Bản Trật Tự không chú trọng công năng thần thông cho tu sĩ Nhân tộc.]
[Bây giờ bắt đầu tiến vào thời gian điều chỉnh. Nếu không có chuyện gì, xin hãy đợi hệ thống hoàn thành sửa chữa xong rồi tiến hành trao đổi.]
Toàn bộ giao diện Mồi Lửa biến mất khỏi tầm mắt của Cố Thanh Sơn.
- - nó bắt đầu làm công tác chuẩn bị cho việc tiến hóa.
Cố Thanh Sơn trầm ngâm, yên lặng tiến hành so sánh giữa giao diện Chiến thần và Trật Tự Mồi Lửa.
Từ hạng mục thần thông này để so sánh thì công năng của giao diện Chiến Thần vẫn mạnh mẽ hơn.
Không chỉ như vậy, tên gọi của Chiến Thần, nhiệm vụ của Chiến Thần, rồi các công năng về tài nghệ của Chiến Thần đều có thể giúp tu sĩ chiến đấu được tốt hơn.
Mà một khi Mồi Lửa tiến hóa thành Khởi Nguyên mới có thể dùng hồn lực đổi thành ma thần mạnh mẽ, giúp đỡ cho việc chiến đấu.
- - nói thẳng ra thì đây cũng vẫn là vật ngoài thân.
Chẳng qua khát vọng đối với hồn lực của Mồi Lửa vượt xa giao diện Chiến Thần.
Gần như chỉ cần có hồn lực xuất hiện thì nó sẽ nghĩ cách để thu vào là của mình.
Cố Thanh Sơn lắc đầu một cái, đang định chuyển động thân thể thì lại thấy có một tấm thẻ nhảy ra trước mặt mình.
Thẻ cấp Phỉ: “Kiếm tu Cố Thanh Sơn”.
Đây chính là thẻ của chính hắn.
Rồi lại thấy ba tấm thẻ xuất hiện trước mặt hắn.
“Xuất Huyết”, “Chân Xích Ma Thương”, “Chiến Giáp Hắc Vụ”.
Từ sâu thẳm có một điều Cố Thanh Sơn ngộ ra ở trong lòng.
- - theo sự thăng cấp của bản thân, cho dù có sự tồn tại của Trật Tự hay không thì tự mình cũng có thể rút ra một tấm thẻ bài mới.
Mà rút thẻ bài ra là hoàn toàn tùy ý, không có ai biết bản thân mình có thể rút ra một tấm thẻ bài cấp Phỉ nào từ trong bộ bài Định Tội.
Cố Thanh Sơn cũng không nghĩ nhiều mà tùy tiện đưa tay rút một cái trong hư không.
Nhất thời, một tấm thẻ bài xuất hiện trong tay hắn.