"Tôi đến đây." Ôn Ngọc hàm chứa nước mắt, gửi đi một tin nhắn.
Vốn cả đám người đang nói chuyện phiếm, đột nhiên lặng im hai giây. Có người gửi tin nhắn đến đầu tiên.
"Cô nói, chúng ta làm."
Những người khác đồng loạt đi theo, đội hình bảo trì nhất trí, toàn bộ đều là những lời này: Cô nói, chúng ta làm.
Cô nói, chúng tôi làm.
Từng tin nhắn, nhất nhất đều nhịp, toàn bộ đều là những lời này. Không có bất kỳ ai hỏi cô là chuyện gì xảy ra, cũng không có bất kỳ ai nhắc tới chuyện ảnh chụp kia. Nhưng tất cả mọi người biết bọn họ là vì chuyện này.
Một trăm người đang online, Ôn Ngọc nhìn đến toàn bộ họ đều là những lời này, cảm động nước mắt chậc chậc rơi.
Cô có cái gì phải sợ, cô có nhiều bạn bè giúp đỡ cô như vậy. Cô có bạn bè bè quan tâm có người yêu cô. Liền tính toàn bộ thế giới cũng hiểu lầm cô, ít nhất còn có bọn họ, còn có Tần Phong.
Ôn Ngọc nhìn thoáng qua nơi xa, vừa lúc đụng vào trong ánh mắt lo lắng của Tần Phong.
Anh không có nhát gan giống như cô. Lúc này nhìn lén bị cô bắt quả tang, dứt khoát đã đi tới.
Ôn Ngọc không có tránh đi anh, ở trước mặt anh, hít sâu một hơi, bắt đầu đánh chữ.
"Tôi cần mọi người hỗ trợ, mặc kệ là cái gì."
Đánh xong, ấn gửi đi.
Cả nhóm lại xuất hiện một trận lặng im, sau đó mọi người bắt đầu trả lời.
"Thu được!"
"Thu được!"
"Thu được!"
...
Mỗi người đều là cùng một nội dung, nhưng mỗi người đều đã trả lời rồi. Bọn họ muốn dùng loại hành động này, đây để cho Ôn Ngọc biết, bọn họ đều đã ở đây.
Bọn họ đang dùng thái độ chân thành nhất làm chuyện này. Bọn họ sẽ luôn đứng ở bên người cô.
Tất cả mọi người biết, Ôn Ngọc nhát gan. Bọn họ sợ dọa đến cô, bọn họ ăn ý không có nói nhiều một lời, cũng không có giống trước đây vui đùa như vậy.
Bọn họ phát hiện sau khi nói những lời này, cả nhóm liền an tĩnh lại.
Ôn Ngọc khóc cất đi điện thoại, khủng hoảng trong lòng bị ấm áp thay thế được. Liền ngay cả Tần Phong đều có chút kinh ngạc.
Anh vẫn biết Ôn Ngọc có mối quan hệ rất rộng, quen biết không ít bạn bè. Anh biết người bạn tốt nhất của Ôn Ngọc là Tô Thi Thi, nhưng thật không biết, cô bình thường kết giao những người bạn này vậy mà cũng nói nghĩa khí như thế.
Anh không biết, đây là vòng luẩn quẩn của Ôn Ngọc. Trong vòng tròn này, đều là người có một chút tính tình hợp nhau. Bọn họ Bát Quái, bọn họ trao đổi tin tức qua lại, bọn họ có lẽ hẳn không trợ giúp lẫn nhau, nhưng mà bọn họ sẽ giúp Ôn Ngọc.
"Tần Phong, em cần phải liên lạc với Hồng Tinh Huy sao? Hắn có phải đề xuất muốn gặp em hay không?" Ôn Ngọc lúc này đầu óc đặc biệt rõ ràng, yên tĩnh đem mọi chuyện sắp xếp lại một lần, liền suy nghĩ cẩn thận rồi.
Tần Phong không có kiêng dè, gật gật đầu: "Anh trước đã liên hệ qua với hắn, hỏi hắn muốn như thế nào mới có thể huỷ bỏ. Yêu cầu của hắn là gặp được em."
Anh dừng một chút, bá đạo ôm lấy cô nói: "Anh không đồng ý để em đi gặp hắn. Quân nhi, em cũng sớm làm đánh tan ý nghĩ này cho anh."
Ôn Ngọc đối với cái ôm của anh, vẫn lại là sẽ nghĩ tới những cái ảnh chụp kia, nhưng là đã không có giống lúc trước mâu thuẫn như vậy.
Cô cắn môi, nghĩ nghĩ, lắc đầu: "Em sẽ không đi gặp hắn. Cái tên biến thái kia, liền tính em đi gặp hắn, cũng sẽ chỉ làm hắn càng thêm có chuyện để uy hiếp chúng ta."
Tần Phong nhất thời nhẹ nhàng thở ra, đều phải đối với cô nhìn bằng cặp mắt khác xưa rồi.
Cô gái ngốc này của anh hôm nay vậy mà thông minh như thế.
Nhưng anh vẫn lại là lo lắng nói: "Em đừng nghĩ muốn vụng trộm đi gặp hắn."
Ôn Ngọc lắc đầu: "Em sẽ không đi gặp hắn đâu."
Cô hẳn không cho Hồng Tinh Huy bất luận cái lý do gì thương tổn cô nữa. Nếu lúc trước Hồng Tinh Huy quấn lấy cô thời điểm, cô có thể sớm một chút nói cho Tần Phong, có lẽ về sau liền sẽ không xảy ra nhiều chuyện rắc rối như vậy.
Đáng tiếc trên cái này thế giới không có chỗ cho hối hận. Cô hiện tại có thể làm, chính là không để hối hận lần nữa!
Lúc này, Hà Hạo Lâm bỗng nhiên gõ cửa đi đến, trên tay ôm một cái máy tính, vẻ mặt có chút kích động.
Có thể để cho thư ký Hà kích động như vậy, vậy chắc chắn là chuyện rất ghê gớm.
Tần Phong gật gật đầu, không có ý tứ trách tội, ý bảo anh ta nói.
"Tần tổng, có mấy nhân vật nổi tiếng ở trên trang cá nhân của mình lên tiếng ủng hộ Ôn tiểu thư." Hà Hạo Lâm đem máy tính đặt tới trên bàn làm việc cho Tần Phong bọn họ xem.
Tần Phong ghé sát vào vừa thấy, lông mày nhíu lại.
Những nhân vật công chúng này ít nhất cũng có hai triệu fan, thậm chí có người trăm triệu fan. Trước bọn họ cũng không phải không dùng qua biện pháp như vậy, nhưng rất nhanh đã bị thuỷ quân chìm ngập rồi. Hồng Tinh Huy bây giờ làm đủ chuẩn bị.
Nhưng không nghĩ tới, lúc này này mấy trang cá nhân của những nhân vật công chúng này đang viết bài chia sẽ công khai. Mà còn những bài viết này rõ ràng cho thấy đang nói chuyện giúp Ôn Ngọc.
Bọn họ không có đề cập thời điểm chụp ảnh, mà là mỗi người đều chỉ nói quan điểm và sự hiểu biết của bản thân đối với Ôn Ngọc.
Một blogger tình yêu nói: "Ôn tiểu thư ở trong ấn tượng của tôi, giống như là một con thỏ con nhát gan. Mỗi lần nhìn thấy người ta, mặc kệ quen biết hay vẫn lại là xa lạ khi đó, đều đã giống con thỏ một dạng trừng mắt ánh mắt đơn thuần nhìn bạn. Tôi khi đó luôn nghĩ, cô gái này rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại mới có thể giả vờ đơn thuần vô tội như vậy. Nhưng vài lần tiếp xúc với nhau, tôi kinh ngạc phát hiện, trên cái này thế giới vậy mà thật là có người đơn thuần như thế. Cô ấy không ngu ngốc, ngược lại, cô ấy cực kỳ thông minh. Bạn từ trong tay cô ấy cho tới bây giờ đều đã đòi không được chút đỉnh ưu đãi, nhưng cô ấy chính là có thể cho bạn không hiểu sao lại nghĩ muốn phải bảo vệ cô ấy. Tôi nghĩ, chính là vì cô ấy luôn sống thuần khiết như thế, cho nên cô ấy mới có thể cảm thấy được toàn bộ thế giới đều đã mang theo thiện ý..."
Một vị blogger khác chuyên về thời trang hàng hiệu có được mấy trăm vạn fan gần như là cùng lúc viết bài cảm nhận.
"Cùng Ôn tiểu thư là ở một lần trong cuộc thi thiết kế quen biết. Khi đó cô ấy ngồi ở bên cạnh tôi, cực kỳ thật sự nhìn cuộc thi triển lãm thiết kế. Mỗi một lần nhìn đến người khác nói đến tác phẩm chính mình khi đó, cô ấy so với bản thân người thiết kế ra còn kích động hơn. Tất cả mọi người biết, những tác giả nói quá trình sáng tác thiết kế của mình thời điểm, sẽ luôn vô cùng kích động. Ngồi ở bên cạnh tôi, cái cô kỳ lạ này, bất luận người ta nói cái gì, đều có thể khóc. Từ đầu tới cuối, đến cả người ta nói chính mình là vì bạn gái thiết kế ra, bọn tôi có thể khóc. Tôi cố ý hỏi qua cô ấy, cô ấy đang khóc cái gì."
"Kết quả cô ấy rất kỳ quái nhìn tôi, nói người kia vì bạn gái thiết kế căn nhà đẹp như vậy, chẳng lẽ không nên cảm động sao? Ánh mắt của cô ấy, để cho tôi cảm giác chính mình là động vật máu lạnh."
"Lần đó đến phần cuối cùng của cuộc thi, người chủ trì gọi hồi lâu tác giả cũng chưa lên bục giảng giải tác phẩm. Tôi nhìn thấy ngồi ở bên cạnh tôi Ôn tiểu thư vụng trộm đem số thi đấu của chính mình dự thi dấu đi. Cô ấy chính là người lên phát biểu sau kia. Cô ấy thấy tôi phát hiện, cực kỳ khẩn trương nói cho tôi biết, để cho tôi đừng lên tiếng, tác phẩm của cô ấy rất tốt nhất định sẽ được quán quân. Như vậy vừa rồi cái người muốn hoàn thành nguyện vọng của cha mình liền muốn thất bại rồi. Cô ấy không thể để cho người chết chết không nhắm mắt."
"Tôi lúc ấy muốn cười, nghĩ thầm cô gái này chẳng những đầu óc có vấn đề, lại còn tự tin mù quáng. Mà khi tác phẩm của cô ấy bày ra tới thời điểm, hiện trường tất cả mọi người nói không ra lời. Mọi người đi thăm dò một phen, là có thể tra được, bảy năm trước trong cuộc thi thiết kế khoa học kỹ thuật Tech Cup năm đó có tác giả vứt bỏ tác phẩm. Tôi hân hạnh quen biết được giám khảo cuộc thi lần đó, bọn họ nói nếu tác giả xuất hiện, liền tính không lên giảng giải gì về tác phẩm, cũng có thể lấy quán quân."
Vài vị Blogger đều đã cùng một thời gian gửi công văn đi. Không có nói rõ, nhưng người có tâm vừa thấy liền biết, bọn họ là cùng làm một lúc. Mà còn mỗi một người viết số lượng từ cũng không ít, hiển nhiên là trước liền chuẩn bị tốt.
Ôn Ngọc xem xong đôi má nóng lên, đối với Tần Phong cùng Hà Hạo Lâm nhỏ giọng nói: "Bọn họ là bạn của em."
Tần Phong ánh mắt trầm trầm, vừa muốn nói chuyện, Hà Hạo Lâm kinh hô một tiếng.
"Còn không có kết thúc, bên này lại có động tĩnh rồi."
Tết là gì để tui thêm phiền thế này, tốn kém, muốn về nhà còn khó hơn ngày thường, ngày nào cũng tối mới về, cuối tuần lại dọn nhà. Cái số tôi >"<
Nghe bảo làm hết 30 mới nghỉ, mồng 4 đi làm là méo có vui rồi T.T