Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 928




Chương 928: Người em gái thật sự có quan hệ máu mủ với mình sao

Đúng vậy, không tính tiền vốn, tiền lãi đã là mười lăm tỷ đồ rồi. Cô vậy mà trong nháy mắt đã có nhiều tiền như vậy.

Không trách ông nội Lệ nói, mười chiếc máy bay trực thăng mới đưa nổi. Ấy vậy mà sự thật, không phải nói đùa.

Ông nội em hét lên với anh ấy làm gì vậy không biết.

Lớn giọng như vậy để làm gì chứ. Dọa chết mọi người rồi.

“Hả? Có phải vì chuyện của Minh Thành không?”

“Vì anh hai em sao? Anh hai em có chuyện gì? “Vừa nãy lúc Lệ Minh Thành và Kỷ Hoài An về phòng ăn cơm, chị có cảm giác hai người có vấn đề gì đó.

“Sao em lại không nhìn ra cái gì chứ?”

“Lệ Minh Ngọc đứng sau lưng cô nói: “Ngốc nghếch như em đương nhiên là không nhìn ra rồi. Nhưng chị dâu có biết xảy ra chuyện gì rồi không?”

“À, chủ nhà chị đoán rằng có lẽ là Kỷ Hoài An và mẹ cô ấy nói chuyện điện thoại với nhau, nói cái gì đó, không may bị Lệ Minh Thành nghe được.”

“Nói cái gì?”

“Nói là nhà họ Kỷ cùng nhà họ Lệ chúng ta kết thông gia là vì có âm mưu. Nhưng ông nội và chủ đều biết, chỉ cần Minh Thành và Kỷ Hoài An ở bên nhau tốt đẹp thì bọn họ cũng coi như là không có chuyện gì. Đã chuẩn bị sẵn tâm lý đi đối phó với bọn người đó rồi.”

“Vậy anh hai đây là muốn làm gì chứ?”

“Có lẽ là trong lòng khó chịu.

Lệ Minh Ngọc cau mày nói: “Hình như em hiểu được một chút rồi.”

“Anh hiểu được cái gì rồi chứ?”

Lệ Minh Ngọc cười khổ nói: “Đổi lại là ai cũng đều mong có một tình yêu thuần khiết. Đây là mới bắt đầu đã có âm mưu, cho dù là người nào thì trong lòng cùng không vui vẻ nổi.”

“Đàn ông các anh đều nghĩ như vậy sao?”

“Có lẽ là vậy!”

“Anh cũng như vậy sao?”

“Cũng có một chút.

“Nhà họ Lệ chúng ta nhiều tiền như vậy, sau này anh tìm người yêu anh sẽ cảm thấy cô gái đó vì tiền của anh mới yêu anh sao?”

“Anh không biết nữa. Phải xem người đó là ai đã. Nếu là người mình thích, cho dù là nhìn trúng tiền của anh, anh cũng sẽ vui vẻ chấp nhận. Nếu anh đã không thích rồi thì anh chắc chắc sẽ không đồng ý.

“Vậy nên, ông nội và anh họ đều cảm thấy Kỷ Hoài An nhân phần và tính tình tốt đẹp mới chấp nhận cô ấy sao. Cho dù phải trả giá một chút vẫn muốn để cô ấy gả vào. Chuyện này anh hai có gì mà nghĩ không thông chứ?”

Nhà chúng ta là nhà hào môn thuộc bốn dòng họ lớn, cưới con gái nhà ai, nhà người ta không mưu đồ chút gì đó, anh cảm thấy rất bình thường.

Tô Noãn Tâm cũng mở miệng nói: “Chị cũng lấy của chú không ít thứ đâu. Đồ trang sức, các loại xe sang trọng đưa đón, còn có tòa lâu đài, xa xỉ phẩm các thứ. Còn kiếm lời không ít tiền cho chị làm của hồi môn.”

“Đúng là như vậy, anh hai muốn để ý mấy cái này, thật quá là không có mắt nhìn rồi. Tình cảm của phụ nữ chúng tôi, cái gì cũng không màng đã đi theo các anh, phải phù hợp yêu cầu của các anh nữa sao. Đàn ông dựa vào cái gì chứ?”

Lệ Minh Ngọc cười khổ: “Ai biết được chứ. Anh chỉ là có thể hiểu được suy nghĩ của Minh Thành, cũng không có nói là mình nghĩ như vậy. Minh Nguyệt, em hung dữ với anh như vậy làm gì chứ?”

“Hừ, đám đàn ông các anh chẳng phải đồ tốt đẹp gì. Chị dâu, chúng ta đi chơi mạt chượt với Kỷ Hoài An đi. Anh cũng đi theo đi, mới ba tay, còn thiếu một, anh đi cho đủ quân số”

Lệ Minh Ngọc cảm thấy mình đây là trêu chọc phải ai rồi sao. Còn người em gái này xác định là thân thích thật sao. Có ai đang thiếu em gái không, đưa đi dùm với. Anh không muốn người em gái này chút nào.

Lệ Minh Viễn bị ông nội Lê hét gọi lên phòng sách. Lệ

Minh Thành cũng bị Lệ Minh Viễn gọi lên thư phòng. Dưới lầu chỉ có Kỷ Hoài An ngồi trên salon ở phòng khách, vành mặt đỏ ửng.

Lệ Minh Nguyệt và Tô Noãn Tâm một trái một phải ngồi bên cạnh, nói: “Chị dâu thứ ngốc nghếch, khóc cái gì chứ, chuyện đầu có gì to tát. Anh hai không hiểu nhưng em, anh cả và ông nội đều hiểu mà. Em thấy anh hai là thiếu đòn thôi. Chúng ta đừng để ý đến anh ấy nữa, chơi mạt chượt đi,