Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 697




Chương 697

“Haha, cô chỉ với chút danh tiếng trên mạng xã hội mà muốn tiến ngay vào giới giải trí, có chút nguyên tắc này mà cũng không hiểu, làm sao mà có thể lăn lộn trong ngành được? Tôi nói cho cô biết, nếu cô còn kháng cự, tôi sẽ cho cô nổi danh khắp ngành giải trí luôn nhé!”

“Vậy thì tôi không vào… Để tôi nói cho ông biết, em rể của tôi là Lệ Minh Viễn, tổng giám đốc của tập đoàn Quốc Doanh, ông không dễ gì mà động vào tôi đâu.”

Em họ?

Lâm Xuân Mạn gần như cùng Dương Diễm một lúc nhìn vào Tô Noãn Tâm.

Gương mặt Tô Noãn Tâm vẫn lạnh như tờ, không xê dịch một chút nào so với lúc trước.

Lâm Xuân Mạn không khỏi thì thào nói: “Noãn Tâm… đây không phải là người quen của cậu sao? Hay là cô ta đang lấy danh nghĩa của cậu mà đi lừa gạt người khác?”

“Là chị họ tớ.

“Thật luôn?”

“Um.”

“Vậy cậu…

“Cứ xem sao đã Người đàn ông phòng bên đáp lại cô ta bằng giọng nói vô cùng khinh thường: “Nếu tổng giám đốc tập đoàn Quốc Doanh, Lệ Minh Viễn là em họ cô, sao cô không nhờ hắn ta giúp đỡ mà phải tìm đến tôi? Cô gái, nhan sắc cô không tồi đâu, nhưng sao cái miệng nhỏ này lại không thành thật vậy…

“Tôi không nói dối, đây là sự thật… Hơn nữa, tôi tìm đến ông là do bạn tôi nói ông có thể giúp tôi tham gia vào giới giải trí, nhưng… không ai bảo tôi các ông lại là loại người này, hẹn tôi đi ăn sau đấy liền động chân động tay với tôi.

“Ha… Đây đã là quy tắc ngầm trong làng giải trí rồi, tôi nói rất rõ ràng ngay từ đầu, nếu cô ngoan ngoãn nghe lời mà đi theo tôi, tôi sẽ cho cô một suất trở thành diễn viên của giới giải trí! Bằng không, tại sao tôi lại phải giúp cô?”

“Vậy tôi không vào!” Trương Bảo Hồng đứng dậy và chuẩn bị rời đi.

Người đàn ông lập tức nắm chặt lấy cổ tay cô ta: “Cô cho rằng chỗ này cô muốn đến thì đến muốn đi thì đi ư?”

Dương Diễm thấp giọng kêu lên: “Mẹ kiếp, ban ngày ban mặt trong quán lẩu của trung tâm thương mại còn có mấy loại người suông sã như này sao?”

“Át Ông định làm gì! Ông không sợ tôi hét lên sao!” Trương Bảo Hồng mặt tái mét vì sợ hãi.

“Ha…Ông chủ quán lẩu này là bạn của tôi! Cô xem, cô hét lên thì có được lợi ích gì không?”

“Lão già dê xôm này! A… Đừng có động vào tôi!”

Sau đó chỉ nghe thấy “uỳnh” một tiếng.

Tấm gỗ chăn giữa hai căn phòng bị Tô Noãn Tâm đạp đổ xuống.

Một nửa tấm gõ đứt làm đôi, rơi xuống khiến hai người đàn ông phòng bên lập tức cả kinh.

Ông ta nhanh chóng đứng lên lùi lại vài bước mới không bị tấm gỗ đập vào người.

Khi Tô Noãn Tâm xuất hiện, Trương Bảo Hồng cứ như thể tìm thấy vị cứu tinh của đời mình, cô ta liền dâm lên tấm ván gỗ, chạy về phía Tô Noãn Tâm: “Noãn Tâm, cứu chị với!”

Tô Noãn Tâm gương mặt không chút biểu cảm “Chị có vấn đề ở não à? Nghĩ gì mà lại đến đây ăn cơm với loại người này vậy?”

Trương Bảo Hồng nói với vẻ mặt vô cùng ủy khuất: “Noãn Tâm… chị chỉ muốn đóng phim giống như em… chị biết em sẽ không giúp chị, Vậy nên chị đã tự mình tìm cách, nhưng chị không biết, người mà bạn chị giới thiệu lại là loại đàn ông như thế này”

Người đàn ông kia tức giận hét lên: “Các cô là ai! Làm sao dám xấc xược như vậy trên địa bàn của tôi?”

Tô Noãn Tâm đừa mắt quét một lượt qua người ông ta, khí chất vô cùng lãnh đạm, nói: “Vậy ông là thứ gì? Giữa thanh thiên bạch nhật mà dám cưỡng bức con gái nhà người ta?”

Người đàn ông kia quan sát một lượt, cảm thấy cũng chỉ là một đám nít ranh hỉ mũi chưa sạch, không có uy hiếp gì lớn.

Hơn nữa, cô gái vừa nói chuyện với ông ta kia, ánh mắt ấy, ngay lập tức hớp lấy hồn ông ta.

Trong mắt ông ta đột nhiên hiện lên vẻ dâm tà, nói: “Là em tự mình tìm đến tôi… không phải sao?

Cô nhóc này là định đứng lên bảo vệ cho em gái kia sao? Nếu em chịu làm người thay thế… nói không chừng, tôi sẽ buông tha cho em gái kia”

“ồ? Ông muốn tôi thay thế chị ta? Ông có chắc không?”

Ông ta gần như điên cuồng gật đầu: “Đương nhiên, em so với em gái kia đẹp hơn rất nhiều”

Khuôn mặt Trương Bảo Hồng liền co lại, nhăn nhúm như một bà già, rõ ràng cô ta đẹp hơn Tô Noãn Tâm mà Mấy người này đúng là không có mắt nhìn!

“Được rồi.. Ông muốn chơi đùa như nào đây?”