Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 655




Chương 655

Quả nhiên, sức nóng trước đây của Nhiếp Hạo và Tô Noãn Tâm vẫn chưa biến mất hoàn toàn, nhiều người xem trên Facebook vẫn đang chú ý đến vấn đề này.

Nhìn bằng mắt thường cũng thấy được lượng fans hâm mộ của ông cụ Lệ đang tăng lên cực kỳ nhanh chóng.

Sau đó, Lệ Minh Nguyệt suy nghĩ một chút, liền chia sẻ bài viết của anh trai, lại thêm một dòng chữ khí phách: “Thằng nhóc thổi đến vợ mình còn không bảo vệ nổi, cháu còn tác dụng gì hả!”

Sau khi đăng xong, Lệ Minh Ngọc líu lưỡi nói: “Em gái, anh thấy lá gan của em càng ngày càng lớn đấy! Không sợ anh họ trở về làm thịt em sao!”

“Em đăng bài với danh nghĩa ông nội, dù sao thì anh họ cũng đâu thể ra tay với ông nội, phải không?”

Nhưng cuối cùng thì anh họ cũng sẽ biết ngọn nguồn câu chuyện!

Vừa chia sẻ cái này, tốc độ tăng trưởng fans hâm mộ còn nhanh hơn trước.

Lệ Minh Nguyệt dứt khoát rằng, một là không làm, hai là đã làm thì phải làm cho xong, tiếp tục chia sẻ bài đăng Tô Noãn Tâm đang ngoan ngoãn chờ chủ nhà mình đến đón.

Kèm theo đó là dòng chữ: “Cô gái nhỏ không có chân dài sẽ không về nhà sao? Đã bao lâu rồi không về thăm ông lão này? Sao nào? Nhận tiền lì xì năm mới rồi là quay ra không nhận người ông này, đúng không!”

Sau khi đăng lại bài này, Lệ Minh Nguyệt cười haha, chỉ cảm thấy rằng quả thực mình quá tài năng!

Thiếu chút nữa một đám quần chúng vây xem kinh ngạc đến chết. Lúc này đây chuyện xấu giữa Ảnh đế Nhiếp và Tô Noãn Tâm rõ ràng làm kinh động đến một tổng giám đốc tập đoàn Quốc Doanh như Lệ Minh Viễn coi như xong, người thừa kế đằng sau bốn gia tộc lớn cùng nhau “khinh”… Và bây giờ ngay cả vị này của nhà họ Lệ ông lão từ lâu đã không bận tâm thế sự, cũng bị kinh động đến.

Mà thoạt nhìn thái độ của ông với Tô Noãn Tâm, hẳn là chấp nhận cho cô ấy gả vào nhà họ Lê… Ôi trời ơi!

Tô Noãn Tâm này thực sự là người mà họ không có khả năng dây vào!

Trừ khi cô ấy thực sự phạm phải sai lầm lớn… Nếu không, thực sự không thể trêu chọc.

Những fans hâm mộ ít ỏi của ông cụ Lệ thực sự đã tăng từ con số không đến tận một triệu.

Khi ông cụ Lệ cầm điện thoại trong tay đã có cả triệu fans, ngoài mặt vẫn ra vẻ thờ ơ như trước, nhưng trong lòng lại vui đến nở hoa.

Nhưng ngay cả như vậy, ông cũng không thực sự hiểu ý nghĩa của việc có một triệu người hâm mộ đối với phần mềm mà giới trẻ thích chơi.

Mãi cho đến lúc bà cụ Lệ dùng ánh mắt tràn đầy sùng bái nhìn ông khi thấy ông đột nhiên có tài khoản Facebook, còn có cả tích xanh với hàng triệu fans hâm mộ… Trong lòng ông cụ Lệ mới bắt đầu tự hào không thể giải thích.

Không được, ngày mai ông sẽ phải đi tìm Minh Nguyệt để giúp ông lão này thu hút nhiều fans hâm mộ hơn chút.

Lệ Minh Viễn đến thủ đô lúc tám giờ tối.

Sau khi xuống máy bay, anh trực tiếp rời sân bay từ lối đi VIP và lên xe của tài xế đến đón.

Lý Mạnh đi theo sau.

Sắc mặt tổng giám đốc chìm xuống, một ngày đi đường không được nghỉ ngơi, lúc này cả người có chút mệt mỏi.

Công tác nước ngoài đã xong, hết thảy coi như thuận lợi. Đó hẳn là một việc đáng vui mừng. Nhưng vì bức ảnh rơi lệ đáng thương của cô Tô mà khuôn mặt của tổng giám đốc khó coi suốt dọc đường.

Đột nhiên, Lê Minh Viễn ở ghế sau nói: “Đã điều tra chi tiết chuyện của Nhiếp Hạo chưa?”

Lý Mạnh vội vàng đáp: “Tôi đang điều tra, còn chưa phản hồi lại, nhưng vừa nhận được một tin nhắn. Thân thế của Nhiếp Hạo rất phức tạp, phải tra lại từ đầu, sẽ mất thời gian.”

Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: “Nhất định phải tra cho rõ.”

“Tổng giám đốc chuẩn bị đón cô Tô về nhà. Nếu không cứ đưa tôi đến trước rồi tôi tự về?”

Lệ Minh Viễn gật đầu nói: “Ừ.”

Khóe miệng Lý Mạnh giật giật thầm nghĩ, tổng giám đốc, anh đúng là đối với tôi không khách sáo chút nào nhỉ.

Tốt xấu gì tôi cũng đã theo anh bôn ba suốt chặng đường… Trước kia đi công tác về ít ra anh ta còn được tiến về nhà được không nào.

Bây giờ hay rồi, dù chuyện trời sập xuống so ra cũng không quan trọng bằng chuyện đón cô Tô về nhà.

Lý Mạnh bị ném trên đường cái, trong lòng suy sụp.