Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 440




Chương 440: Bày tỏ tại sao lại là anh ta!

“Như thế còn chưa tính à? Chỉ cần bộ phim này nổi tiếng, cái danh hiệu Khương nữ lang của em sẽ được treo trên đỉnh đầu… đây chính là một tấm biển hiệu của diễn viên, có được cái danh này, sau này những đoàn phim nhỏ bình thường còn không tiện mời em quay phim nữa ấy, những đoàn phim có chút chất lượng kia có thể sẽ chủ động tìm tới em.”

“Khoa trương… như thế sao?”

“Đúng đó, có điều vẫn chỉ là thử vai thôi, không nhất định sẽ được lựa chọn, ánh mắt của đạo diễn Khương nổi tiếng là sắc bén, nói cho cô biết xem nào, lát nữa em sẽ thử cảnh gì?”

Tô Noãn Tâm vội vàng thuật lại một số tình tiết mà nhân vật này cần phải diễn cho Bạch Kỳ Sương nghe, cùng với hình tượng nhân vật.

Bạch Kỳ Sương hiểu rất nhanh, suy nghĩ một lát rồi nói: “Noãn Tâm à, đầu tiên là em không được căng thẳng, cho dù diễn không tốt thì em cũng nhất định phải bình tĩnh… đạo diễn Khương nổi tiếng là chán ghét những cô gái thích khóc sướt mướt, em nhớ phải mặt dày lên một chút, bị anh ấy rống cho cũng đừng để ý, tính tình của anh ấy chính là như thế, nhưng người thì không xấu!”

“Sau đó, đạo diễn Khương này có một căn bệnh, đó là những đạo diễn khác đều ước gì mình chọn được nữ diễn viên càng xinh đẹp càng tốt, mà anh ấy lại luôn yêu thích một số nữ diễn viên có tướng mạo nhạt nhẽo, chỉ nổi bật mỗi ánh mắt đến đóng phim… có lẽ là bởi vì phim Tết, cảm xúc mạnh, cảnh diễn bằng mắt tương đối nhiều!”

“Cho nên cô rất bất ngờ, tại sao anh ấy lại tìm em để thử vai… có điều nếu như đã tìm thì chúng ta thử là được!”

“Em nhớ kỹ, nhất định phải biểu diễn tự nhiên… cô đã từng dạy em rồi, nhập vai trong một giây… sau khi nhập vai, em cũng không cần diễn theo như kịch bản viết, có thể dựa theo hình tượng mà bản thân hiểu được, đi theo ý nghĩ của bản thân… quyết không thể để có một chút dấu vết diễn nào, đã biết chưa?”

Tô Noãn Tâm dở khóc dở cười nói: “Nhưng cô ơi… nhân vật này em chưa diễn bao giờ, có lẽ sẽ không thể nhập vai nhanh như vậy được.”

“Em đừng quan tâm nhập vai hay không nữa… đạo diễn Khương người ta cũng biết em là người mới không có kinh nghiệm gì, cũng không thể yêu cầu quá cao với em, em cứ diễn theo như cô nói, có thể diễn tới trình độ nào thì cứ diễn tới trình độ đó!”.

“Miễn là nhớ kỹ, hãy hòa vào với nhân vật… đừng nghĩ đến em là Tô Noãn Tâm, mà chính là vai diễn trong phim kia.”

“Em biết rồi ạ… em cảm thấy càng là phim ở trình độ cao thì càng phải chú trọng vấn đề này… có đúng không?”

“Không sai, ngay từ đầu cô dạy em chính là cách diễn ở trình độ cao nhất… cho nên Noãn Tâm em không hề kém cạnh so với những diễn viên đã quay phim mấy năm kia, biết không? Phải có lòng tin”

“Biết rồi thưa cô… vậy em đi thử vai trước.”

“Được, cho dù kết quả thế nào thì cô đều vui vì em… thế mà nhanh như vậy đã bắt đầu thử vai của đạo diễn Khương rồi, Noãn Tâm cố lên!”

“Dạ!” Cúp điện thoại, Tô Noãn Tâm hít sâu một hơi, sau đó đi đến phim trường.

Đạo diễn Khương nhìn trang phục của cô, nhướng mày nói: “Chọn diễn đoạn ăn mày kia, lá gan của cô nhóc không nhỏ nhỉ.”

Tô Noãn Tâm hỏi lại anh ta: “Đạo diễn Khương cảm thấy trong ba đoạn phim, đoạn nào đơn giản nhất?”

“Đoạn chết cuối cùng kia.”

Khóe miệng Tô Noãn Tâm co giật nói: “Tôi cũng chưa từng diễn cảnh quá mạnh mẽ, từng sinh con và cảnh hành động… Hình tượng này bắt đầu từ cô gái ăn mày, cho nên tôi muốn bắt đầu diễn theo trình tự, từng chút từng chút lĩnh ngộ đặc điểm hình tượng nhân vật này, cô gái ăn mày là khởi đầu, cho nên bắt đầu lĩnh ngộ từ đầu rồi đi vào trong”

Đạo diễn Khương nhìn cô một cái thật sâu sắc rồi nói: “Cô nhóc không tệ, thế mà còn biết nghiên cứu vấn đề hình tượng nhân vật… trong trường chắc cũng không dạy mấy thứ này đâu nhỉ? Hắn là có cao nhân chỉ dạy cho?”

Tô Noãn Tâm nhướng mày nói: “Không sai, nhưng không thể nói cho đạo diễn Khương biết người đó là ai”

“Ha ha ha ha… càng ngày càng thú vị, Dương Tiểu Nam, cậu đi phối hợp với cô ấy diễn cảnh cho nam chính lần đầu gặp gỡ cô gái ăn mày!”

Dương Tiểu Nam không khỏi nhướng mày, dáng vẻ như muốn nói tại sao lại là anh ta!

Là bởi vì hôm nay anh ta rảnh rỗi không có gì làm nên đến đoàn phim đúng không!-