Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 179




Trời ạ!

Thế mà lại là người quản lý trước kia của cô giáo của cô.

Tô Noãn Tâm không vội đồng ý.

Mà nghĩ đến hoàn cảnh hiện giờ của Bạch Kỳ Sương mới đầu nếu như Bạch Kỳ Sương xảy ra chuyện, nhưng người quản lý của cô ấy lại không hề bị ảnh hưởng một chút nào, ngược lại còn có thể tiếp tục lần lộn hô mưa gọi gió trong ngành, một người như vậy cũng khá đáng sợ đó,

Vì thế chuyện này phải đợi cô hỏi Bạch Kỳ Sương rõ ràng rồi mới tính tiếp được.

“À thì, thư ký Lý… tôi vào nhà vệ sinh một lát, chờ tôi quay lại sẽ trả lời anh nhé?” “Được thôi cô Tô, chuyện này không gấp.”

Lý Mạnh cử nghĩ rằng cô muốn đi gọi điện hỏi ý kiến của tổng giám đốc, kết quả Lê Minh Viễn hoàn toàn không nhận được một cuộc điện thoại nào từ Tô Noãn Tâm hết.

Trong nhà vệ sinh của quán cà phê, Tô Noãn Tâm đang gọi điện thoại cho Bạch Kỳ Sương.

Bạch Kỳ Sương thấy vậy thì vô cùng bất ngờ, không nghĩ rằng Tô Noãn Tâm sẽ gọi điện tìm cô ấy nhanh như vậy.

Sau khi bắt máy liền nghe thấy tiếng đầu dây bên kia nói: “Cô à… cô còn nhớ người quản lý trước kia của cô là người nhưthế nào không?”

Bạch Kỳ Sương nghe thấy thế thì ngần ra một hồi rồi nói: “Noãn Tâm, sao đột nhiên em lại hỏi đến việc này?”

“Ừm… có người sắp xếp cho em đến gặp cô ấy vào chiều hôm nay… nghe nói tính tình của cô ấy rất kỳ lạ, dắt người trước tiên phải gặp mặt rồi mới quyết định xem có dẫn dắt người này hay không… sau đó nhắc đến việc cô ấy là người quản lý trước kia của cô, thế là em liền nghĩ đến cô. Mặc dù em không biết năm đó cô đã trải qua những gì nên mới biến mất khỏi giới trí, nhưng đến tận ngày hôm nay mà cô ấy vẫn duy trì được danh tiếng trong nghề, vẫn có thể lăn lộn hô mưa gọi gió như trước đây, em chỉ sợ người này không đáng tin… vì thế nên mới gọi điện thoại hỏi cô.”

Bạch Kỳ Sương cười khổ đáp: “Noãn Tâm, em cứ yên tâm đi… cô ấy là người vôcùng đáng tin, lúc đầu xảy ra chuyện cũng là do cô không nghe lời cô ấy khuyên, sau khi thấy cô đến chết vẫn không chịu hối cải thì cô ấy mới lựa chọn từ bỏ, vì thế nên mới “không bị ảnh hưởng… nhưng, cô ấy là một người rất đáng tin, tất cả là do cô đã phụ lòng cô ấy!”

“Ừm… ý của cô là muốn em đi theo cô ấy sao?”

“Nếu em được cô ấy lựa chọn thì cứ đi theo cô ấy đi! Em yên tâm, cô ấy không giống với những người quản lý khác sau này tuyệt đối sẽ không để những diễn viên nữ các em đi bồi rượu cho nhà đầu tư, dạo diễn hay bắt các em phải làm những việc không hợp pháp đầu. Sở dĩ có thể nổi tiếng trong nghĩ cũng là nhờ sự chính trực của có ấy Hơn nữa, trong ngành có rất nhiều người quản lý sự có ấy, nếu cô ấy làm quản lý của em thì bọn họ chắc chắn sẽ không dám làm khó em đâu, đây là chuyện tốt Noãn Tâm, em đừng sợ!

“Không sao… em không sợ, nếu đã là người cô cảm thấy tốt thì em sẽ cố gắng hết sức để cô ấy có thể chọn em! Nhưng nếu trước kia cô ấy đã từng phụ cô thị kế cả người đó có mang lại nhiều lợi ích cho em hơn đi nữa, em cũng sẽ không chọn cô ay!”

Bạch Kỳ Sương nghe vậy thì vô cùng cảm động: “Noãn Tâm… em là một đứa trẻ rất tốt. Nhưng cũng không cần như vậy

“Đây là việc làm cơ bản của người làm học trò có 4 cô dừng quả cảm động như Đợi đến một ngày nào đó, em cũng có thể trở thành ảnh hậu thì em nhất định sẽ nói cho toàn thế giới biết rằng em là học trò  của Bạch Kỷ Sương cô.

Bạch Kỳ Sướng dở khóc dở cười nói”Đừng… việc đó sẽ mang đến phiền phức cho em đó.”

“Em không sợ! À đúng rồi cô à, Minh Dao vẫn khỏe chứ?”

“Vẫn khỏe… em biết không Noãn Tâm, sau khi các em đi, thỉnh thoảng Minh Dao sẽ đáp lại lời cô nói! Mặc dù có những lúc cũng chỉ nói được một, hai chữ nhưng điều này đã là những thứ mà trước đây cô không dám nghĩ tới, chỉ cần cô ở bên con bé nhiều hơn thì con bé nhất định có thể bước ra khỏi thế giới của mình.”

“Vậy thì tốt! Cô à, Minh Dao rất có hứng thú với diễn xuất, cô có thể tìm một kịch bản nào đó rồi khớp lời thoại với con bé, nói không chừng vì có hứng thú mà cô bé sẽ khớp lời thoại với cô đó.”

“Haha, được, hôm nào cô sẽ thử xem… nếu thực sự là như vậy, Minh Dao tình nguyện nói chuyện với người khác thì côcũng sẽ mừng cho nó

“Cô yên tâm đi, mọi việc sẽ dần tốt hơn thôi!”