Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 1287




Chương 1287

 

Chỉ chốc lát sau, người cả đoàn làm phim đều biết việc Tô Noãn Tâm mất tích, ngay cả đạo diễn cũng chạy tới hỏi.

 

Sau khi biết được chuyện này, ông ta hét lớn một tiếng nói: “Còn không mau giúp tìm người, tất cả ngớ ra làm gì”

 

“Để máy quay xuống hết, đừng quay nữa! Tìm người cả đi”

 

Nhìn khán giả của chương trình, giờ phút này tất cả đều trợn tròn mắt.

 

Cuối cùng nhìn thấy ống kính của Tô Noãn Tâm, dáng vẻ đúng lúc cùng Lương Nhã Kỳ rời trường, đi tìm chỗ đi vệ sinh.

 

Khi đó còn cảm thấy rất buồn cười, hai nữ diễn viên, đi tới bãi đất hoang tuỳ tiện giải quyết vấn đề đi vệ sinh… còn rất dân dã.

 

Cảm thấy diễn viên cùng những người bình thường như họ đây cũng không có gì khác biệt.

 

Không ngờ thế mà không thấy Tô Noãn Tâm nữa…

 

Mãi cho đến thật lâu về sau, nhân dân cả nước đều còn nhớ rõ – tổng giám đốc Lệ lúc trước dẫn cô vợ nhỏ của anh ra ngoài chơi, thuận tiện tham gia chương trình tạp kỹ… Cuối cùng vứt người lại.

 

Lúc ấy sắc mặt tổng giám đốc Lệ sau khi biết được tin, rất nhiều người vẫn luôn nhớ.

 

Tốc độ điên cuồng chạy ra ngoài kia… Vẻ mặt hung ác nham hiểm kia.

 

Ngay từ đầu, có lẽ anh tưởng rằng cô bé nhà anh đang đùa với anh, sau này nghe được chuyện bị tiêm thuốc gây mê mới bắt đầu hoảng hốt.

 

Dứt khoát chạy như điên.

 

Ống kính máy quay kia vẫn luôn đi theo cho đến khi anh biến mất trước mắt mọi người.

 

Sau đó, livestream phát được một nữa, bỗng nhiên dừng lại.

 

Sau đó xảy ra chuyện gì nữa thì cũng không ai biết.

 

Lệ Minh Nguyệt đi làm cũng không nhịn không được lén lên xem tiết mục của anh trai và chị dầu của mình đang quay, đoạn trước thấy anh trai mình đang chỉnh chu nghiêm túc giảng bài, xem đến nhịn không được mà cười cả nữa ngày.

 

Nhưng sau đó, cô thấy chị dâu nhỏ mất tích, anh cả của cô chạy như điên ra ngoài, cả người mạnh mẽ đứng dậy.

 

Anh lao ra với khuôn mặt tái mét, vừa cầm điện thoại vừa gọi cho ông nội của cô ta.

 

Ông cụ Lệ không xem chương trình, nhưng được biết thông qua Lệ Minh Nguyệt ông cụ biết được cô nhóc đã xảy ra chuyện.

 

Ngay lập tức, ông cụ cũng biết địa vị của cô nhóc đó trong lòng cháu mình… Nếu thật sự xảy ra chuyện gì thì thằng nhóc đó sẽ phát điên mất.

 

Dẫu sao cũng là người yêu quý báu mà.

 

Ông cụ Lệ lập tức mạnh mế hành động, bố số lượng người cực nhiều tới khu vực núi, thậm chí còn gọi cảnh sát, cảnh sát địa phương đã bố trí tìm kiếm, thăm dò những người ở đó.

 

Nhưng mọi thứ đã quá muộn.

 

Lệ Minh Viễn nhìn một chiếc trực thăng bay lên không trung bay càng lúc càng xa, sắc mặt trở nên cực kỳ u ám.

 

Rất rõ ràng những người này từ lúc bắt đầu đã nhắm vào cô nhóc.

 

Người đàn ông hết lần này đến lần khác muốn đẩy cô nhóc vào chỗ chết cuối cùng cũng đã ra tay rồi.

 

Chỉ có điều lần này … sắp xếp chu đáo đến mức hòa hợp với người trong đoàn … ngay cả anh cũng không ngờ được.

 

Nhìn thấy trực thăng bay càng lúc càng xa rồi biến mất khỏi tâm mắt, Lệ Minh Viên nhất thời cảm thấy tuyệt vọng.

 

Sau khi bố anh qua đời, anh mới lại có cảm giác như thế.

 

Anh siết chặt nằm đấm, siết thật chặt Hai người vệ sĩ trực tiếp quỳ trên mặt đất nói: “Ông chủ thật xin lỗi, chúng tôi đều đã sơ suất.”