Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 1023




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1023

 

Kỷ Hoài An lè lưỡi một cái, không nói chuyện nữa.

 

Sau đó, Lệ Minh Thành và Kỷ Kiều Văn đều ở phía sau mà đi theo.

 

bọn họ đều đã nghe thấy hết tất cả … không thiếu một lời nào luôn rồi có được không?

 

Lệ Minh Thành cũng cảm thấy, anh họ của cậu ta rất đẹp trai.

 

Toàn phòng nhiều đàn ông đến như thế, mà không một ai có thể chống đỡ được phong thái này của anh họ nhà cậu ta, Kỷ Kiều Văn thì lại chỉ cảm thấy là, đoạn đối thoại giữa hai cô gái nhỏ này rất thú vị.

 

Tô Noãn Tâm … cái tên này nghe rất hay.

 

Người cũng rất đáng yêu.

 

Hoài An bình thường đều ở nhà, đều khá là chậm chạp, thông minh.

 

Trái lại thì Tô Noãn Tâm này xem ra lại rát hoạt bá … Cái đầu mặc dù nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng mà có thể cảm nhận được một chút sức lực ở trên người của cô.

 

Nhìn đôi chân thăng tắp vô cùng thon dài lộ ra bên ngoài, vừa thấy là đã biết từng luyện võ.

 

Hơn thế nữa, còn có thêm mấy chiêu khác.

 

Em gái như thế này, rất đáng yêu, không phải hay sao?

 

Mặc dù, Ông Trung Thiên.

 

, cô cũng không có biết, bản thân là anh trai của cô…..

 

của Kỷ Kiều Văn, là em trai ruột của bố Kỷ Vân Tiêu là Kỷ Bố ruột của Kỷ Kiều Văn, là anh họ của Kỷ Vân Tiêu.

 

Thế nên anh ta cũng xem như là anh họ hai đời nhà của Tô Noãn Tâm, quan hệ máu mủ, ở trong xã hội ngày nay, con cái cũng không tính hơn nhiêu năm, đã xem như là quan hệ rất thân cận rồi.

 

Đợi mấy người, sau khi được sắp xếp chỗ ngồi ổn định xong, bầu không khí dường như bắt đầu trở nên vi diệu hơn rồi.

 

Lệ MinhViễn đối với Lam Thanh Như và Lệ Đức Sâm, dường như là trạng thí không thèm nhìn thẳng luôn.

 

Trực tiếp ngồi lên vị trí được chỉ, cũng không có gọi người, mà là nhìn về phía của Tô Noãn Tâm rồi nói: “Đi đến đây”

 

rồi mà chú Tô Noãn Tâm nghe lời mà sang ngồi xuống.

 

Lệ Minh Viễn lại nói thêm: “Minh Thành ngồi ở bên chỗ anh này.”

 

Lệ Minh Thành cảm kích mà nhìn về phía anh một cái.

An: “Em ngồi ở bên cạnh anh là được rồi … Anh Kiều Văn à, ngồi ở bên cạnh của Hoài An là được rồi”

 

“Vâng ạ, anh ơi mau ngồi xuống đi”

 

Kỷ Kiều Văn, nhàn nhạt mà ừ một tiếng.

 

Tâm tư của anh ta khá là mãn cảm, thế nên đã bắt đầu cảm nhận được, bầu không khí có chút không tin được.