Chồng Yêu - Thân Ái Đích Lão Công

Chương 10: Chúng tôi chia tay rồi!




Bạn đọc thân mến, rất xin lỗi lại làm cho các bạn thất vọng rồi

Xem phiên ngoại về Gấu lớn, tin rằng các bạn nhất định có thể hiểu rõ: kể ngọn nguồn, tôi cùng với Gấu lớn dù sao cũng chỉ là một cặp đôi yêu nhau bình thường, giống như các bạn đi trên đường có thể vô tình gặp bạn những cặp đôi nam nữ khác, giống như các bạn hàng ngày đều có thể gặp được ông Vương, bà Vương ở ngã tư đường. Chẳng có gì bất ngờ cả, tôi và Gấu lớn đều có rất nhiều khuyết điểm, tính tình kiểu gì cũng khó tránh có điểm không hợp nhau!

Tám giờ rưỡi tối ngày hôm qua, tôi cùng với bạn học đã lâu không gặp hẹn nhau đi ăn cơm, rồi đi hát Karaoke. Nhờ có chồng yêu, hơn hai năm qua tôi rất ít khi có thể gặp gỡ bạn bè, dù sao, thời gian rảnh chúng tôi chẳng có khi nào chán việc ở chùng với nhau cả, nếu không thì cùng mẹ già đi dạo phố, cùng nhau ăn cơm. Rất nhiều bạn thân đã rất lâu rồi chưa gặp lại. Hôm nay, bạn học nói kiểu gì cũng phải kéo tôi cùng đi tụ tập. Gặp nhau cũng hết sức vui vẻ.

Đến KTV chưa được mười phút, Gấu lớn gọi điện thoại đến.

“Vợ à, bây giờ em về nhà có được không?” Gấu lớn vẫn còn đang làm việc.

“Bọn em tới còn chưa tới 10 phút mà? Toàn là bạn bè lâu rồi chưa có gặp lại.”

“Đều là bạn bè anh không biết, anh lo lắm!”

“Em xin anh, bọn họ đều “không cùng loại”, yên tâm đi.”

“Mặc kệ, anh muốn em về nhà liều, chẳng lẽ bạn bè sẽ bên em cả đời được sao?” Gấu lớn trở nên nóng nảy.

“Đừng làm loạn có được không? Em chưa về đâu!”

“…” Gấu lớn tắt điện thoại với tôi.

Lát sau, Gấu lớn lại gọi điện lại.

“Vợ à, anh yêu em nhiều lắm, em về nhà nhanh một chút có được không?” Bắt đầu tấn công đầy dịu dàng.

“Không chuẩn ”

“… Mình chia tay đi, em cứ tiếp tục vui vẻ ca hát nhậu nhẹt với người khác đi!”

“Vậy thì chia tay đi!”

Tôi nuốt hai li trà đá, chụp lấy micro, ngơ ngơ ngác ngác hát một bài của Mạc Văn Úy

Tình yêu tràn đầy của anh có cảm thấy gì mới không

Dịu dàng thể hiện ngôn ngữ luyến ái của cơ thể

Cố gắng yêu một người cùng hạnh phúc cũng không liên quan gì đến nhau

Chú ý khoảng cách yêu hay không yêu cũng chẳng có quá xa

Nếm trải cô độc khi yêu người cùng chật vật khi rời bỏ

Nhưng đáng tiếc ít thấy ai được như ý nguyện thật sự khiến cho người ta không chịu cam lòng

Càng yêu nhau hai người lại càng dễ thương tổn lẫn nhau

Mệt mỏi rồi buông tay rồi từ bỏ

Bất quá không cần căng thẳng, chúng ta lại tái hợp như lúc ban đầu thôi.

Có ai cùng với người yêu không cự cãi, không giận hờn đòi chia tay chứ?

Các bạn nói có đúng không?

Chúng tôi cũng đang học cách yêu, chỉ là những nguyên tắc của tình yêu vĩnh viễn rất khó có thể hiểu được.

Lần đầu tiên tôi cùng chồng yêu hờn giận đòi chia tay là hồi bầu cử tổng thống năm 2000, chúng tôi quen nhau còn chưa tới một năm. Lần đó chưa hết tuần tôi đã từ Đào Viên đón xe trở về Hằng Xuân, khi đến nơi thì đã khuya. Gấu lớn lấy xe đến đón tôi về nhà trên núi, ban đầu ở trên xe trò chuyện cũng rất tốt, rồi còn cùng nhau đi ăn khuya. Không nghĩ đến trên đường về nhà mới được nửa đường, chúng tôi nói đến đề tài được quan tâm nhất hiện nay là bầu cử tổng thống, nhưng mà càng nói càng khí thế, càng khí thế lại càng hăng máu. Thật ra tôi cùng Gấu lớn cũng không phải là những người quan tâm đến chính trị, nhưng bởi vì chúng tôi phân biệt ủng hộ cho Trần Thủy Biển cùng Tống Sở Du, dưới tình huống sự ủng hộ khác nhau, hai bên nói chuyện không khỏi lời ra tiếng vào, lời người kia nghe sao quá chói tai, rốt cuộc mất bình tĩnh mà ồn ào đòi chia tay. Lúc ấy tôi lái xe, đem xe dừng lại ở vệ đường, đạp cửa xe, quay đầu liền chạy xuống dưới chân núi. Gấu lớn chuyển sang ngồi ở ghế tài xế, một phát đạp lút ga, đèn ở đuôi xe thoáng chốc đã biến mất sau khúc cua của đường núi, liền giống như tình yêu của chúng tôi trong màn đêm cũng không còn nhìn thấy chút bóng dáng nào.

Tôi không có quay đầu lại nhìn, chỉ là nghe tiếng xe rít lên phóng đi điên cuồng như vậy, không khỏi lo lắng lái xe trong tâm trạng không kiểm soát thật sự rất nguy hiểm.

Ban đêm trên núi rất lạnh, nhịp tim đập hỗn loạn. Khi tôi nổi điên lên chạy nhanh xuống chân núi, mỗi bước chân đều mang theo sự không cam tâm đối với con đường tình yêu gần một năm qua. Trên thế gian căn bản đều không có cái gọi là tình yêu hoàn mĩ, có phải vậy vậy? Trưởng thành chung qui cũng đồng nghĩa với bóp chết truyện cổ tính tươi đẹp, giống như giống như bạn không thể bởi vì xem Harry Potter mà liền tưởng rằng bản thân có thể không là gì cả. Gấu lớn đầy cương nghị chất phác trong mắt bỗng chốc biến thành cố chấp ngang ngược, mộc mạc vô tư là bởi vì trong đầu gấu chỉ chứa toàn đậu hũ. Gấu lớn em yêu anh, nhưng em không thể vì tình yêu mà đánh mất bản thân mình.

Gặp lại nhau, cũng không nắm được bàn tay ấm nóng!

Gặp lại nhau, cũng không thể tựa vào vòm ngực rộng!

Suy nghĩ lung tung, trong lòng lại lo lắng vạn phần…

Lái xe trong lúc nóng nảy như vậy, Gấu lớn có khi nào làm ra chuyện nguy hiểm gì không!

Qua hơn mười phút, xe của Gấu lớn lại quay trở lại nhanh như bay, thắng cái két bên cạnh người tôi, mở cửa xe ra, không hó hé một tiếng nào. Tôi hít sâu một hơi, ngồi lên xe anh.

“Muốn đưa em đến bến xe Hằng Xuân sao?” Tôi vẫn còn giận.

“Em bĩu môi nhìn thấy gớm!” Gấu lớn lầm bầm nói.

Trong bầu không khí cứng ngắc, tôi cùng chồng yêu lại cười òa!

Con người thật kì lạ, đang yêu nhau, đến khoảnh khắc sắp bị mất đi mới bất ngờ phát hiện cần phải cố mà nâng niu quí trọng. Cho nên chúng tôi hứa mãi mãi không cần nói đến chia tay.

Sau đó thì sao? Tất nhiên chúng tôi vẫn thường cãi lộn này nọ, thậm chí giận dỗi đòi chia tay. Tôi nói rồi: Con người rất kì cục, có phải vậy không?

Có đôi khi, không bên cạnh nhau cũng có thể đòi chia tay, làm cho người ta không khỏi cảm khái điện thoại là phát minh số một của thế kỉ, trong thời đại điện thoại di động, bất cứ nơi đâu chỗ nào cũng có sóng vô tuyến, rút ngắn khoảng cách giữa người và người, cũng thay đổi tính chất của tình yêu. Tôi đang suy nghĩ, nếu không có nhờ vào việc gọi điện chúng tôi chẳng có cách nào nhóm lên ngọn lửa tình ở khoảng cách xa, trong quãng thời gian hơn hai năm yêu nhau giữa tôi và chồng yêu, chỉ sợ đã sớm đóng băng, dưới ánh nắng xuân bị làm cho bốc hơi không còn sót lại một cái gì! Bất quá gọi điện thoại có thể dùng để nói chuyện yêu đương, thì tự nhiên cũng có thể dùng để nói chuyện chia tay.

Nguyên nhân chia tay các bạn cũng không cần phải hỏi nhiều làm gì, nguyên nhân hai người bình thường như chúng tôi nói chuyện chia tay cũng rất bình thường khiến cho người ta phát bực. Đại để chẳng ngoài việc chồng yêu tôi khi về nhà phát hiện có khăn lông trong nhà tắm, trên nắp wc thì đầy sách báo của tôi, nếu không thì chính là tôi vì mỗi lần Gấu lớn chà toilet này nọ thì đi hết nửa bịch xà bông.

Trên điện thoại, chúng tôi nghiêm túc thảo luận tất cả các biện pháp chia tay, kể ra tất cả chi tiết, hoàn toàn mang theo hình ảnh chuyên nghiệp.

“Thẻ ATM, sổ tiết kiệm cùng con dấu của anh thì trả lại anh như thế nào?”

“Ngày mai em lập tức gởi bảo đảm cho anh! Đồ đạc của em ở Hằng Xuân thì sao?”

“Tự em đến lúc anh đi làm mà lấy, dù sao em cũng có chìa khóa của anh.”

“Mấy thứ của anh ở Cao Hùng cùng Bình Đông, em sẽ giúp anh đóng thùng…”

“Em cứ đặt ở chỗ cầu thang là được rồi, anh không muốn phải gặp lại em.”

“Nhà chúng ta mua ở Bình Đông thì làm sao bây giờ?”

“Cho em luôn ” Chồng yêu của tôi phát ra tiếng gấu gầm.

“Thứ ba này, mẹ cùng với bạn mẹ muốn đến Khẩn Đinh tìm anh thì tính sao giờ?”

“… Tới thì tới đi ”

Hai người hoàn toàn không có thành ý lại nóng nảy đòi chia tay. Có người nào chia tay mà dùng biện pháp như thế này không? Ngay cả tình yêu còn có thể từ bỏ, còn cái gì có thể không buông xuống được?

Hai tiếng rưỡi sau, chúng tôi đã đem tất cả những gì có thể nói đều nói hết ra luôn một lần, ngay cả chậu hoa trong nhà thì chậu nào thuộc về ai cũng đã chia rất thỏa đáng, hai người lại giằng co không cúp điện thoại…

“Muốn tìm người yêu mới ít nhất cũng phải tốt hơn anh, biết chưa?”

“Chồng à, anh không thương em nữa sao?”

“… Thương chứ!”

“Vậy sao anh lại muốn chia tay với em?”

“Là em nói trước không phải sao?!”

“Thật sao? Mới lúc nãy…”

Cái giá phải trả cho cuộc chia tay vĩ đại này là 2,360 nhân dân tệ dùng để thanh toán cước phí cho 180 phút đàm phán, hơn nữa tôi vừa nói vừa ăn hết sạch 5, 6 gói khoai tây chiên, còn có Gấu lớn nhai sạch hai gói trầu.

Có người bỏ thuốc có gì khó chứ? Tôi đã bỏ một trăm lần rồi này

Chúng tôi chia ta chẳng có gì khác người, chúng tôi vẫn thường chia tay…

Ở chung gần ba năm rồi, chúng tôi không thể nói không hiểu được tính cách của nhau. Chỉ là tính cách của con người rất kì cục, hi hi!

Tôi biết rất rõ khi tôi đang tức giận, Gấu lớn bình thường sẽ không có nói xin lỗi, sẽ không có dỗ dành tôi. Tôi ở trong phòng vọc máy tính, Gấu lớn ở ngoài xem thú (xem thú là lời anh nói, phần thế giới động vật trên kênh discovery chính là phần anh yêu thích nhất.) ước chừng, sau mười phút, Gấu lớn sẽ lớn tiếng gọi tôi: “Vợ à, anh muốn uống nước!” Đây là phương thức làm hòa từ xưa tới nay của anh. Nếu như, tôi chọn đi rót nước cho Gấu lớn, lúc này đại khái sẽ không có chuyện gì nữa, Gấu lớn coi như tôi không giận nữa, hai người cũng theo đó mà hòa hợp như lúc đầu, chỉ là cuối cùng tôi cảm thấy có chút không cam tâm, bởi vì chính là tôi hi vọng anh có thể dỗ dành tôi một chút, cho dù chỉ có một hai câu cũng tốt rồi! Nếu như, tôi lựa chọn không đi rót nước, sau đó đương nhiên cũng sẽ hòa hợp như lúc đầu, chỉ là thời gian sẽ kéo dài thành một tiếng, bởi vì sau đó sẽ lại có chuyện muốn làm, khiến cho tôi đã quên anh còn chưa có dỗ tôi, mà tôi thì hẳn là còn muốn tiếp tục duy trì cơn giận. Nếu như bạn hỏi tôi, lựa chọn của tôi là rót nước hay không rót nước nhiều hơn, tôi chỉ có thể nói: bạn thật sự rất kì quái!

Nếu như chính là gấu lớn tức giận, tôi nhất định sẽ lập tức đi dỗ anh, đây chính là rất tự nhiên mà, bởi vì tôi hi vọng khi tôi tức giận anh cũng có thể dỗ dành tôi, lúc anh tức giận tôi tự nhiên vui vẻ làm mẫu đầy tiêu chuẩn. Nhưng bình thường tôi có dỗ dành hay xin lỗi cũng không có hiệu quả, chỉ là thật ra tôi có dỗ hay không, có nói xin lỗi hay không cũng chẳng có gì khác, chưa đến nửa tiếng, hai người chúng tôi đã quên tuốt mất chuyện ầm ĩ này.

Các bạn nói trên thế giới có người yêu 100% hay không? Có lẽ có, chỉ là bạn hay tôi cũng chắc chắn chẳng gặp nhiều hơn một người. Cho nên mỗi ngày, chúng ta vẫn sẽ vì chuyện cơm áo gạo tiền mà khuấy động tình yêu tươi đẹp.

Gấu lớn nói: “Nếu anh không yêu em, sẽ không có tranh cãi với em đâu!”

Bạn nói sao cơ?

Tranh cãi, chúng tôi vẫn có nguyên tắc của mình.

Trước khi ngủ không tranh cãi, Gấu lớn nói cãi nhau thì không thể thiếu thuốc súng phụ họa, tôi sợ cãi nhau lúc nửa đêm Gấu lớn nhất định tìm trăm phương ngàn kế dựng tôi dậy “Trả bài”

Cho nên trước khi ngủ không cãi nhau, bởi vì chúng tôi không muốn bởi vì giận dỗi mà bỏ lỡ thời gian bên cạnh nhau vốn đã chả được bao nhiêu của chúng tôi.

Không cãi nhau trước kì nghỉ lễ, bởi vì chúng tôi không muốn bỏ lỡ kì nghỉ vừa kết thúc kì nghỉ chúng tôi cũng không muốn cãi nhau, bởi vì Gấu lớn lúc ấy có thể dựa vào đó mà lấy ra những cái cớ rất khoa trương.

Còn có…

Cãi nhau là một môn học rất cao thâm, bạn nói có đúng vậy không?

Đúng rồi, phải nhắc nhở mọi người, đây là hành động nguy hiểm, các bạn đừng nên tùy tiện bắt chước theo, bởi vì đã có hai chú từng thử qua!

Đầu tuần, con chị hàng xóm ở cách vách bế một bé cún tới tìm tôi, hưng phấn nói: “Chú ơi Chú à, chú thấy dễ thương quá trời không!”

Tôi nhìn con cún con, cả người đầy sình, có bệnh ngoài da, khóe mắt còn đọng ghèn, thật sự nhìn không ra có chỗ nào dễ thương nữa.

Tôi suy nghĩ, có lẽ phải dùng bằng đôi mắt thuần khiết ngây thơ của trẻ con mà nhìn thì thế giới mới có thể mãi mãi xinh đẹp, đáng yêu như thế?!

Sự thật là trong cuộc sống tình yêu cũng có đầy điểm bạn cùng anh ấy (cô ấy) không hài lòng mà vẫn phải miễn cưỡng, nhưng thì sao chứ? Đây là cuộc sống, đây là tình yêu.

WE ARE NOT ANGELS!

Chúng tôi không phải là thiên sứ, nhưng nếu chúng tôi có thể dùng ánh mắt của thiên sứ để quan sát tình yêu, nhìn thế giới, tin chắc rằng nhất định có thể phát hiện, thế giới này thật ra còn đẹp hơn so với chúng tôi tưởng tượng!