Tên chồng xấu xa!
An Vy đang nghiến răng nghiến lợi mắng ai đó thì nhận được điện thoại nhờ tư vấn của khách hàng, cô bèn gác ân oán cá nhân sang một bên để làm việc trước.
Đến lúc ghi tên khách hàng cô mới cảm thấy tên người này sao nghe quen thế bèn hỏi thêm vài câu.
Có thể vì ở cùng Đình Phong quá lâu lại hay bị anh hỏi xoáy nhiều nên cô khôn ra, cũng áp dụng cách tương tự với người khách hàng kia và mọi sạch thông tin từ chị ta mà không bị chị ta nghi ngờ.
Xác nhận xong cô lịch sự tắt máy rồi gọi ngay cho chồng mình:
- Anh Phong, hình như vợ của Nguyễn Hữu Tài vừa gọi điện cho em mua một căn chung cư.
Là căn hộ Vip.
Cô đặc biệt nhấn mạnh câu cuối cùng.
Nguyễn Hữu Tài là người tài xế đã gây tai nạn cho anh vào hai tháng trước.
Đình Phong vẫn luôn điều tra vụ của anh ta nhưng không có manh mối, nay nghe cô nói vậy anh lập tức nảy sinh nghi vấn lại điều tra lại lần nữa.
Kết quả anh tra được lần này khác hẳn với lần trước, gia cảnh Nguyễn Hữu Tài rất bình thường, mức lương hắn kiếm được chỉ đủ trang trải cuộc sống, việc mua một căn hộ cao cấp ở trung tâm thành phố là một điều quá xa xỉ với hắn.
Mà vợ hắn không có việc làm ổn định, sau khi chồng mất, cô ta phải làm rất nhiều việc để nuôi sống bản thân và con mình, còn phải gánh một khoản chi phí bồi thường thiệt hại cho những người vô tình bị chồng mình tông trúng.
Vậy mà chỉ sau hai tháng ngắn ngủi, chị ta đã trả hết nợ và thoải mái đi mua nhà mới cho mình.
Chuyện này đến một người đầu óc vốn phản ứng chậm như An Vy còn nhanh chóng nhận ra nói gì đến Đình Phong, anh lập tức bảo cô đừng bứt dây động rừng, tránh để chị ta phát hiện rồi xóa dấu vết.
...
Nhờ sự gợi ý của An Vy, Đình Phong cuối cùng cũng tìm được manh mối mới.
Nguyễn Hữu Tài bị ung thư giai đoạn cuối, sớm muộn gì cũng chết.
Trước khi chết hắn nhận được một khoản tiền cực lớn từ tài khoản không xác định và số tài khoản mà hắn nhận tiền cũng không xác định nốt.
Bởi vì chuyển tiền qua trung gian nên Đình Phong mới không tìm được manh mối có giá trị cho đến khi vợ hắn tìm gặp An Vy để mua nhà, có lẽ cô ta không hề biết An Vy và Đình Phong quen biết nhau hoặc giả cô ta biết nhưng không biết người mình nói chuyện là cô.
- Vào ngày 12 tháng 8 và ngày 20 tháng 10, tài khoản của Nguyễn Hữu Tài lần lượt được chuyển hai khoản tiền hai tỷ và ba tỷ rưỡi.
Khoản đầu tiên được chuyển đến vào trước ngày hắn chết một ngày, khoản thứ hai chuyển đến vào ba ngày trước.
Nguyễn Hữu Tài đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối nên mất khả năng lao động từ lâu lại thêm khoản tiền chữa trị khổng lồ khiến hắn nợ nần khắp nơi và không có khả năng chi trả số tiền đó.
Thế nhưng mới đầu toàn bộ thông tin này đều bị ém lại và giấu rất kỹ nên tôi không điều tra ra, có thể nói người đứng đằng sau chuyện này có thể lực ngang ngửa, thậm chí là vượt qua cả anh.
Minh Long phân tích xong bèn bạo dạn hỏi một câu:
- Boss, anh có nghĩ vụ tai nạn lần này và vụ tai nạn một năm trước có liên quan đến nhau không?
Đình Phong không nói gì, mới đầu anh nghĩ người gây ra vụ tai nạn này là An Diệu vì cô ta là người đã cấu kết với Ái Mỹ hại An Vy.
Nhưng với tình hình của cô ta hiện tại, cô ta hoàn toàn không có khả năng điều động một số tiền lớn như vậy mà không có chút động tĩnh gì và cô ta cũng chưa có bản lĩnh đó.
Vậy nên người đứng sau mọi chuyện là ai?
Không khí trong phòng đang căng thẳng, điện thoại Minh Long reo lên, anh ta lập tức bắt máy.
Một phút sau, sắc mặt anh ta thay đổi, ánh mắt nhìn Đình Phong mang theo vẻ ngạc nhiên và nghi ngại:
- Boss, tìm được người đứng sau vụ tai nạn này rồi.
- Ai vậy?
Ánh mắt Minh Long khá kỳ lạ, anh ta mấp máy môi mấy lần mới nói ra được ba từ:
- Lê Minh Lan.
Đình Phong biết có thể trong người của mình có gián nên đã lợi dụng điểm đó để dương đông kích tây, cố tình tung tin ra ngoài để bên kia vì chột dạ mà chạy đi xóa chứng cứ, cuối cùng tự lòi ra đuôi cáo của mình.
Anh nghi ngờ rất nhiều người nhưng không ngờ được người đó sẽ là mẹ của mình.
- Điều tra lại đi.
Tuy rằng mẹ không yêu thương gì anh, nhưng anh không tin bà lại hận anh đến mức thuê người giết chết anh.
Nhất định đã có sự nhầm lẫn gì ở đây, nhất định là vậy.
Minh Long cũng không tin chuyện này, anh ta cho rằng có kẻ cố ý ly gián quan hệ hai mẹ con sếp tổng nên gật đầu liên tục:
- Tôi biết rồi, tôi sẽ cho người điều tra lại.
Minh Long đi rồi Đình Phong vẫn ngồi nguyên tại chỗ thất thần, mãi đến khi An Vy đến đón anh tan làm, anh mới hoàn hồn, vội vã khôi phục lại trạng thái bình thường để cô không lo lắng.
Hai người vẫn như cũ cùng nhau đi siêu thị cùng nhau nấu cơm, chỉ là tối hôm đó anh dường như nhiệt tình quá mức, cứ quấn quýt lấy cô không ngừng, đến tận khi cô bị anh làm đến khóc đến không thở nổi, cô mới nhận ra cảm xúc khác thường từ anh, cô né tránh nụ hôn của anh, giọng nói vì hét quá nhiều mà trở nên khàn khàn.
- Đình Phong, có chuyện gì sao?
Đình Phong không trả lời cô, chỉ có động tác ngày càng nhanh và dữ dội.
Mãi đến tận nửa đêm anh mới ngừng lại, vùi đầu vào hõm cổ cô thở dốc.
An Vy yên lặng vuốt ve đầu anh, nhỏ giọng dỗ dành:
- Cho dù có chuyện gì xảy ra, em cũng sẽ ở bên anh không sao đâu.
Thân thể anh hơi cứng đờ, rất lâu sau anh mới ngẩng đầu lên nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm như muốn nuốt cô vào bụng:
- Ngày mai em còn muốn xuống giường đi làm thì đừng trêu chọc anh.
- Em trêu chọc gì anh chứ?
An Vy bị đổ oan thì rất ấm ức lẫn e sợ khi cảm nhận được sự khác thường của anh.
Cô nhớ không nhầm hôm nay anh làm rất nhiều lần rồi, tại sao bây giờ anh vẫn còn sung sức như vậy chứ?
Vì không muốn bản thân có ngày sẽ chết trên giường, cô đẩy anh ra rồi lấy gối chặn giữa hai người, khuôn mặt cũng tỏ vẻ hung dữ hết mức có thể.
- Đình Phong, em nói cho anh biết bây giờ đã ba giờ sáng rồi, chúng ta phải đi ngủ, mai em còn phải đưa khách đi xem nhà.
- Ừ.
Miệng thì nói thế nhanh anh vẫn ôm lấy cô làm thêm lần nữa, hậu quả không cần nói cũng biết ngày hôm sau An Vy không dậy được.
Cô thậm chí còn chẳng mở nổi mắt đề gọi điện cho Ngọc Ngân mà phải nhờ Đình Phong gọi hộ.
Ngủ li bì đến tận một giờ chiều cô mới tỉnh dậy vì quá đói, thấy anh muốn dìu mình cô đập mạnh vào tay anh một cái rồi trừng mắt cảnh cáo không cho anh lại gần.
Đình Phong nhìn cô với vẻ đáng thương:
- Anh xin lỗi, lần sau sẽ nhẹ nhàng hơn.
An Vy vẫn không trả lời anh, ăn xong cô nhốt anh ở ngoài phòng ngủ còn mình ngủ tiếp lấy sức.
Nhưng cô quên mất anh có chìa khóa dự phòng nên sau khi cô ngủ thiếp đi một lúc anh lại rón rén chui vào nằm cạnh cô.
An Vy rất nhạy cảm với thân thể anh, anh mới lại gần cô đã tỉnh luôn.
- Hôm nay nay em không muốn nhìn thấy anh.
Ánh mắt cô nhìn anh lạnh tanh, xem ra lần này cô thật sự rất giận.
Đình Phong vẫn mặt dày sấn tới ôm cô, còn dụi mặt vào hõm vai cô làm nũng:
- Anh sai rồi, em đừng giận anh nữa được không?
An Vy đẩy anh mấy lần mà anh cứ sấn tới bèn quay lưng về phía anh không đáp, giờ cả người cô vẫn rất đau.
Cô biết hôm qua anh gặp chuyện nên mới kích động như vậy, nhưng cô không thể nào chấp nhận việc anh dám lấy mình ra làm công cụ phát tiết của mình.
Hôm nay cô nhất định phải dạy cho anh một bài học..