Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 93: Nửa cánh cửa




Diệu Diệu thấy nó hù được tôi liền le lưỡi.

Thấy bộ dáng dễ thương của nó, tôi vừa mới bị kinh sợ rốt cuộc đã bình tĩnh trở lại.

Nhưng tôi vẫn lo lắng tình hình của bà nội Vương Văn, mặc dù bà ấy có thể sinh tồn trong bãi tha ma kia mười mấy năm, có lẽ cái hố bà kéo tôi vào ẩn thân chính là chỗ che chở cho bà bấy lâu nay, nhưng bây giờ bà ấy rơi vào trong tay Lý Chùy, không phải ở trong hố kia thì sẽ còn an toàn sao?

Tôi đem suy đoán của mình nói cho Đường Dũng, Đường Dũng nghe được bà nội Vương Văn có một hố đất có thể che chở liền sửng sốt một chút, vẻ mặt có chút khó tin, sau đó anh ta hỏi tôi cặn kẽ cái hố kia hình dạng thế nào.

Tôi có chút kỳ quái, hố đất còn có hình dạng sao? Không phải chỉ là bị lõm khỏi mặt đất, phía dưới là đất sao, cùng hố đất bình thường không có gì khác biệt.

Nghe tôi trả lời hiển nhiên Đường Dũng không hài lòng, im lặng hỏi tôi bên cạnh hố đất có cái gì, ví như cái cây, con sông, hoặc tảng đá lớn gì đó, còn có trong hố đất có cái gì dị thường không.

“Tôi… không chú ý.”

Tôi nghĩ lại một cách cẩn thận nhưng không nhớ nổi điều gì khác lạ.

Cũng khó trách, lúc ấy tôi theo bà nội Vương Văn chạy thoát thân, nào còn tâm tư gì quan sát địa hình.

Nhưng tình huống dị thường thì có, tôi lập tức nói cho Đường DŨng: “Hố đất kia có trận pháp Lý Chùy không vào được, hơn nữa chỉ cần hắn vừa chạm tay vào liền bị trận pháp của hố đất gây ra thương tích, phát ra tiếng giống như cá bị nướng chín vậy.”

“Trận pháp?” Gân xanh trên trán Đường Dũng run lên một cái, mặt lộ vẻ vui mừng: “Khó trách! Trong rừng kia có trận pháp Maca của Thái Lan chúng ta. Ta nói, bước vào khu rừng đó liền có cảm giác rất quen thuộc, nhưng trận pháp đó là do ai bày, chắc chắn không phải do Azan Đen kia, là Long Phù khác…”

Đường Dũng nói, anh ta bắt đầu từ đang cùng tôi nói chuyện thành lầm bầm lầu bầu một mình, giống như có gì đó nghĩ không ra vậy.

Tôi càng nghe càng mơ hồ, thấy dáng vẻ nghiêm túc suy nghĩ của Đường Dũng, không biết làm gì khác hơn liền kéo Diệu Diệu hỏi trận pháp Maca là thứ gì.

Đừng xem thường Diệu Diệu chỉ là tiểu quỷ mười năm, nó hàng năm đi theo bên người tu luyện, kiến thức rất rộng, kiến thức căn bản cực kỳ vững chắc, lập tức giải thích cho tôi: “Maca là tiếng Thái, có nghĩa là đối lập. Maca trận pháp là một loại trận pháp, loại trận pháp này dùng độc lập thì không có pháp lực gì, nhưng nếu như cùng với những trận pháp khác ở cùng một chỗ thì uy lực vô cùng lớn.”

“Đối lập cũng có ý là đối nghịch vậy, chuyên dùng để đảo ngược trận pháp của người khác. Nói thí dụ kẻ địch bày một tụ âm trận, chúng ta bày đối lập trận thì trận pháp của chúng ta sẽ tạo thành tụ dương trận, nếu như đối phương bày một sát thương trận thì đối lập trận sẽ biến thành một bảo vệ trận.”

“Ý của em là, trong hố đất đó là một Đối lập trận pháp? Trong rừng có rất nhiều trận pháp gây tổn thương cho quỷ, cho nên đối lập trận pháp đó chính là để bảo vệ cho quỷ? Cho nên bà nội Vương Văn mới có thể mang chị trốn vào còn Lý Chùy muốn đi vào sẽ bị thương? Nhưng không đúng, nếu nói bảo vệ quỷ, bà nội Vương Văn là quỷ nhưng chị thì không phải, sao chị lại có thể vào?” Tôi có chút không hiểu, nói.

“Em cũng không biết, có lẽ do âm khí trên người chị quá nặng, đối lập trận ngầm coi chị là quỷ cho nên mới bảo vệ chị… Dù sao chị được cứu rồi, còn suy nghĩ nhiều như vậy làm gì. Chúng ta nhanh về đi, Azan Đen kia nhìn qua thì thấy không dễ chọc.” Diệu DIệu suy nghĩ một chút cũng không nghĩ ra, liền nói dứt khoát. 

Nhưng lời Diệu Diệu vừa dứt, Đường Dũng đột nhiên hét lên với gã đệ tử Cản Thi phái: “Quay đầu, mau quay trở lại.”

“A? Đại ca, vừa rồi không phải chúng ta chạy nhanh không sẽ chết ở đó sao, hay là chúng ta cứ về đi?” Sắc mặt gã Cản Thi phái cứng đờ, vẻ mặt đau khổ nói.

Đường Dũng vội vàng nói: “Nếu ngươi không quay lại, có tin ta sẽ khiến ngươi chết ngay lúc này không?”

“Có quay lại thì anh cũng không phải là đối thủ của hắn… Cần gì quay lại tự tìm cái chết…” Gã Cản Thi phái nói.

Nhưng gã rất kiêng kỵ ánh mắt của Đường Dũng, phần sau chưa kịp nói đã nuốt vào, đánh cua quay đầu xe.

Tôi liền mừng rỡ, chỉ mong Đường Dũng chịu quay lại cứu bà nội Vương Văn.

còn nữa...