Tô Mộc không trả lời tôi, chỉ nhìn tôi cười như cũ. Cười hồi lâu bỗng nhiên anh ấy xoay người đi, chỉ để lại cho tôi bốn chữ: Em quay về đi!
“Tô Mộc! Anh đừng đi, không phải em đang nhớ Đường Dũng, em chỉ muốn ở bên cạnh anh, đừng vứt bỏ em…” Tôi luống cuống, gọi Tô Mộc thật to, nhưng cho dù tôi gọi thế nào thì Tô Mộc cũng không quay lại, ngược lại càng ngày càng xa tôi…
“Ông đây đã nói, chỉ cần ông ở đây thì không ai được làm tổn thương Dương Dương của ta, kể cả thiên sư Chung Quỳ nhà ngươi cũng không được!”
Bỗng nhiên một tiếng nói kiên định lọt vào tai tôi, là tiếng của Đường Dũng!
Trong miệng anh ta thật giống như đang đầy máu nhưng trên mặt đầy máu vẫn mỉm cười.
Tinh thần tôi chợt phục hồi lại, tôi vẫn chưa bị Chung Quỳ cắn nuốt hết, hơn nữa tôi lại thấy Đường Dũng cùng Chung Quỳ đang vật nhau, toàn thân Đường Dũng đầy máu, trong mắt đầy vẻ cuồng lộ!
“Thiên sư khắc quỷ nhưng ông đây là người! Hơn nữa còn là Long Phù đại danh đỉnh đỉnh đỉnh của Thái Lan! Muốn nếm thử một chút uy lực của Long Phù không? Ông đây sẽ cho ngươi ân huệ này trước khi chết!” Đường Dũng điên cuồng nói.
Nói xong anh ta há miệng cắn một cái vào cổ Chung Quỳ, xé xuống một mảng thịt lớn.
Chung Quỳ bị đau liền kêu lên một tiếng, tích khí trong nháy mắt bay ra bọc hai hai người lại.
Tôi muốn bảo Đường Dũng chạy mau, uy lực tích khí kia ngay cả tôi cũng không đỡ nổi huống chi anh ta chỉ là người phàm!
Nhưng tôi vẫn không phát được ra âm thanh, Đường Dũng cũng căn bản không nghe lọt tai bất kỳ điều gì, sau khi cắn Chung Quỳ hai tay anh ta nhanh chóng ghép lại với nhau, miệng tiếp tục lẩm bẩm nguyền rủa, điểm lên người Chung Quỳ.
Cũng không biết anh ta làm gì, lúc điểm lên người Chung Quỳ thì tay anh ta lại có thể hòa tan tích khí khiến người Chung Quỳ bị thủng một lỗ to.
Chung Quỳ ngẩn người, trên mặt đầy vẻ không dám tin nhưng hắn phát hiện quá muộn, không đợi Chung Quỳ phản kháng Đường Dũng đã phun ra một búng máu tươi từ trong miệng ra, búng máu kia nhiều như nước rửa mặt vậy, dường như đã đem toàn bộ máu trong cơ thể anh ta phun ra.
Uỳnh! Một tiếng vang thật lớn.
Máu tươi vừa tắm lên người Chung Quỳ thì thân thể hắn đột nhiên phồng lớn, phát ra một tiếng nổ đinh tai!
Toàn thân tích khí đen ngòm của hắn trong nháy mắt hóa thành sương dày đặc phân tán trong không khí.