Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 327-2




“Dương Dương, ngươi mau xuống đây!” Ngay lúc này từ phía dưới bỗng nhiên truyền tới âm thanh của Giao tiên. Lúc này Giao tiên ở trong lòng tôi nhất định chính là Quan Thế Âm Bồ Tát cứu khổ cứu nạn, nghe được âm thanh này hẳn ông ta không sao, trong chớp mắt tôi liền bình tĩnh lại, gọi Giao tiên một câu bảo ông ta trợ giúp trưởng thôn cùng Lão Cửu, tránh cho bọn họ bị ngã chết.

Chẳng qua tôi còn chưa dứt lời thì phía dưới đã truyền tới hai tiếng kêu rên, sau đó là tiếng của Giao tiên: “Muộn rồi, hai người bọn họ đã ngã xuống…”

“Còn sống không?” Tôi liền hỏi.

Trong lòng có chút tự trách, dẫu sao bọn họ đã đưa tiền đồng cho tôi, tôi không cần phải mang họ tới đây mới đúng. Huống chi bây giờ chỉ có bọn họ là từng gặp ông chủ mua bán đồ cổ kia, bọn họ muôn ngàn lần không nên xảy ra chuyện gì!

“Yên tâm đi, vẫn sống tốt, có điều có người khác tình hình không ổn lắm.” Giao tiên nói.

Nói xong cũng không biết ông ta làm gì, yêu khí trên người tôi bỗng nhiên yếu đi khiến tôi mau chóng bị tuột xuống dưới hang.

Ở phía dưới trưởng thôn cùng Lại Cửu vẫn đang nằm trên mặt đất, tôi rơi xuống cũng không đến nỗi bị ngã đau

Sau khi tôi rơi xuống Giao tiên liền tới đỡ tôi dậy, cũng không để ý xem trưởng thôn và Lại Cửu đang thế nào, ông ta trực tiếp kéo tôi đi sâu vào trong huyệt mộ.

Lúc này chúng tôi đã tới đại sảnh hoàn toàn trống rỗng kia, trong đại sảnh chỉ có mấy pho tượng, Giao tiên mang tôi đi xuyên qua pho tượng vào trong âm huyệt. Không tới mấy phút tôi đã ngửi được mùi máu tanh nồng đậm.

“Giao tiên, nơi này làm sao lại…” Tôi muốn hỏi Giao tiên tại sao nơi này lại có mùi máu tanh nồng nặc như vậy, có phải là có người bị thương ở đây, chẳng qua tôi còn chưa nói xong thì đã bị cảnh tượng trước mặt làm cho ngây người.

Toàn bộ âm huyệt bây giờ đã là một mảnh hỗn độn, khắp nơi đều là dấu vết đánh nhau, hơn nữa trên mặt đất đang nằm la liệt xương cốt không biết của loài động vật gì.

Những bộ xương cốt này hiển nhiên không phải là vừa mới chết, máu thịt trên người đã sớm tiêu hết chỉ còn lại từng bộ xương trắng tản ra màu sắc nhờ nhờ.

Nhìn qua dị thường rợn người.