Nói xong hắn đẩy mặt tôi ra, khiến tôi ngã lăn trên mặt đất. Đến khi tôi ngẩng được đầu lên thì thấy một thân ảnh thoáng qua nhảy ra khỏi cửa sổ, Đường Dũng nhảy từ trên lầu hai xuống.
“Giao tiên, mau đuổi theo!” Tôi liền nôn nóng. Mặc dù tôi đối với thứ tự xưng là yêu thần kia không có chút ấn tượng nào nhưng từ trong giọng nói của hắn không khó đoán được giữa hắn cùng ta có thâm cừu đại hận gì đó, Đường Dũng ở trong tay hắn có thể tốt được sao?
“Đuổi cái gì mà đuổi, cả hai ta cùng nhau cũng đừng mong đụng được vào đầu ngón tay của hắn. Bằng tính khí của hắn vừa rồi có thể tha cho ngươi một cái mạng đã là vạn hạnh…” Không biết từ lúc nào trên người Giao tiên đã đầy mồ hôi lạnh, chắc chắn yêu thần kia đi xa mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Từ khi biết Giao tiên tới nay đây là lần đầu tiên tôi thấy ông ta lo lắng như vậy!
“Vậy phải làm sao bây giờ? Cứ mặc kệ Đường Dũng bị hắn mang đi?” Tôi liền nóng nảy. Cảm giác kinh khủng người kia mang tới cho tôi lúc này vẫn chưa biến mất, nhưng là Đường Dũng thì tôi phải cứu, không tính cái khác, chỉ bằng việc mỗi lần tôi xảy ra chuyện anh ta đều liều mình ở bên cạnh tôi thì tôi cũng không thể bỏ mặc anh ta được.
“Không phải là không cứu, là phải nghĩ cách cứu nữa. Bằng tài nghệ của hai ta bây giờ đối cứng lại là không thể, sẽ chỉ khiến lưỡng bại câu thương.” Giao tiên nói.
Chân mày ông ta lúc này đã nhăn lại, hai tay để sau lưng đi tới đi lui, sau khi suy nghĩ một lúc ông ta mới mở miệng nói: “Nếu yêu thần bị ngươi thả ra rồi thì có một số việc ta phải nói rõ cho ngươi. Bây giờ ngươi không cần lo lắng cho Đường Dũng, yêu thần muốn dùng cậu ta để trả thù ngươi thì sẽ tuyệt đối không làm tổn thương cậu ta bây giờ. Lúc này việc ngươi phải làm là mau sớm khôi phục thực lực đích thực của Lộc Dương, sau đó đi tìm Tô Mộc nói cho cậu ta biết chuyện yêu thần đã bị thả ra, để cho cậu ta cũng chuẩn bị sẵn sàng một chút.”
“Khôi phục thực lực của Lộc Dương? Cái gì gọi là thực lực của Lộc Dương?” Tôi nôn nóng trong lòng, nghe những lời hàm hồ này của Giao tiên không khỏi nổi giận, giọng càng ngày càng kém.
Giao tiên cũng không để ý, nghiêm mặt nói: “Chính là khôi phục lại thực lực trước kia của ngươi, kiếp trước là ngươi đã đem yêu thần phong ấn ở quỳ dao hoa dặm*, cho nên mặc dù hắn đã thoát được thì vẫn có chút kiêng kỵ với ngươi, nếu không vừa rồi hắn đã không dễ dàng bỏ qua cho ngươi như vậy. Bây người ngươi phải cố gắng tu luyện làm tăng yêu lực lên, nếu không chờ lần sau hắn xuất hiện trở lại thì ngươi chỉ có thể trơ mắn nhìn hắn làm ngươi bị thương mà không thể làm gì.”
*quỳ dao hoa dặm: Mình search nhưng không tìm được nghĩa, không biết là địa danh hay tên một loài hoa, có gì sẽ sửa sau nhé.