“Chà, sư phụ ăn mặc như vậy mà em còn có thể nhận ra, thật lợi hại.” Đường Dũng toét miệng cười một tiếng lộ ra hàm răng trắng là nơi duy nhất không bị bôi màu lên, vừa nói anh tay còn tạo tư thế khoe cơ bắp, nói: “Thế nào, có phải rất đẹp trai hay không?”
“Đẹp cái con khỉ!” Tôi không nhịn được muốn ói: “Nếu không phải nhận ra giọng của anh thì tôi cũng không nhận ra anh là ai. Rốt cuộc anh đang giở trò quỷ gì thế? Sao lại hóa trang thành như vậy? Còn có cái váy hoa này là thế nào, anh là đàn ông ăn mặc như vậy không cảm thấy mất mặt sao?”
“Suỵt, em nhỏ giọng một chút.” Đường Dũng nghe tôi nói sắc mặt liền căng thẳng, xông tới dùng đôi tay đủ màu sặc sỡ kia bịt kín miệng tôi lại.
Tôi liền lui về phía sau hai bước, nói: “Anh ra kia, đừng tới đây, đừng chạm vào tôi được không.”
Lúc này Đường Dũng mới nhận ra tay anh ta đang bẩn, nhìn tôi cười lúng túng, nói: “Được được, anh sẽ không động tay, sẽ dùng miệng nói. Em cho rằng anh thích giả dạng chim sao, đây là anh cũng bất đắc dĩ mới phải làm…”
Nguyên lai là tối ngày hôm qua sau khi Đường Dũng rời đi liền trực tiếp tới bệnh viện tìm Tôn Thiên Nhiên đòi nợ, lúc này mới phát hiện Tôn Thiên Nhiên đang hôn mê còn mẹ anh ta bỗng nhiên cũng điên rồi. Túc trực ở đây có không ít nhân vật cấp cao của tập đoàn Lục Địa nhưng không ai có thể làm chủ thay Tôn Thiên Nhiên được.
Cuối cùng vẫn là Trương Đán còn tỉnh táo, đem chuyện Đường Dũng liều chết thế nào để cứu Tôn Thiên Nhiên nói ra một lần. Hơn nữa Trương Đán này cùng Đường Dũng quả tính cách hợp nhau, hai người mặc dù mới là lần thứ hai gặp mặt nhưng Trương Đán đã giống như đi guốc trong bụng Đường Dũng vậy, giúp Đường Dũng không ngừng thổi phồng lên, đem toàn bộ quá trình cứu người thổi thành cảnh tượng nguy hiểm thập tử nhất sinh.
Cứ như vậy cao tầng trong công ty thật đúng rất coi trọng Đường Dũng, có điều bọn họ quả thật không làm chủ được liền ngay cả ban đêm cũng mời ông nội Tôn Thiên Nhiên tới.
Mặc dù Tôn Thiên Nhiên là con nhà giàu, gia đình có một tập đoàn lớn như vậy nhưng tập đoàn này là do ba Tôn Thiên Nhiên từ tay trắng gây dựng lên, ông nội anh ta chỉ là một nông dân chân chất, hơn nữa lại là nông dân miền đông bắc. Mọi người mời ông nội tới liền đem chuyện nói qua cho ông nội một chút, ông nội anh ta liền biết chuyện gì đó, hỏi Đường Dũng: “Cậu là cao nhân thế gia nào?”