Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 295




“Đã xảy ra chuyện gì?” Tôi còn chưa kịp mở miệng thì Trương Đán đã không nhịn được, vội kêu lên.

“Tôi cũng không rõ lắm, tôi lại không có bản lãnh như bà nội tôi.” Triệu Lỗi nói.

Vừa nói anh ta vừa thận trọng lấy một tờ giấy vàng từ trong ngực ra đưa tới trước mặt chúng tôi, nói: “Tôi chỉ biết chữ trên lá bùa vàng biến thành màu đen chính là triệu chứng của nguy hiểm, phải chết người. Lúc tôi đi bà nội tôi còn dặn đi dặn lại, chỉ cần lá bùa biến thành màu đen lập tức phải rút lui, một giây cũng không được chậm chễ.”

“Anh có thể cho tôi xem lá bùa một chút được không?” Ánh mắt tôi chú ý vào lá bùa vàng, nếu như tôi nhìn không lầm thì đây là một lá bùa thử yêu, phía trên cố ý dùng một chất lỏng ngâm hoa Chi Diên Vĩ viết lên, sau đó sẽ dùng máu của thiếu nữ hoặc trẻ con chế thành bùa.

Chi Diên Vĩ rất nhạy cảm đối với yêu khí, có thể nhận ra được sự biến hoa vô cùng nhỏ của yêu khí, thêm máu của phụ nữ hoặc trẻ con chưa có nhiều dương khí là có thể kiểm tra được trong yêu khí gần đó có lệ khí hay không.

Nếu như không có lệ khí thì chữ viết trên bùa thử yêu kia sẽ có màu đó, nếu như có lệ khí thì máu cùng dịch Chi Diên Vĩ sẽ sinh ra phản ứng khiến chữ viết biến thành màu đen, hơn nữa trong yêu khí có lệ khí càng nặng thì chữ trên đó sẽ càng đen.

Đây là phương pháp được viết trong cuốn nhật ký được lấy từ trong tay Kim Đạt hải, lúc ấy chẳng qua tôi nhàm chán mà đọc, không ngờ hôm nay thật đúng có thể giúp tôi nhận ra lai lịch của đồ vật.

Lúc này chữ viết trên lá bùa Triệu Lỗi đưa cho tôi đã biến thành màu đen nhánh, nếu như không phải trên đó còn mang tinh khí nồng đậm của máu thì tôi thậm chí còn cho rằng chữ viết trên lá bùa này vốn chính là dùng mực để viết.

Trong lòng tôi liền thấy lo lắng, trông chữ viến đen đến mức này thì yêu vật bên trong có lai lịch lớn nhường nào. Đường Dũng có thể giải quyết được hay không?

Tôi bỗng nhiên hối hận vì để cho Đường Dũng đi vào cứu Tôn Thiên Nhiên. Gã Đường Dũng kia ở trước mặt tôi tới giờ đều không chịu yếu thế, cho dù không đánh lại thì anh ta cũng sẽ nhắm mắt xông tới, bây giờ đã đi lâu như vậy còn chưa có dấu hiệu anh ta sẽ ra ngoài, liệu sẽ không có chuyện gì xảy ra chứ?

Nghĩ tới đây tôi lập tức kêu gào Giao tiên trong đầu, muốn ông ta đưa tôi vào xem tình hình Đường Dũng một chút.

Nhưng kỳ lạ là Giao tiên bây giờ dường như cũng mất tích vậy, cho dù tôi gọi ông ta thế nào thì cũng không thấy ông ta đáp lại dù chỉ một tiếng.