“Đúng vậy, ngài có đầu mối gì sao?” Tinh thần tôi liền chấn động một cái, giương mắt nhìn ông già.
Da của ông ta cũng rất đen, mặt đầy vết nhăn, hiển nhiên là quanh năm sống ở Thái Lan.
Có điều ông ta có mắt một mí, hơn nữa gương mặt tương đối bằng phẳng, dáng dấp có đặc điểm giống người Đông Á, gương mặt không được rõ ràng như người Đông Am Á.
“Ngài là… người Trung Quốc sao?” Tôi hỏi.
“Cô thật tinh mắt, tôi đúng là người Trung Quốc, có điều từ khi còn trẻ đã theo người nhà di cư đến Thái Lan, đã hơn ba mươi năm chưa về nước. Hai người đi khắp nơi hỏi thăm người Trung Quốc làm gì?” Ông già cười nói, tiếng Trung Quốc của ông ta có chút khó khăn, càng mang tiếng gió không biết là phương ngữ của nơi nào, rất khó nghe.
“Chúng tôi…”
Ngay khi tôi muốn nói tìm người Trung Quốc có chuyện thì đột nhiên Đường Dũng lôi tôi một chút, kéo tôi ra sau lưng anh ta, cảnh giác nhìn ông già, nói: “Là như vậy, người thân của chúng tôi từ Trung Quốc sang chơi với chúng tôi mấy ngày nhưng cho tới bây giờ chúng tôi vẫn chưa gặp bọn họ, cũng không biết bọn họ trông như thế nào, mà bây giờ chúng tôi cùng bọn họ lại mất liên lạc, chỉ biết trước khi mất liên lạc bọn họ từng đến nơi này cho nên mới tới hỏi thăm một chút. Gần đây ngài có gặp người Trung Quốc nào ở xung quanh đây không?”
“Ha ha, hai người hỏi đúng người rồi.” Ông lão liền vui vẻ, nói: “Mấy ngày trước quả thật có một lão đầu Trung Quốc đã tới trong thôn, làm khách ở nhà tôi. Có điều người thân này của các người hành động rất cổ quái, xa xôi vất vả như vậy mới tới Thái Lan chơi nhưng ban ngày ông ta chỉ ở vùi trong phòng, một bước cũng không đi ra, ngược lại tới buổi tối lại không thấy tăm hơi bóng người đâu, cũng không biết đi làm gì. Tới chiều hôm qua sau khi ông ta rời khỏi đây liền không trở lại, nếu không phải sáng nay bạn già tôi đi quét dọn vệ sinh thấy hành lý của ông ta cũng không còn thì còn chưa biết ông ta sẽ trả phòng.”
“Chiều qua ông ta đi mấy giờ? Chùa trong thôn mấy giờ bị sụp?” Đường Dũng hỏi.
“Ngày hôm qua… bốn giờ chiều ông ta đi, ông ta đi chưa tới nửa giờ thì trong thôn có tiếng nổ ầm ầm, chùa sụp, Long Phù sư sãi bên trong rất đáng thương, một người cũng không thấy đi ra… À? Chuyện chùa sụp không phải có liên quan tới người thân thích của các người chứ?” Ông già nói đến đây bỗng nhiên kịp phản ứng, trong mắt hiện lên vẻ địch ý, trợn mắt nhìn Đường Dũng.