Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 205-3




Tôi ở bên im lặng nghe cũng thấy sốt ruột, sợ nói chuyện phiếm xong Tô Mộc cũng không nhắc tới chuyện chính của lần viếng thăm Diệp gia này.

Quả nhiên, bọn họ trò chuyện không bao lâu thì Diệp lão gia liền ngáp một cái, nói ông ta tuổi đã cao sức không còn khỏe, nói một hồi mệt mỏi, bảo Tô Mộc đừng thấy lạ.

Nói xong ông ta bảo một người trẻ tuổi toàn thân có yêu khí đưa chúng tôi tới phòng khách nghỉ ngơi, còn nói hai nhà Tô – Diệp đã lâu không liên lạc như vậy, lần này nhất định sẽ khoản đãi chúng tôi thật tốt, buổi tối sẽ chuẩn bị dạ tiệc gì đó để cho chúng tôi ở lại mấy ngày.

Lão già kia nhìn thì quả thật rất nhiệt tình nhưng thực tế lại rất gian hoạt, để chúng tôi ở lại mấy ngày còn không phải là sẽ theo bọn họ đối khác với bầy sói sao.

Tôi đã vốn đã không có ấn tượng tối với Diệp lão gia, ông ta nói ra lời sau tôi lại càng không thấy ưa.

Nhưng Tô Mộc cũng không nói gì, chỉ cười gật đầu một cái, nói chủ thế nào khách sẽ thế đó.

Nói xong chúng tôi đi theo người trẻ tuổi kia tới tiền viện.

Diệp gia an bài cho chúng tôi ở phòng thứ hai, nơi này nhìn qua giống như đã hoang phế rất lâu, khắp nơi đều rách rưới, thậm chí bụi đã đóng thành một tầng dày. Da mặt Diệp lão đầu cũng thật quá dày, dù gì chúng tôi cũng là khách vậy mà ông ta lại cứ như vậy an bài cho chúng tôi ở phòng như này.

Tôi cực kỳ tức giận, đứng ở trong phòng cảm thấy không thể thích ứng được.

Ngược lại con nhà giàu là Tô Đoàn lại không nói gì, tìm giẻ lau ở góc tường lau sạch ghế cho chúng tôi ngồi, sau đó cậu ấy cầm chổi bắt đầu quét dọn.

Cậu ấy chăm chỉ như vậy khiến tôi cảm thấy hơi ngượng, liền nói sẽ cùng cậu ấy dọn dẹp sạch sẽ nơi này.

Nhưng Tô Mộc đã níu tay tôi lại, hỏi: “Tối nay bầy sói tấn công đến, em sợ không?”

“Nói nhảm, dĩ nhiên sợ. Anh nếu đã biết bầy sói sẽ tấn công đến thì tại sao còn tới Diệp gia, hơn nữa vừa rồi nói nhiều với ông già Diệp như vậy cũng không hỏi tới chuyện của Lâm Yến Nhi, rốt cuộc mọi người đang giở trò quỷ gì?” Tôi đã nhịn tới phát bực, lúc này giọng nói với Tô Mộc cũng hơi cao giọng.

Hiển nhiên Tô Mộc không nghĩ tôi lại dám nói chuyện với anh ấy như vậy, sửng sốt một chút, sau đó bỗng nhiên hướng về phía tôi cười: “Nếu sợ vậy thì để Giao tiên mang em về nhà trước, Diệp gia này phức tạp hơn anh tưởng tượng, điều kiện cũng kém hơn một chút, để em phải ngủ tại đây thật quá thiệt thòi cho em.”

“Quả thật thiệt thòi, nhưng đi thì phải cùng đi. Diệp gia đối đãi với chúng ta như vậy anh cần gì phải ở lại giúp đỡ họ đối phó với lang tộc. Nếu như em nhớ không lầm, chó sói có thiên tính thù dai, lúc này anh trợ giúp Diệp gia không sợ sẽ dẫn đến họ thù Tô gia sao?” Tôi nhìn dáng vẻ bình tĩnh của Tô Mộc liền nổi giận. 

Quả thật anh ấy khiến tôi tức giận chưa từng có, rõ ràng tới Diệp gia để điều tra quan hệ giữa Diệp gia và Lâm Yến Nhi, nhưng anh ấy cứ trốn tránh không chịu hỏi ông già kia, một mực trò chuyện trên trời dưới đất.

Biết rõ hôm nay lang yêu sẽ tới báo thù vậy mà anh ấy còn muốn ở lại trợ giúp Diệp gia.