Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 147: Âm khí chạy mất




Yên tâm con khỉ…

Tôi âm thầm lầm bầm trong lòng, lại giải thích mấy câu với mẹ tôi nhưng có lẽ bà đã bị Đường Dũng bỏ bùa mê thuốc lú, bất kể tôi nói gì bà cũng không tin, cuối cùng tôi đành dứt khoát nói thẳng tôi đã có bạn trai, không phải Đường Dũng, tên Tô Mộc!

Xoảng!

Con dao của mẹ tôi rơi xuống đất, bà khiếp sợ nhìn tôi: “Con nói gì? Nói lại lần nữa?”

“Con đã có bạn trai, tên là Tô Mộc.”

“Vậy con còn cùng Đường Dũng hòa hợp! Đứa nhỏ này học ai lại cũng bắt cá hai tay. Lộc gia chúng ta cho tới bây giờ còn không có người như vậy…”

Nháy mắt mẹ tôi nổi giận đùng đùng, cũng không nấu cơm nữa, hận không được đưa tay đánh tôi.

Tôi thấy tình huống không ổn lập tức chạy ra phòng khách, vừa chạy vừa gọi ba tôi xuống cứu tôi.

Ba tôi vốn đang đọc sách ở lầu hai, nghe thấy tôi kêu lên liền lập tức chạy xuống, khuyên can mãi mới ngăn được mẹ tôi lại. Lúc này mẹ tôi đã hoàn toàn không có tâm tình nấu cơm, không có biện pháp nào tôi liền gọi đặt đồ ăn từ bên ngoài, sau đó ngồi ở trên ghế salon nghiêm túc nói với cha mẹ tôi chuyện tôi với Tô Mộc.

Dĩ nhiên vì không để cho mẹ tôi lo lắng, đoạn chuyện với Vương Văn tôi cũng không nói thật mà theo kịch bản của Đường Dũng nói tiếp, còn thân phận quỷ của Tô Mộc dĩ nhiên tôi cũng không nói tới một chữ, chỉ nói anh ấy đối với tôi rất tốt, đã cứu tôi rất nhiều lần, biệt thự này cũng là Tô Mộc mua đưa cho tôi.

Nhà tôi từ trước đều như vậy, tư tưởng tiểu nông trong mẹ tôi cũng tương đối nặng, vừa nghe biệt tự này là Tô Mộc đưa liền cũng không còn không ưa Tô Mộc như vậy nữa, chỉ nói tôi cần suy nghĩ thật tốt, không nên vì tiền mà bỏ qua đứa trẻ tốt như Đường Dũng.

Không thể không nói, tên Đường Dũng kia quả là cáo già tình trường, trước tiên lại đi lấy lòng phụ huynh, nhìn dáng vẻ mẹ tôi một lòng ủng hộ Đường Dũng tôi bỗng nhiên lại có chút lo lắng cho Tô Mộc.

Tính cách anh ấy âm tình bất định, có thể sau này sẽ phát sinh mâu thuẫn gì với mẹ tôi không?

Nghĩ đến cuộc sống sau này, tương lai tôi sẽ cùng Tô Mộc sống chung một chỗ rất hạnh phúc khóe miệng tôi liền không tự chủ cong lên cười thỏa mãn.

Mẹ tôi vốn đang khuyên tôi phải thận trọng với tình cảm, thấy bộ dáng thẹn thùng của tôi liền liếc tôi hai cái, nói gì con gái lớn không thể giữ trong nhà, giữ tới giữ lui lại thành buồn.

Ý của bà là đồng ý?

Tôi nhất thời mừng rỡ, xông tới ôm mẹ tôi rồi hôn mấy cái.

Không bao lâu sau đồ ăn bên ngoài đã tới, sau khi chúng tôi ăn cơm tôi liền cùng mẹ ở dưới lầu xem ti vi, ba tôi vào ngủ trưa trong phòng ngủ.

Mấy ngày kế tiếp cuộc sống của tôi tương đối nhàn nhã, mỗi ngày chính là ở cùng cha mẹ nói chuyện phiếm xem ti vi, chỉ có buổi tối khi ngủ tôi mới ngồi ở trên giường ngưng thần tĩnh khí, tiến vào thượng đan điền tu luyện âm khí. 

Không thể không nói, Tô Mộc khi còn sống không hồ là đại sư phong thủy, nhà này mặc dù ở một khi đất nổi tiếng là hung trạch, âm khí cực kỳ nặng, nhưng bởi vì anh ấy đã tới một chuyến, âm khí đã hấp thu hết, chỉ cần chúng tôi có thể hấp thu phần âm khí do nhà này sinh ra là khí tức trong căn biệt thự có thể đạt tới trạng thái âm dương cân bằng.

Cái gọi là âm dương cân bằng, khoảng thời gian này tiếp xúc với Tô Mộc cùng Đường Dũng, tôi cũng có được hiểu biết đại khái.

Giống như Phong thiên bọn họ là người tu đạo tu tiên, tất cả là vì cầu một âm dương thăng bằng, cho nên đạo gia bọn họ có một hình vẽ vô cùng nổi tiếng, Âm Dương Thái Cực đồ, chính là ấm khí cùng dương khí đạt tới trạng thái cân bằng hoàn mỹ.