Chồng Yêu Khó Chiều

Chương 3: 3: Trì Ý Nam – Một Tên Điên





Họ đấy của bước vào thì thấy vệ sĩ đang mài mực, ông cụ viết thư pháp, thấy họ tới thì gác bút lại, vẫy tay với họ.

Ông cụ đang viết lại tuyệt tác của Trịnh Bản Kiều, có người nói lúc nhỏ Trì Ý Nam cũng luyện với ông cụ một khoảng thời gian, chỉ tiếc tính tình quá nóng nảy nên sau này không chịu học nữa.

Vì chuyện này mà anh bị Trì Hùng Thiên đánh một trận.
"Noãn Cẩn à, mau tới đây ông xem nào." Tóc và râu ông cụ bạc phơ, ông mặc áo khoác dài xanh nhạt, khá giống nhân vật trong phim.

Tô Noãn Cẩn tới đỡ ông cụ ngồi xuống giường, còn Trì Ý Nam đút một tay vào túi ngoi lên sofa.
"Ý Nam à, cháu chăm vợ thế nào mà Noãn Cẩn gầy hơn so với lần trước tới vậy." Ông cụ từng xông pha chiến trường nên giọng rất to.

Noãn Cẩn sờ cánh tay, đúng là gầy hơn thật.
Trì Ý Nam đụng phải họng súng, ngồi sờ cằm.

Cứ tới hè là cô gầy đi mấy cân, đến mùa đông sẽ mập lên mấy cân.

Ha ha, đúng là lỗi của anh thật: "Là do cháu không chăm sóc tốt."
Thái độ nhận sai này khiến Tô Noãn Cẩn nhìn anh với ánh mắt khác xưa.


Anh mắt hai người chạm nhau, cô quay mặt đi: "Có thể do gần đây cháu hơi bận, qua một khoảng thời gian nữa sẽ ổn thôi."
"Noãn Cẩn à, cháu cũng phải chú ý súc khỏe, phải uống canh bồi bổ cơ thể."
Tô Noãn Cẩn cười gật đầu.
Ông cụ thương cô mà thương ai thương cả đường đi lối về.

Xét đến cùng cũng bởi vì cô đã kết hôn với Trì Ý Nam.

Dùng cơm xong, công ty Trì Ý Nam có việc, mẹ chồng Cố Tuệ Như cũng không giữ lại.

Cô ngồi xe ra khỏi Tĩnh Viên.

Tĩnh Viên nằm ở ngoại thành phía Đông, còn nhà cưới của họ thì nằm trong thành phố phồn hoa.

Công ty của Trì Ý Nam ở khu thương mại phía Tây, rõ ràng không tiện đường.
"Để em xuống ở chỗ ngã tư tiếp theo, anh tới công ty đi."
"Em không về à?" Trì Ý Nam nhìn điện thoại: "Anh đưa em về, chỗ này không dễ bắt xe."
"Em có chút việc." Trì Ý Nam trở nên biết quan tâm thể từ lúc nào vậy? Cô nhớ lúc vừa kết hôn họ từng cãi nhau trên xe, anh đã bỏ cô trên đường.


Khi ấy đêm đã khuya, cô thậm chí còn để quên túi trên xe, phải đi bộ trên giày cao gót về.
Tốc độ thay đổi sắc mặt của Trì Ý Nam quá nhanh, giây trước còn nói đưa cô vế, giây sau đã đỗ xe ven đường.

Tô Noãn Cẩn thức thời xuống xe ngay, bóng dáng trong kính chiếu hậu ngày cảng nhỏ, Trì Ý Nam càng lúc càng cáu kỉnh.

Anh mở cửa sổ xe, dừng ở ngã tư, châm một điếu thuốc.
Sau khi Tô Noãn Cẩn xuống xe thi gọi một chiếc taxi tới Thượng U.

Thượng U là cửa hàng quần áo do cô đứng tên, nhưng cũng không tránh khỏi có quan hệ với Trì Ý Nam.

Sau khi kết hôn, cô muốn ra ngoài làm việc, anh ngồi trên sofa nhàn nhà liếc cô: "Vợ của Trì Ý Nam lại phải ra ngoài nhìn sắc mặt người khác sao Tô Noãn Cẩn, em muốn khiến anh mất mặt hay muốn khiến nhà họ Trì mất mặt thế?"
Lúc đó cô vẫn chưa hiểu tính cách của Trì Ý Nam, cho rằng anh là cậu chủ nhà giàu nên cũng có phong độ.

Sau này tiếp xúc lâu cô mới nhận ra Trì Ý Nam là một tên điên, hậu quả khi chống lại anh chính là chết.

Lúc đó anh không gϊếŧ chết cô mà sẽ gϊếŧ chết công ty cô nhận lời mời.

Một công ty không lớn nhưng cứ vậy mà biến mất trong một đêm.
"Tô Noãn Cẩn, để anh xem còn công ty nào cần em không." Lúc đó anh ngậm một điếu thuốc, cao ngạo nâng cằm cô như một con sói vừa chiến thắng.

Cô thua trận nhưng không cam lòng ở nhà làm vợ hiền.

Đúng vào lúc này, Thượng U - một của hàng chuyên bán những lễ phục sang trọng được sang tên cho cô.