Bác cả đã sớm không thể tiếp tục kiềm chế nữa.
Thứ bà ta giỏi nhất không phải chính là khóc lóc ăn vạ sao? Ai giỏi làm trò thì người ấy có lý thôi!Bà ta vỗ mạnh vào bàn, rồi nhảy dựng lên: “Hoa Hiền Phương! Cô đừng có mà bẻ câu lấy nghĩa để đổi trắng thay đen nữa đi! Mộng Lan nhà tôi đã bị cô hãi đến mức này rồi, cô chính là người bị tình nghi, là hung thủ giết người! Cô có quyền gì mà mà đứng đây hỏi tới hỏi lui con bé như vậy chứ! Nếu như trong lòng của cô vẫn còn biết thế nào là hổ thẹn, là ăn năn thì cô nên tự giác đồng ý ly hôn rồi trả lại cho Mộng Lan vị trí vốn có của nó đi!”Bà ta vốn đã quen với việc giở trò với người khác, bà ta lại vô cùng chán ghét những người lương thiện như bố mẹ của Hoa Hiền Phương cho nên lại càng không sợ gì cả, làm gì có chuyện bà ta sẽ cho cô cơ hội để trở mình cơ chứ!Ngay lập tức bà Lục gọi quản gia đi vào: “Mau mời bà Hoa đi ra ngoài đi.”Thấy vậy, vẻ mặt của bác cả lúc xanh lúc trắng, Hoa Mộng Lan vội vàng giải vây: “Cô à, cháu thay mặt mẹ xin lỗi cô, mẹ cháu chỉ là quá sốt ruột nên mới vậy thôi.
Bà ấy là người nóng nảy lại còn hết mực thương yêu cháu, nên khi thấy cháu phải chịu ấm ức thì không kiềm lòng được mà kích động như vậy.
Cháu sẽ bảo bà ấy cố gắng bình tĩnh lại.”” Mộng Lan nhà tôi bị người phụ nữ này làm cho sảy thai, lại còn bị cô ta vu oan.
Trước những hành động xấu xa này của cô ta thì sao tôi có thể nhẫn nhịn được cơ chứ.” Bác cả lại rơi nước mắt, sụt sịt nói.“Nhưng mà con gái của bà đâu có phải chịu chút ấm ức nào đâu.”Bà Lục nhẹ nhàng nói như vậy kiến cho cả Hoa Mộng Lan và bác cả đều run lên.“Ý của bà là sao?” Bác cả nhíu mày.Ánh mắt của bà Lục chuyển sang màn hình giám sát: “Thật ra thì đoạn video giám sát này đã đủ để nói rõ toàn bộ vấn đề rồi.”“Hành động của Hoa Mộng Lan có tính khiêu khích rất lớn.
Trong cuộc tranh chấp này, cô ta vẫn luôn ở trong trạng thái tấn công mà Hoa Hiền Phương thì từ đầu đến cuối lại luôn duy trì trạng thái phòng vệ.
Những hành động quá khích của Hoa Mộng Lan bất cứ lúc nào cũng có thể đẩy Hoa Hiền Phương ngã xuống.
Trong khi đó thì các động tác của Hoa Hiền đều thuộc phạm vi phòng vệ chính đáng.”Ở dưới bàn, tay của Hoa Mộng Lan không ngừng siết chặt.
Đột nhiên cô ta phát hiện ra rằng mình đang tự chuốc lấy thất bại.Người của nhà họ Lục đâu có dễ dàng bị lừa gạt như vậy.Bây giờ, tất cả những gì mà cô ta có thể làm chính là giải quyết mối nguy hiểm này, cô ta phải cứu lấy bản thân mình trước rồi mới có thể suy tính chuyện sau này được.“Mấy ngày nay, cháu vẫn luôn hoang mang lo lắng vì những bức ảnh khủng khiếp kia.
Ngày nào cũng đều ở trong trạng thái lo sợ, ngay cả khi ngủ cũng gặp phải ác mộng, thậm chí còn có dấu hiệu bị trầm cảm.
Mỗi lần bệnh tình phát tác thì cháu đều không thể kiểm soát được bản thân.
Hôm nay, sau khi ngồi đây suy nghĩ kỹ càng, bỗng nhiên cháu nhận ra một chuyện vô cùng đáng sợ rằng có lẽ những bức ảnh ấy thật sự không phải là do em gái cháu gửi tới.
Chắc chắn là có người đã lấy tài khoản Facebook của cô ấy rồi giả làm cô ấy gửi những bức ảnh ấy cho cháu nhằm khiêu khích, chia rẽ mối quan hệ của cháu với em gái.”Cô ta đứng lên, đi đến bên cạnh Hoa Hiền Phương, nắm lấy tay của cô: “Hiền Phương à, bây giờ chị đã bình tĩnh lại rồi, chúng ta vốn là chị em gái thì không nên tự giết lẫn nhau như vậy.
Chuyện lúc ở trong hành lang chắc hẳn cũng chỉ là tai nạn.
Lúc đó đầu óc của chị vô cùng rối bời, cả người cũng mất kiểm soát nên mới dẫn đến chuyện đau lòng này.
Đây không phải là lỗi của em.
Vậy thì chúng ta hòa giải được không? Dù sao thì trên người chị và em đều chảy chung một dòng máu của nhà họ Hoa, là chị em trong nhà thì không nên náo loạn thành như vậy.”Cô ta muốn lấy lùi làm tiến, lần này tạm thời bỏ qua cho Hoa Hiền Phương, tránh cho việc tiếp tục tranh cãi rồi tự đào hố chôn mình.Hoa Hiền Phương hất tay của cô ta ra: “Ngay từ khi cô phát sinh quan hệ với chồng của tôi thì chúng ta đã không còn là chị em nữa rồiCô sẽ không bao giờ tha thứ cho một người phụ nữ muốn giết chết đứa con của mình.Khóe miệng của Hoa Mộng Lan giật giật: “Em có thể không xem chị là chị gái, nhưng chị vẫn sẽ coi em như em gái của mình, bởi vì chị đã hiểu rõ mọi chuyện rồi.
Có người muốn phá hoại quan hệ chị em của chúng ta.
Trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi.
Chị không muốn để cho người đó đạt được mục đích.”Bác cả vỗ vào đùi của mình, thái độ nhanh chóng thay đổi như con gái của bà ta: “Tôi biết rồi! Chắc chắn chính là người trước đó đã đưa tài liệu cho Mộng Lan, nếu như không phải là vì những thông tin trên tài liệu đó khiến cho tôi hoảng sợ thì tôi cũng sẽ không cố gắng hết sức để ngăn cản đám cưới của Mộng Lan.
Nếu vậy thì những chuyện sau này cũng sẽ không xảy ra nữa.”“Con nghĩ rằng người này chắc chắn vẫn chưa từ bỏ ý định mà vẫn luôn phá hoại mọi thứ từ gốc rễ, những bức ảnh này chắc chắn cũng là do người đó gửi đến.” Hoa Mộng Lan lập tức tiếp lời của bà ta, hai người thành công chuyển hướng sự chú ý.Trong mắt của bà Lục lóe lên sự sắc bén: “Hai người đang muốn làm hòa sao?”“Có câu nói rằng rằng ngoài cuộc thì tỉnh táo, người trong cuộc thì u mê.
Hôm đó thật sự là vì cháu đã quá kích động.
Sau khi ngã xuống, quả thật cháu cũng không biết rằng rốt cuộc mình đã ngã xuống như thế nào.
Vừa rồi, sau khi được cô chỉ rõ và xem kỹ lại máy video giám sát thì cháu mới nhận ra rằng có lẽ là vì cháu chỉ vô tình ngã xuống chứ không phải là do bị em gái đẩy ngã.” Hoa Mộng Lan nói thật nhỏ.Trong lòng Hoa Hiền Phương âm thầm cười chế giễu, cô chắc chắn rằng Hoa Mộng Lan đang chột dạ, sợ những bí mật của đứa trẻ sẽ bị phơi bày nên mới muốn giả vờ làm hòa với cô.“Chị à, thật ra thì điều mà tôi mong muốn nhất vẫn chính là làm rõ chuyện của đứa trẻ đó.”Hoa Mộng Lan cố gắng bình tĩnh.
Đây là thời điểm quyết định sự sống chết của cô ta, vậy nên cô ta không thể lo sợ.
Nếu cô ta mà lo sợ thì chắc chắn sẽ bị bại lộ.“Em gái à, em là người biết rõ nhất chuyện trước kia chị chưa từng có người bạn trai nào cả.
Từ bé đến lớn, chị thậm chí còn chưa chạm vào tay của bất cứ người con trai nào.“Trước đay thì đúng là như vậy, nhưng vào khoảng thời gian mà chị mất tích rố cuộc đã xảy ra những chuyện gì thì không có một ai biết cả.” Hoa Hiền Phương âm trầm nói.Hoa Mộng Lan đỡ trán: “Khoảng thời gian đó vì sợ sẽ gặp phải người quen nên mỗi ngày chị đều trốn ở trong khách sạn, chỉ có buổi tối mới ra ngoài.
Từ khi còn nhỏ, mẹ vẫn luôn không cho phép chị tiếp xúc với con trai cho nên chị cũng trở nên cực kỳ bảo thủ.
Chỉ cần gặp một người con trai xa lạ thù đều tránh đi theo bản năng.
Vậy thì sao chỉ trong một tháng ngắn ngủi ấy mà chị có thể tìm được một người đàn ông khác rồi lại tự bán đứng chính mình được chứ!”Hoa Hiền Phương trầm mặc.Cô cũng đã bảo Tiêu Ánh Minh đi điều tra “vụ bê bối” của Hoa Mộng Lan nhưng mà đã mấy ngày trôi qua rồi mà cô vẫn không nhận được bất cứ tin tức nào.” Được rồi, nói quá nhiều sẽ chỉ khiến cho mọi người cảm thấy tôi quá tính toán, để cho Kiến Nghi tự mình xem xét chuyện này điCô len lén nhìn Lục Kiến Nghi, khuôn mặt của anh không có bất cứ cảm xúc nào giống như một bức tượng vậy, lạnh như băng, chỉ có đôi mắt đen láy giống như hai cái giếng sâu không thấy đáy.Hoa Mộng Lan cũng đang nhìn anh, sự lạnh lùng của anh khiến cho cô ta cảm thấy lạnh sống lưng, cô ta biết rất rõ rằng lời nói của Hoa Hiền Phương đã làm cho trong lòng anh bắt đầu có phản ứng, cô ta chắc chắn phải sử dụng biện pháp cuối cùng thôi.“Chị cũng biết rằng nếu như không có đứa trẻ thì không thể làm được xét nghiệm quan hệ ha con nên dù chị có nói như thế nào thì cũng đều là vô ích cả thôi! Chị chỉ có thể dùng cái chết của mình để chứng minh sự trong sạch của mình và đứa trẻ đúng không?”Từ trong túi, cô ta lấy ra con dao nhỏ đã được chuẩn bị từ trước rồi trong khi mọi người chưa kịp phản ứng, cô ta cắt vào mạch máu của mình.Máu tươi lập tức chảy ra ào ào, bác cả sợ hãi hét lớn.Cơ thể của cô ta vẫn chưa hoàn toàn bình phục sau khi sảy thai nên vô cùng yếu ớt.
Lại thêm mất máu quá nhiều nên đã ngất đi.Cuộc họp gia đình vì vậy mà bị gián đoạn.Hoa Mộng Lan được đưa đi bệnh viện cấp cứu.Lần này, vì cô ta đã cắt rất mạnh nên mạch máu đã thực sự bị tổn thương.
Nhưng may mắn là vẫn chưa bị cắt đứt hoàn toàn nên mới có thể cứu chữa đượcCái này gọi là tìm được sự sống sau cái chết.Trong lòng của Hoa Hiền Phương cực kỳ khâm phục cô ta.
Cô không đủ can đảm để có thể tự tử chỉ vì một người đàn ông như vậy.Trận chiến này, vào thời điểm cuối cùng, Hoa Mộng Lan đã có thể xoay chuyển tình thế và giành lại chiến thắng!