Cố Phi Yên mặt mày ngẩng lên.
Cầm lấy tay của cô ấy,ánh mắt của Chu Tử Ngạn thoáng chốc ngẩn ngơ.
Người con gái trước mặt mình,và như trong tưởng tượng của anh ấy có chút không giống nhau.
Không phải lần đầu thấy dung mạo thật của Cố Phi Yên,dung mạo của cô ấy đối với anh rất thân thuộc,thậm chí còn nhìn qua khuôn mặt cứng đờ của cô ấy,mặt vô cảm,dáng vẻ hát nhảy không thể yêu thương được,nhưng,khi người thật của cô ấy xuất hiện trước mặt anh thật sinh động,anh vẫn còn thị ấn tượng.
Ở Trong lòng anh bỗng nhiên có chút vui mừng.
Người con gái ngoại quốc làm sao lại có thể nhiệt tình cởi mở,mà anh lại càng yêu thích hơn,dường như nó vẫn là một món quà tuyệt vời,người phụ nữ đẹp không sa vào những bộ tục lệ,cảm giác là như vậy,chỉ có ở trong nước mới có thể tìm thấy được.
Không thì,cho dù anh làm sao lại không hi vọng,anh cũng có thể không thể ở nước ngoài mà không đòi hỏi gì nhiều về chuyện nam nữ cả.
Chỉ là trong lòng anh ấy cảm thấy thích,cái suy nghĩ này không có đại diện anh với Cố Phi Yên có chuyện nam nữ gì cả,chỉ là thích đơn thuần và trong lòng xúc động mà thôi.bây giờ,anh vỏn vẹn chỉ là để cô ấy trở thành một người bạn tốt muốn tiếp tục cùng nhau mà thôi.
Nhận thấy cái nhìn cảu Chu Tử Ngạn,Cố Phi Yên rất thẳng thắn vô tư, “đây là lần đầu tiên trong thực tại gặp tôi,có phải là cảm thấy tôi không ngốc nghếch giống như trong video đúng chứ? Nhưng, tôi phải vì bản thân mà nói một tiếng bị oan,đại mĩ nhân nào quốc sắc thiên trời ở trong ống kính nhảy múa hát hò,đều tuyệt đối nhảy không ra được mỹ cảm hoa thơm cỏ lạ đẹp đẽ được!”
Chu Tử Ngạn nhẹ nhàng hất môi lên, “oh,cô là đang hát đang nhảy ư? Tôi cho rằng,cô là đang nhảy điệu nhảy phá chiêu của Lan Linh Vương.”
Cố Phi Yên, “…….”
“mỗi lần livestream cô đều sát khí bừng bừng.” Chu Tử Ngạn bổ sung thêm.
“hahaha.” Cố Phi Yên không nhịn được cười.
Hình như là.
Cô rất là người lớn rồi,mặc dù mỗi lần đồng ý Ảnh Hồ đưa thù lao cho thì rất là vui,nhưng việc mất mặt này cũng không phải là tự nguyện làm,việc hát nhảy cho người khác thật là nhục nhã,cô cảm thấy đó là cái lịch sử đen tối của mình.
Nghĩ đến đây,cô vội trợn tròn mắt, “này,anh chắc là không phải là lưu cái lịch sử đen tối đó của tôi rồi chứ?”
Chu Tử Ngạn nhớ lại trong máy tính cũng phải lưu được 60 cái video rồi,lắc đầu rất tự nhiên, “không có.”
“thật không?”
“đương nhiên rồi.”
Nhìn thấy biểu cảm của Chu Tử Ngạn ung dung bình tĩnh,còn có cái dáng vẻ mây mỏng gió nhẹ,Cố Phi Yên yên tâm rồi.
Nói chuyện một lúc,trong lòng Cố Phi Yên có chút căng thẳng nho nhỏ không có ý định rời đi.
Nụ cười trên mặt cũng càng ngày càng trông tự nhiên.
Có thể,là bởi vì nguyên do làChu Tử Ngạn trong tay có “báo” và “cà phê”,để cô thoải mái hơn và cũng là lần đầu tiên ở trong thực tại gặp mặt với anh ấy mà sự ngại ngùng và căng thẳng cũng ít đi rất nhiều,cũng thấy thoải mái và tùy tính nhiều hơn chút.
Có thể,là bởi vì thể loại “nhạc thiếu nhi” đã kéo mỗi quan hệ cuả hai người gần nhau hơn,có nói chuyện rồi,lúc trước ở trên mạng hiểu ngầm nói chuyện.
Tóm lại…….
Cố Phi Yên rất vui vì có một người bạn,không chỉ giới hạn trong mạng lưới.
Anh say này sẽ ở lại trong nước chứ,còn có quay lại Anh tiếp không?” Nếu như Chu Tử Ngạn rất nhanh lại phải đi,Cố Phi Yên sẽ cảm thấy có chút đáng tiếc.
“không.sau này tôi sẽ thường xuyên ở trong nước,cho nên,đối với người bạn như cô rất đáng trân trọng.” Chu Tử Ngạn giải thích một câu, giơ cốc lên, “cho nên,phải cạn ly vì tình bạn của chúng ta chứ?”
“cạn ly!”
Cố Phi Yên nâng cốc rượu và cụng ly nhẹ với anh ấy,rượu nho mùi thơm ngào ngạt bởi vì cụng ly mà lưu chuyển,ánh sáng chiếu qua chiếc ly chiếu vào trong mắt của Cố Phi Yên,để cho đôi mắt đen láy trong trẻo của cô ấy càng rõ sự linh động.
Người con gái xinh đẹp dễ thương,người đàn ông thận trọng có văn hóa,tiệm cơm tư gia lịch sự nho nhã cảnh quan của rừng trúc trở thành bóng hình của hai người,khi bọn họ nhìn nhau cười,giống như có đèn chiếu lên người của bọn họ,khiến cho ánh nhìn mọi người kìm lòng không nổi.
Những người ăn cơm cùng trong phạm vi đó không ngừng lặng lẽ quan tâm,không thể không than vãn về điều đó.
Và cảnh này cũng được chụp lại âm thầm của những người ẩn mình trong bóng tối.
……..
Và Ảnh Hồ,không,bây giờ phải gọi là Chu Tử Ngạn rồi,và gặp Chu Tử Ngạn xong,tâm trạng của Cố Phi Yên luôn rất vui.
Cô là một người rất là trọng tình,trong những năm cô còn nhỏ Bà Thẩm đối với cô rất tốt,cô tự nguyện để bản thân mình chịu khổ,cũng phải gom đủ tiền viện phí Cho Bà Thẩm.Sở Gia đã từng cho cô sự ấm áp và tình yêu thương,cô cũng tình nguyện để bản thân chịu oan ức tủi nhục,cũng không muốn làm ảnh hưởng đến Sở Nghiễn.
Mà Chu Tử Ngạn,cũng giống như vậy.
Cô rất trân trọng người bạn nhiều năm nói chuyện với nhau ở trên mạng,cũng bởi vì,trước khi gặp mặt có thể có chút thấp thỏm lo lắng nho nhỏ,chỉ sợ xảy ra cái gì đó giống như “nhìn thấy là chết đứng”,giữ lại trong Chu Tử Ngạn cái ấn tượng không tốt,về sau thì đến cả bạn bè cũng không thể làm được nữa.
Bây giờ,tất cả đều rất tốt!
Tâm trạng rất tươi đẹp,Cố Phi Yên đi trên đường đem theo gió,nhiệt độ cao của cái nóng đêm mùa hè cũng không làm ảnh hưởng đến tâm trạng vui vẻ thoải mái của cô ấy.
Mà Chu Tử Ngạn tâm trạng cũng rất vui.
Chỉ là…….
Trên xe,anh ấy nói chuyện với trợ lý Vệ Quân của anh ấy, “ đi điều tra Cố Tiểu thư, sự việc của tám năm trước,cụ thể một chút,điều tra xong lập tức báo cáo với tôi luôn.”
Vệ Quân sững sờ,lập tức,nghĩ đến vừa xong trong cái nhìn thoáng qua tuyệt sắc của Cố Phi Yên,anh ấy tự nhận vì đoán được một chút gì đó.
“còn cần đi điều tra cái gì,cái này tôi đều biết!Tiểu Chu tổng,tôi nghe nói Cố tiểu thư từ nhỏ bị tráo đổi,được người nhà họ Thẩm nuôi đến khi lớn,sự việc bên trong có thể rất phức tạp,tôi nói…….”
“tôi biết.”Chu Tử Ngạn lạnh lùng,nhìn Vệ Quân với ánh mắt cảnh cáo, “anh cảm thấy,vì mối quan hệ của tôi và cô ấy,tôi sẽ không biết anh đang nói cái gì sao?”
Trên sự thật,Cố Phi Yên để anh trở thành bạn tốt,rất nhiều chuyện,anh ấy biết rõ hơn hầu hết những người nghe nó,hơn nữa,anh đôi khi là một người tham gia thực sự,bao gồm……người phụ nữ đó là làm sao mà hứng thú đi theo đuổi Chiến Mặc Thần.
Nhớ Cố Phi Yên lúc trước phạm phải sự ngu ngốc,anh ấy lại không nhịn được cười.
Trong ánh mắt để lộ ra một chút cưng chiều nhẹ.
Anh chỉ là một đứa con ngoài giá thú không thể nhìn thấy ánh sáng,từ sớm đã bị Chu Gia đưa đến Anh,chuyện gia đình,anh và người của Chu Gia hầu như không có cái gì cả,bao gồm người bố trên danh nghĩa của anh ấy.
Mà Cố Phi Yên, một cô gái xinh đẹp yêu kiều,lúc nhìn thấy cô ấy,anh có thể nghĩ bản thân mình sẽ mềm nhũn ra,người em gái thích làm nũng với anh nhưng cô ấy đã mất sớm trong một vụ tai nạn,đó là người thân duy nhất anh ấy chấp nhận.
Cũng bởi vì,mang theo một chút tư tưởng bù đắp,thực ra anh có chút bỏ mặc Cố Phi Yên.
Vệ Quân mực dù bị ghét bỏ rồi,nhưng nah ấy có chút cũng không sợ Chu Tử Ngạn tức giận,anh ấy và Chu Tử Ngạn mặc dù là mối quan hệ cấp trên cấp dưới,nhưng càng giống với bạn bè hơn,bình thường trêu đùa thì không sao cả.
Anh ấy tò mò hỏi, “ vậy anh vẫn để tôi đi điều tra,là bởi vì không kỉ kỹ càng tỉ mỉ sao?anh làm sao tự nhiên lại tò mò về trước kia của Cố Tiểu thư vậy!anh không thể xem như là người nhà sao?”
“câm miệng!” Chu Tử Ngạn tâm trạng tốt liền lập tức bay đi mất rồi,tức giận lên tiếng, “kêu anh điều tra thì anh điều tra,sao nói nhiều lời vậy,có phải là ở lại Anh vẫn chưa đủ?”
“đủ rồi đủ rồi!” Quân vệ nhếch mép cười,không hỏi lại nữa.
Chu Tử Ngạn nhìn ra ngoài cửa xe cảnh vật lùi lại,trước mắt hiện ra gương mặt xinh đẹp của Cố Phi Yên,đột nhiên có chút sững sờ mê mẩn…….
Anh lại nói, “ những việc khác không cần phải hao tâm tổn trí,điều tra xem tám năm trước cô ấy có phải từng bị bắt có không.”
“vâng!”lần này,Vệ Quân trả lời rất dứt khoát.