Nói thật ra,Cố Phi Yên vẫn rất là tự mình biết mình.
Cô biết cho dù trong đầu co có một vạn thủ đoạn báo thù,nhưng bây giờ là chính thực lực của cô,cô có thể làm theo dự đoán cũng là đánh Luc Tu Chi một trận,hơn nữa,vẫn là Chiến Mặc Thần cho người đến trói Lục Tu Chi trước.
Không thì,cô cũng không thể đánh nổi.
Đã như vậy,cô vẫn dựa vào Chiến Mặc Thần thì hơn,nhìn xem anh ấy dự định sẽ làm như thế nào.
Anh đã hỏi cô như thế,chắc chắn cũng có ý định nhúng tay vào,cô chỉ cần không từ chối là được rồi.
“có thể giao cho anh.” Trong lòng dự tính một ý nhỏ,Chiến Mặc Thần nghiêm túc nói, “xử lý những việc như thế này em không có kinh nghiệm,cũng không có thời gian,không thì hãy giao cho anh chịu trách nhiệm,đợi anh xử lý xong rồi sẽ báo cho em kết quả,em cảm thấy thế nào?”
“ok.”không có chút do dự nào,Cố Phi Yên gật đầu.
“được,việc này đã quyết định như vậy,vậy chúng ta bàn đến vấn đền khác thôi.”
Chiến Mặc Thần dôi mắt đen láy trầm mặc nhìn về phía Cố Phi Yên,đưa một tấm ảnh đẹp đẽ vào tay Cô,bên trên dùng chữ viết tay viết vài dòng nhìn chữ mẹ đẻ và chữ số nhìn không có ý nghĩa gì cả.
“đây là cái gì?” Cố Phi Yên hỏi.
“đây là mật khẩu để vào căn biệt thự này.”
“hả?” Cố Phi Yên trợn tròn mắt, “tại sao lại nói với tôi.”
“anh hi vọng em có thể chuyển đến đây ở.”
“tôi……” hơi bất ngời,Cố Phi Yên chỉ về hướng cái mũi của mình hỏi, “tại sao đọt nhiên lại nói cái này?”
“mọi thứ ngoài ý muốn đối với em quá nhiều rồi,em cảm thấy thế nào?”
“……hình như là.” Cố Phi Yên gật đầu không khẳng định.
Cô gần đây thật sự là có chút xui xẻo,xuất hiện rất nhiều việc,nhưng….đây tất cả đều là có nguyên nhân của nó!
Cái người đúng đằng sau thao túng chí phối tất cả,lẽ nào không phải Cố là Minh Châu làm sao? Trực giác của người phụ nữ,cô cảm thấy lần này Lục Tu Chi ra tay với cô,cũng là bởi vì sự sắp xếp của Cố Minh Châu!
Cô ở starlight tát Cố Minh Châu mười mấy cái bạt tai,Cố Minh Châu thì muốn cho cô đẹp mặt,để cô dùng cái cách không thể chịu đựng được thân bại danh liệt này…….
Nghĩ,Cố nhị tiểu thư bị đuổi ra khỏi nhà,quyến rũ anh rể của mình,trước mọi người từ chối hai người đàn ông tốt,cuối cùng lại cùng với một người đồng tính luyến ái cùng nhau lăn lộn trên giường,thật là một sự vặn vẹo,thật tuyệt vời,tròng mắt thu hút rất nhiều!
Cố Phi Yên không có bất kì chứng cứ nào cả,nhưng trực giác cảu cô là chứng cứ!
Chỉ là lời nói này cô không có ý định nói với Chiến Mặc Thần,kinh nghiệm trải qua nói với cô,cho dù nói thì cũng vô dụng,Cố Minh Châu cơ thể ốm yếu là bùa hộ mệnh của cô ta,cô ta vẫn là không muốn bàn chuyện không thú vị.
Nhìn thấy Cố Phi Yên im lặng,Chiến Mặc Thần còn cho rằng cô đang do dự phải trả lời hay là từ chối.
Anh tiếp tục nói, “bên cạnh em không được bình yên,đây là sự thật! đã như vậy,em càng nên ở những nơi có an ninh tốt,ngoài ra,anh muốn cho em hai người vệ sĩ nữ,ở bên cạnh em bảo vệ suốt 24 giờ,anh hi vọng em đừng từ chối.”
“hả?” Cố Phi Yên lại kinh ngạc.
“em luôn không mong lại bị người ta bỏ thuốc vào,vẫn không có một chút năng lực phản kháng ư? Lần này anh có thể kịp thời may mắn tìm thấy em,lần sau thì sao?em có thể bảo đảm rằng lần sau lần sau nữa chúng ta có may mắn,anh có thể đến kịp lúc khi mà em cần nhất?cho dù em có tình nguyện cá cược,thì anh cũng không tình nguyện,anh không có cách nào để tha thứ cho cái người mà đụng đến người phụ nữ của anh cả!”
Nói đến đây,đôi mắt của Chiến Mặc Thần đột ngột trầm lặng xuống,trong con ngươi đen như mực khí lạnh tràn ra mạnh mẽ.
Cố Phi Yên, “……”
Im lặng,khuôn mặt trắng của cô có chút đỏ,gục đầu xuống,hai bên tai đều có thể nhìn thấy màu đỏ đậm.
Từ trong lời nói của Chiến Mặc Thần nói ra có một vài lời làm giết người,nhưng,cũng có chút quá thiết tha,đây giống như là tâm ý của anh phân tích cho cô biết,cô nghe thật sự có chút hoang mang.
Nhẹ nhàng hít một hơi thật sâu,sau khi suy nghĩ cô vẫn lắc đầu từ chối.
“việc về căn phòng tôi chắc chắn muốn từ chối,tôi xin lỗi, tôi ở trong đây không thuận tiện,cách thành phố quá xa,bất lợi cho công việc của tôi.việc về về sĩ tôi cũng không muốn đồng ý,tôi sau này sẽ chú ý đến bản thân mình nhiều hơn,nhưng tôi không muốn có người đi thôi tôi,vậy sẽ làm cho tôi không có chút không gian riếng tư,tôi sẽ không que.”
“anh sẽ sắp xếp cho em một căn phòng ở trong thành phố,Vân Thiên Uyển em cảm thấy thế nào?”
“không,cũng không cần.” Cố Phi Yên lắc đầu, “tôi mới thuê một căn phòng đơn cũng rất được,cũng là ở một khu nhỏ an ninh rất tốt,chỉ là căn phòng có chút nhỏ mà thôi,tạm thời không muốn lại chuyển nhà nữa.’
Chuyển nhà cũng là một chuyện phiền phức,Cố Phi Yên tạm thời không muốn làm đi làm lại nhiều lần nữa.
Chiến Mặc Thần không nói nữa.
Anh biết tính cách Của Cố Phi Yên,người con gái nhỏ bé này nhìn rất yếu đuối dịu dàng,nhưng rất là kiên cường,rất có chủ ý của bản thân,lúc cô ấy thích bạn có thể để bạn thấy được bạn còn quan trọng hơn với bản thân cô ấy,lúc không thích bạn thì sẽ dứt khoát thẳng thừng từ chối,đi rất xa rất xa,hận không được chân trời góc bể.
Trước Kia anh có khônng quá chú ý đến,bây giờ nghĩ muốn lấy lại trái tim của cô ấy,anh vẫn còn cả một đoạn đường dài phải đi nữa.
Nhưng anh không cảm thấy phiền hà gì cả.
Cũng không nản lòng.
Tối thiểu,tối qua bọn họ đã có một sự đột phá mới rồi,không phải sao?
Việc sắp xếp vệ sĩ cũng làm tốt,cô ấy đã không muốn bị người ta đi theo bên cạnh,vậy thì vẫn là giống với trước bí mật bảo vệ là được rồi.
Lần này,việc số1 và số 2 bị người ta cho hôn mê,anh cũng phải đi kiểm tra thật kĩ,xem xem rốt cuộc đã xảy ra việc quỷ quái gì!
……..
Cố Phi Yên rất kinh ngạc,cô mà lại có thể thuyết phụ dễ dàng Chiến Mặc Thần như thế sao.
Nhưng,cô cũng không phải chịu sự tàn bạo về thể chất,Chiến Mặc Thần muốn tôn trong cái suy nghĩ của cô,cô vẫn rất là vui vì điều đó.
Được Chiến Mặc Thần đưa đến tận cổng khu nhà trọ,Cố Phi Yên xuống xe vẫy tay với anh ấy, “ tạm biệt.”
“ừm, tạm biệt.” Chiến Mặc Thần gật đầu nhẹ.
Bỗng nhiên,anh cảm thấy anh rất thích hai chữ “ tạm biệt”,cái này luôn tốt hơn với tạm biệt cũng sẽ không gặp lại.
Bởi vì trong lòng có sự thích thú vui vẻ xảy ra bất ngờ,Cố Phi Yên đã đi được vài bước xa rồi,anh vẫn nâng cao giọng nói thêm vào câu, “về nhớ nghỉ ngơi thật tốt nha,đừng để bị mệt đó.’
Anh vốn lạnh lùng im lặng,nói ra những câu như vậy rất là khó.
Cố Phi Yên quay người,lại vẫy vấy tay với anh ấy,kèm theo là đôi mắt cười như ánh sáng mặt trời vậy,vẻ mặt rất rạng rỡ tươi đẹp.
…….
Về đến căn phòng nhỏ,Cố Phi Yên nằm xuống giường.
Quần áo cũng không có thay,cứ như vậy mà ngủ thiếp đi,ngủ một mạch đến ngày hôm sau,cô bị tỉnh là do bụng đói cồn cào.
Đi ra ngoài ăn sáng xong,cô lại đi mua một chút rau,đặc biệt chọn xương và củ cải tươi ngon,dự định ninh xương cur cải rồi mang đến cho Bà Thẩm.
Chỉ cần cô có thời gian,là cô sẽ làm,đây giống như là đã thành một thói quen của cô vậy.
Tiếp sau chuyện của Lục Tu Chi,Cố Phi Yên không còn quan tâm nữa,một mặt là không muốn cho bản thân mình thấy ấm ức,một mặt cũng là tin tướng Chiến Mặc Thần.Cô Cảm thấy Chiến Mặc Thần chắc chắn sẽ xử lý chuyện này tốt,không thể để danh tiếng của cô bị chịu ảnh hướng gì cả,cũng không thể gây ra hậu quả xấu gì cả.
Đương nhiên,về sau cô sẽ phải hối hận rồi.