Chồng Trước Ra Lệnh Truy Bắt: Phúc Hắc Boss Ngốc Manh Thê

Chương 80: Lễ đính hôn gió nổi mây vần




Cố Bình An cảm thấy, nghi lễ đính hôn thật sự rất nhàm chán.

Hai người dưới sự chứng kiến của Mục lão thái gia, trao đổi nhẫn, cắt bánh ga tô, mở Champagne, tiếp nhận lời chúc của mọi người, hội trường rất lớn, cũng rất xa hoa, Mục Lăng làm việc cũng rất bền chắc, chí ít song phương thân hữu đều cảm thấy có mặt mũi. Cố Bình An theo Mục Lăng chào hỏi, thế mới biết Mục gia đến tột cùng lớn cỡ nào, hôm nay thân thích Mục gia tới, chỉ là một phần năm mà thôi, lúc kết hôn, Cố Bình An nham hiểm nghĩ, người Mục gia có thể mở 100 bàn đi. Tiền lì xì có lẽ cũng không thể thiếu, dù sao có tiền như vậy, đều là cường hào.

“Bà xã, cười một cái, em nghiêm mặt như thế, thật giống như anh ép buộc em.” Mục Lăng đối với vẻ mặt của Cố Bình An rất bất mãn, bày ra bộ mặt kháng cự như vậy để làm gì?

Cố Bình An mặt không thay đổi nhìn hắn, “Nói được lắm làm như tôi là cam tâm tình nguyện như vậy.”

Anh đang mở chuyện cười gì thế, nếu không phải bị ép buộc, cô cần gì phải ở chỗ này?

Mục Lăng nói, “Anh muốn chính là em cam tâm tình nguyện, cửa lớn ở đây, đi thong thả không tiễn, tùy ý em.”

Vấn đề đến rồi, em dám đi sao?

Cố Bình An trợn lên giận dữ nhìn Mục Lăng, Mục Lăng ở trên eo cô sờ một cái, “Hắc, bà xã, cười một cái, em xem phóng viên đều đang chụp ảnh, chúng ta cũng nên có dáng vẻ một xíu đi.”

“Xin lỗi, ngoại hình của hai chúng ta không ăn khớp, giả vờ làm vợ chồng ân ái không được.”

“Nói hưu nói vượn, anh cảm thấy ngoại hình của hai chúng ta rất ăn khớp.”

Cố Bình An không nói gì mà nhìn hắn, mặc kệ da mặt dày của hắn, hai người cô của Mục gia lại đây chào hỏi, Cố Bình An dựa theo nghi lễ chúc rượu, Mục Lệ Ảnh nói, “Làm con dâu trưởng của Mục gia chúng tôi thì phải có dáng vẻ của con dâu trưởng, biết kiềm chế những hành vi của chính mình, đừng gây ra chuyện gì mất mặt.”

Mục Lệ Ảnh không lớn không nhỏ, ở ngay trước mặt nhiều người như vậy, không nể nang chút nào, Cố Bình An cũng không phải là kẻ tầm thường, ngữ khí rất bình thản trả lời một câu, “Nếu như cảm thấy hành vi của tôi không ngay thẳng, Mục Lăng có thể hủy bỏ hôn ước, tôi không ngại.”

Mục Lệ Ảnh, “Cô….”

Bà giận không nhịn nổi, bà là cô ruột của Mục Lăng, lúc giới thiệu, Cố Bình An cũng không phải không biết, vốn tưởng rằng tới đây để ra oai, cho Cố Bình An nhìn một chút sắc mặt, cô sẽ ngoan một chút, đừng tưởng vợ Mục gia dễ làm, không ngờ Cố Bình An vậy mà lại tuyệt tình đáp trả lại.

Đồng thời lại chuyển vấn đề sang cho Mục Lăng.

Bà có thể nói gì với Mục Lăng đây? Mục Lăng muốn kết hôn với Cố Bình An, bà cũng không phải chưa từng phản đối qua.

Ý tứ, Mục Lăng không phải tôi không cưới, bà trách Mục Lăng đi, bà tìm Mục Lăng đi, bà cần gì phải tới tìm tôi đây.

“Cô, nhiều người như vậy, cần gì phải tìm cô ấy gây phiền phức, lại nói, tôi cảm thấy vợ của tôi rất đáng yêu.” Mục Lăng nói, dùng sức sờ một cái trên eo Cố Bình An giống như đang nhắc nhở, Cố Bình An giận, suýt chút nữa dội rượu vào mặt hắn.

Mục Lệ Hoa nói, “Lão nhị, đừng tìm cháu dâu mới gây phiền phức, phóng viên đều đang nhìn kìa.”

Mục Lệ Ảnh tức giận bất bình rời khỏi, Cố Bình An nhịn không được cùng Mục Lăng nhổ nước bọt, “Họ Mục, quả nhiên rất đáng ghét.”

“Sau này con trai con gái của em cũng họ Mục.” Nói ra câu nói này, Mục Lăng hơi hơi dừng một chút, lời nói này không đúng, hắn lại không dự định kết hôn với Cố Bình An, con trai con gái của cô họ gì, hắn vẫn đúng là khó nói.

“Hừ.” Cố Bình An hừ lạnh, không quá đồng ý thừa nhận điểm này, phối hợp với Mục Lăng đi chúc rượu, các ký giả quả thực là toàn bộ bốn phía không một góc chết một mực chụp ảnh, điều này làm cho Cố Bình An khá là khó chịu.

Cô không thể không phối hợp với Mục Lăng mỉm cười xã giao.

Mãi cho đến, cô nhìn thấy Dương Sâm.