Chồng Trước Có Độc

Chương 5: Tỉnh táo




Editor: Cẩm Tú

Từ chương này xưng hô của Du Du với Từ Thi Thi sẽ chuyển thành cậu - tớ thay cho chị - em nhé, mấy chương trước mình sẽ beta lại.

Nếu đc nhiều thanks ngày mai sẽ có chương mới nhé mn

Bên ngoài “Hoàng tước”, một dãy xe Porsche dừng lại.

Trên đầu xe, một người đàn ông tóc húi cua thân hình vai u thịt bắp cao lớn nói với người đàn ông ngồi bên cạnh: “Bạch tiên sinh, đúng là tiểu thư.”

Người đàn ông gật đầu một cái, hình dáng anh tuấn ở trong màn đêm có chút thần bí. Anh trầm trầm nói: “Cái người mặt trắng thư sinh kia, chính là nhị thiếu của Kha gia phải không?”

Người kia vội vàng trả lời: “Đúng đúng! Người kia chính là Kha Triết Nam, là nhà thiết kế quần áo và trang sức.”

Thì ra là, nhị thiếu của Kha gia ở trong mắt Bạch Ngôn Sơ cũng chỉ là một tên mặt trắng thư sinh mà thôi.

Bạch Ngôn Sơ hạ lệnh: “TIễn Cường, cậu lái xe sang bên cửa sau đi. Tôi xuống xe.”

Tiễn Cường cau mày: “Ngài thật sự muốn đi vào bên trong? Tiểu thư chắc hẳn không muốn gặp lại ngài.”

Hắn không hiểu, Bạch Ngôn Sơ cần gì tự mình làm khổ mình như vậy? Cái cô đại tiểu thư Đường gia nổi danh kiêu kỳ đó, đã sớm nói qua sau khi ly hôn sẽ không muốn gặp mặt lại anh!

Bóng dáng cao lớn của Bạch Ngôn Sơ đã biến mất sau cánh cửa hình vòm hoa lệ.

=== ====== ====== ====== ====== ====== =====

“Cheers!”

Tiếng nhạc xập xình tứ phía, Du Du cụng ly cùng Từ Thi Thi, Kha Triết Nam cũng vì hai cô mà cao hứng hơn hẳn, cầm cốc nước ép cà chua lên cụng ly với bọn cô.

Du Du gần như muốn hoan hô: “Chúc mừng tôi trở lại hàng ngũ độc thân! Vạn tuế!”

Từ Thi Thi cười khúc khích nói: “Cậu thật sự vui mừng như vậy à?”

Kha Triết Nam lại nói một cách đầy ý vị sâu xa: “Gần đây chuyện ly hôn rất phổ biến! Cho nên, Du Du tớ ủng hộ cậu! Cậu thật sự rất thời thượng!”

Du Du đặt ly rượu xuống, kéo tay của hắn nói: “Đến đây! Theo tớ high một lúc!” Sau đó kéo hắn vào trong sàn nhảy.

Ánh đèn trong sàn nhảy làm thần chí con người ta mê muội. Theo tiết tấu của nhạc, Du Du giãn nở tứ chi, nhảy nhót. Kha Triết Nam đứng bên cạnh cô, cùng cô nhảy.

Một bên sàn nhảy, người đàn ông tầm 30 tuổi đứng đó. Hắn mặc áo t shirt màu trắng, quần jean màu xanh dương đậm, duy trì tư thế đứng gần như không nhúc nhích, ánh mắt lại chăm chú nhìn cặp nam nữ đang nhiệt tình high.

Bên kia, kỹ thuật nhảy quyến rũ của Du Du đã thu hút rất nhiều đàn ông vây lại xem. Trong đó có một người đàn ông nước ngoài cao lớn, có vẻ rất hứng thú đi tới bên cạnh cô, cười mờ ám, còn khẽ huýt sáo một tiếng.

Du Du dĩ nhiên biết ý tứ của nụ cười này, giả bộ không thấy, tiếp tục uốn éo thân thể của mình. Mà bên cạnh cô, Kha Triết Nam cũng bị một người phụ nữ mặc quần áo bó sát màu đen chú ý tới.

Người phụ nữ với khuôn mặt dày cộm phấn son nghiêng người sang, đưa lưng tới gần Kha Triết Nam, cái mông gần như dán vào cánh tay của hắn, sau đó cũng không ngừng điên cuồng uốn éo. Tự nhiên có người bên cạnh, Kha Triết Nam không khỏi nhíu mày, theo bản năng lui về sau một bước.

Du Du đã nhìn thấy, liền tiến lên một bước, dùng thân thể khẽ đẩy người phụ nữ đó ra, đứng ngay ngắn ngay bên cạnh Kha Triết Nam, ghé sát vào tai hắn hỏi: “Đừng sợ!”

Mặt Kha triết Nam đỏ lên, gật đầu một cái.

Tiết tấu nhạc càng ngày càng nhanh, làm cho máu con người sôi trào. Du Du nhắm mắt lại, hít thở sâu một hơi, lắc lắc phần hông đang lóe sáng dưới ánh đèn một cách nhiệt tình. Cái tên đàn ông ngoại quốc đó hình như không muốn buông tha, cứ tiếp tục dính vào, rất nhanh đã chen được vào giữa hai người, đứng ở ngay trước mặt cô.

Kha Triết Nam tinh tường thấy bàn tay của tên ngoại quốc kia đặt ở trên vai cô, bắt đầu từ từ trượt xuống dưới.

“Sorry!” Hắn quát to một tiếng, lập tức đưa tay đẩy bàn tay của tên kia ra, sau đó liền lấy tốc độ nhanh nhất kéo cô qua một hàng người, bước ra khỏi sàn nhảy.

Kha Triết Nam thấy đã đi ra khỏi vùng nguy hiểm, nói: “Nơi này thật sự là lắm cầm thú!”

Du Du vỗ ngực cười than: “Yên tâm! Tớ không dễ dàng bị ăn vậy đâu!”

Hai người cùng nhau trở lại chỗ ngồi thì lại phát hiện có thêm một người. Xác thực mà nói, nhiều hơn một người đàn ông.

Khi thấy rõ là ai thì máu chảy toàn thân Du Du trở nên hỗn loạn, thậm chí còn muốn quay đầu rời đi! Nhưng nghĩ lại: Tại sao phải đi? Chẳng lẽ mình sợ anh ta?

Nhưng tại sao anh ta lại xuất hiện ở chỗ này? Mới vừa rồi không có nhận điện thoại của anh ta, anh ta liền âm hồn bất tán cũng đi tới đây?

Đã ly hôn rồi, anh ta còn muốn náo loạn cái gì nữa?

Ánh mắt lạnh lùng của Bạch Ngôn Sơ cực nhanh quét qua người cô và Kha Triết Nam đứng bên cạnh, nhưng không nói gì. Mà vẻ mặt Từ Thi Thi có chút lo lắng, cười cười: “Du Du, Ngôn Sơ vừa tới.”

Kha Triết Nam đi lên trước, ôn hoà nói: “Bạch tiên sinh cũng thấy hứng thú với nơi này sao? Chắc là nghĩ muốn câu cô em nào để thay đổi khẩu vị sao?”

Bạch Ngôn Sơ lạnh lẽo liếc hắn một cái, nhàn nhạt cười nói: “Khí sắc của Kha thiếu gia xem ra không tệ! Xem ra thật đúng là cần thường xuyên phải high, tránh cho thiếu hụt vận động mà khí huyết lại không thông!”

Du Du nghe anh ta nói ra những câu đầy châm chọc, liền cười lạnh nói: “Bạch tiên sinh, bên kia có một con bé phương Tây ngực to mông lớn, rất thích hợp với anh! Mời anh đi cho! Tránh cho đến lúc đó ngay cả cặn cũng không còn.”

Cô vừa dứt lời, thì có một bóng dáng xông ra kéo cô lại, không để cô phản kháng đã kéo cô ép vào cây cột bên cạnh.

Từ Thi Thi cùng Kha Triết Nam đều ngây dại.

“Anh làm gì đấy? Muốn giết người à?” Du Du ngẩng đầu hung hăng nói.

Bạch Ngôn Sơ cúi đầu xuống trầm giọng nói: “Bên kia có một tòa soạn báo, quan sát cô đã lâu rồi! Ngộ nhỡ ngày mai cô được đưa lên tiêu đề, cha cô sẽ nghĩ như thế nào?”

Du Du cực kỳ tức giận: “Anh không cần động một chút là lấy cha ra dọa tôi!”

Cô muốn sống thế nào là quyền tự do của cô, anh dựa vào cái gì mà lấy cha ra làm lá chắn để can thiệp tới cuộc sống của cô?

Giọng nói âm u lạnh lẽo kia vẫn tiếp tục vang lên bên tai cô: “Tôi là vì mặt mũi của ông cụ, mới tốt bụng nhắc nhở cô. Chúng ta vừa li hôn, cô khiêm tốn một chút, không cần phải gấp gáp ra ngoài uống rượu!”

Du Du giận đến cả người đều muốn phát run, giọng nói cũng ngay lập tức thay đổi: “Bạch Ngôn Sơ, anh ít quản chuyện của tôi đi. Còn nữa, anh đã không còn là người nhà của chúng tôi! Chuyện của cha tôi cũng không cần anh bận tâm!”

Thế nhưng anh lại coi như không nghe thấy lời của cô..., nói tiếp: “Hiện tại cô phải nghe tôi, từ nơi này đi thẳng ra cửa sau. Nơi đó đã có xe chờ sẵn, cô lên xe ngồi trước, tôi sẽ theo sau!”

Du Du đang muốn lên tiếng phản đối, lại bị hai tay anh kéo qua, thắt lưng của cô bị anh mạnh mẽ siết chặt có chút đau, liền hung dữ trừng mắt tỏ vẻ tức giận.

Anh dám đánh cô! Cô hận không thể đạp anh một cước.

Thế nhưng anh lại nhếch môi cười, giống như đang nói: Đấu với tôi? Cô không sợ chết sao?

Anh đã thành công chế ngự cô, liền g gắt gao dồn cô ép sát vào cây cột lạnh như băng. Cô không có cách nào nhúc nhích, không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt lại. Mặt của cô gần như chạm vào ngực anh, hơi thở nóng bỏng thần bí mang theo hương thơm của nước hoa xông tới, trong nháy mắt làm cho cô mê muội suy nghĩ rối loạn.

“Nghe tôi, nếu không tôi sẽ khiến cho cô càng đau!” Giọng nói vô tình của anh phát ra ở trên đỉnh đầu cô, bàn tay đặt ở thắt lưng cô, làm cho trong lòng cô khẽ run rẩy.

Du Du biết rất rõ, mặc dù thoạt nhìn anh không phải rất vạm vỡ, nhưng những bắp thịt trên người lại hết sức cứng rắn tráng kiện, cái này là vì anh đã luyện Taekwondo một thời gian dài. Cho nên nói, sức lực của anh không nhẹ chút nào, nếu muốn đánh giá, hai người đàn ồn trưởng thành cùng tiến lên cũng chỉ sợ không phải đối thủ của anh.

Cô hít vào một ngụm khí lạnh, hàm răng nghiến lại.

Tốt! Tôi nhịn anh một lần, họ Bạch!

Thấy cô không còn kháng cự, Bạch Ngôn Sơ hài lòng gật đầu một cái, cười nói: “Ngoan! Trở về đi thôi!” Rồi nới lỏng tay ra.

Du Du cắn môi, cúi đầu đi về hướng cửa sau.

Bạch Ngôn Sơ nhìn bóng lưng của cô đi xa, lúc này mới không chút hoang mang trở lại chỗ ngồi. Từ Thi Thi cùng Kha Triết Nam không nói gì.

Có lẽ bởi vì anh đột nhiên xuất hiện, khiến không khí trở nên quái dị.

“Du Du đi đâu?” Kha Triết Nam rốt cuộc không nhịn được hỏi.

Bạch Ngôn Sơ không trả lời, mà chỉ nhìn ly nước của hắn cười hỏi: “Nước cà chua? Còn cần không?”

Kha Triết Nam có chút không nhịn được rồi, đấm lên bàn hỏi: “Tôi hỏi anh, Du Du đi đâu?”

Từ Thi Thi vội vàng kéo hắn lại: “Tiểu Nam, đừng như vậy! Có gì cứ bình tĩnh nói!”

Ánh mắt lạnh lẽo của Bạch Ngôn Sơ lại một lần nữa rơi vào trên người hắn, chậm rãi nói: “Đi về.”

“Tại sao anh lại đuổi cô ấy đi? Tại sao anh lại muốn cản trở cuộc sống của cô ấy? Anh và cô ấy đã ly hôn!”

Giọng điệu thâm trầm của Bạch Ngôn Sơ vang lên: “Tỉnh táo lại chút đi, Kha thiếu! Phóng viên của tòa soạn ở ngay bên kia, quan sát chòng chọc. Bạn tốt lại muốn ngày mai cô ấy được lên đầu đề tạp chí hay sao?”

Từ Thi Thi thở dài. Lúc này, Bạch Ngôn Sơ mới nhìn cô nói: “Cô yên tâm, tôi sẽ không nói chuyện tối nay cho Đặng Tử Mộ biết.” Nói tiếp, “Cám ơn cô vừa rồi đã nói cho tôi biết chân tướng.” Dứt lời liền đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, đi về phía cửa sau.

Sau khi anh đi, Kha Triết Nam vội vàng hỏi Từ Thi Thi: “Chân tướng gì? Cô nói gì với hắn?”

Từ Thi Thi cúi đầu nói: “Ừ, anh ta hỏi tớ chuyện Du Du xuất hiện tại bệnh viện hôm nay! Anh ta...... Anh ta cho là cậu ấy mang thai.”

Kha Triết Nam nghe xong, tức giận thoáng nhìn qua bên kia.

=== ====== ====== ========

Tiễn Cường đứng sau xe, từ từ cúi đầu xoa xoa thắt lưng da của mình, cảm thấy đặc biệt phiền lòng nôn nóng.

Tiễn Cường không dám hé răng nửa lời. Hắn đương nhiên biết, Đại tiểu thư của Đường gia tính khí cao ngạo cũng không hẳn là khó hầu hạ. Thế nhưng một khi không hợp, cô ấy sẽ phá hỏng bạn.

Cô nàng xinh đẹp này không thể dịu dàng một chút hay sao? Cũng khó trách Bạch Ngôn Sơ ly hôn với cô ta. Trong lòng hắn cảm thán.

Một bóng dáng từ bên kia đi tới, là Bạch Ngôn Sơ. Bạch Ngôn Sơ mở cửa ghế sau ra, ngồi xuống.

Cô không thèm liếc anh lấy một cái.

Bạch Ngôn Sơ ra lệnh: “Đi thôi! Đưa cô ấy về trước.”

Tiễn Cường hỏi: “Về núi?”

Người giàu có ở Hương thành đa số nhà đều ở trên núi An Sơn. Mà Đường gia, cũng nằm ở phía nam của An Sơn.

Bạch Ngôn Sơ nói: “Trở về Hồng viên đi!”

Du Du lúc này mới ngẩng đầu nhìn anh.