Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 898




Chương 898

Anh ta cũng không chần chừ nữa, liền mở miệng nói: “Sau khi tổng giám đốc Minh và cậu Tuấn đến nước Anh, liền được yêu cầu đi đến một tòa trang viên, bên đối phương đã gửi địa chỉ cho tổng giám đốc rồi, sau khi bọn họ rời đi, thì tôi cũng không nhận được tin tức của tổng giám đốc Minh hay là của cậu Tuấn nữa.”

Thật ra thì mọi chuyện rất đơn giản, chính là sau khi Phạm Nhật Minh và Lê Tuấn đi vào tòa trang viên kia liền mất tích.

Nguyễn Khánh Linh im lặng được một lúc, liền mở miệng hỏi: “Tòa trang viên kia, ở đâu vậy?”

Nghe thấy vậy, vẻ mặt của Mike hơi nhăn lại, hỏi ngược lại cô: “Cô chủ, ngài muốn đi sao?”

“Ừm.”

Nguyễn Khánh Linh cũng không định giấu diếm.

Mike ngay lập tức nói: “Không được, thưa cô chủ, ngài không thể đi được, nếu như tổng giám đốc Minh biết được chuyện này, chắc chắn sẽ trách cứ tôi đấy.”

Thế nhưng, Nguyễn Khánh Linh lại rất kiên quyết: “Lần này tôi đến đây, chính là muốn tìm Phạm Nhật Minh, nếu như anh không chịu nói cho tôi biết địa chỉ, vậy thì lần này tôi đến đây còn ý nghĩa gì nữa chứ?”

“Phiền anh, hãy giúp đỡ tôi.”

Khi Nguyễn Khánh Linh nói ra lời này, trong đôi mắt của cô cũng dần dần đỏ lên.

Trong khoảnh khắc biết được Phạm Nhật Minh sẽ gặp nguy hiểm, trong lòng của cô đã cảm thấy hoảng loạn và rối bời từ lâu rồi, nhưng mà cô vẫn luôn ép mình phải bình tĩnh lại, không được tự mình hoảng loạn lên mà làm sai.

Thế nhưng cho dù là Trung Huy, hay là người đàn ông ở trước mặt này, bọn họ đều muốn ngăn cản mình, tuy rằng cô biết rằng, bọn họ đang muốn bảo vệ cô.

Thế nhưng, nếu như Phạm Nhật Minh thật sự đã xảy ra chuyện, vậy thì cho dù cô được bảo vệ tốt đến mấy đi nữa, cũng có ích gì đâu chứ?

Mike nhìn thấy vẻ mặt của Nguyễn Khánh Linh, anh ta cảm thấy hơi hoảng loạn, cũng không biết phải làm gì.

Cuối cùng, rốt cuộc anh ta vẫn nói địa chỉ của tòa trang viên kia cho người phụ nữ này.

“Không.” Trên gương mặt của Mike lại mang theo vẻ khó xử, anh ta nói: “Cô chủ à, cho dù cô biết được địa chỉ của tòa trang viên kia, cũng không thể trực tiếp đi vào trang viên được.”

“Nơi đó chính là mảnh đất tư nhân, là tài sản cá nhân, nếu như không có được sự cho phép của chủ tài sản, người ngoài sẽ không được phép đi vào đâu, nếu không, cô sẽ bị bắt vào đồn cảnh sát đấy.”

Mike nói, nếu như không phải bởi vì nơi đó là mảnh đất tư nhân, thì anh ta đã cử người đi vào trong đó thăm dò từ lâu rồi, cũng không đến nỗi bây giờ vẫn chưa liên lạc được với Phạm Nhật Minh.

Nghe thấy vậy, Nguyễn Khánh Linh liền chìm vào sự im lặng.

Nếu là như vậy, vậy thì mọi chuyện thật sự trở nên hơi khó khăn rồi.

Ngay vào lúc này, có một giọng nói vang lên ở phía sau Nguyễn Khánh Linh.

“Nguyễn Khánh Linh?”

Có một giọng nữ đang gọi tên của cô, khi cô nghe thấy giọng nói này, cảm thấy hơi quen thuộc, vừa xoay đầu nhìn thấy Mia.

“Thật sự là cô ư? Sao cô lại ở đây vậy?”

Mia nhìn vào cô, cảm thấy bất ngờ và vui mừng.