Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 869




Chương 869

Trong nháy mắt đó, Trung Huy cảm giác trong đầu mình có một vật gì đó giống như nổ tung.

Anh ấy sống lâu như vậy, nhưng mà vẫn chưa từng phụ nữ hôn môi đâu.

Nhưng mà hôm nay, anh ấy đã mất đi nụ hôn đầu khi chưa kịp chuẩn bị gì cả, dù là một người cứng ngắn như Trung Huy, nhưng lúc này anh ấy vẫn chưa hoàn hồn lại được mà đẩy người phụ nữ trên người ra.

Môi của cô ấy vô cùng mềm, rất giống loại kẹo ngọt mà anh ấy ăn khi nhỏ, vừa bỏ vào miệng là tan.

Trước đây, Trung Huy luôn ghét bỏ kẹo ngọt quá dính, thế mà bây giờ anh ấy lại cảm thấy môi của phụ nữ quá mức ngọt ngào mềm mại.

Lâm Đỗ Nhã hôn anh ấy một chút rồi lại rời khỏi môi anh ấy, cô ấy dựa vào người anh ấy, quay đầu nhìn người đàn ông xa lạ kia, đắc ý cười nói: “Anh ấy là bạn trai tôi, anh nói xem tôi có biết anh ấy không? Đồ ngu!”

“Các người….”

Người đàn ông nhìn đôi nam nữ trước mặt, cảm giác như là mình đang bị chơi xỏ vậy, anh ta nhói mày, tức giận nhìn chằm chằm hai người kia.

Lúc này, Lâm Đỗ Nhã mượn cáo oai hùm: “Tôi cái gì mà tôi? Còn không nhanh cút đi? Nếu không, cẩn thận bạn trai tôi sẽ đánh cho anh đầu nở hoa luôn!”

“…..”

Cuối cùng, người đàn ông nhìn cơ thể cơ bắp cuồn cuộn dưới lớp quần áo vest của Trung Huy, siết chặt tay, không cam lòng rời đi.

Lâm Đỗ Nhã thấy tên kia đã đi, cô ngẩng đầu lên, nở nụ cười nhìn người đàn ông, nói: “Cảm ơn anh.”

Mặc dù cô ấy đã say nhưng vẫn phân biệt được ai là người tốt, ai là người xấu.

Người phụ nữ dựa sát vào trong ngực người đàn ông, mỉm cười trong vòng tay anh ấy, cảnh tượng này đã được một camera HD cách đó không xa chụp lại.

Ngày hôm sau, Trung Huy bị Phạm Nhật Minh gọi vào biệt thự.

Trung Huy rất là buồn bực, anh ấy còn tưởng rằng mấy ngày này cậu Phàm với mợ Phàm sẽ sống cuộc sống của riêng hai người, nhưng không ngờ rằng mới sáng sớm anh lại gọi anh ấy đến?

“Trung Huy, cậu bắt đầu qua lại với cô chủ nhà họ Lâm từ khi nào?”

Lúc đầu, khi nghe Phạm Nhật Minh nói những lời này, Trung Huy vẫn chưa kịp phản ứng, anh ấy vô thức hỏi: “Cái gì ạ?”

“Lâm Đỗ Nhã.”

Phạm Nhật Minh nhắc nhở lần nữa.

Trung Huy lập tức hiểu ra, nhưng mà anh ấy lại cảm thấy rất kỳ quái, hỏi: “Tôi với cô ấy không có quan hệ gì cả.”

Lúc này, khóe môi Phạm Nhật Minh hơi giật một cái, nói: “Trên báo chí đã đưa tin, tự bản thân cậu nhìn đi.”

Nói xong, anh đặt tờ báo hôm nay đến trước mặt Trung Huy.

Trung Huy liếc mắt nhìn tin tức đầu đề của tờ báo kia, vẻ mặt của anh ấy lập tức thay đổi, giống như là bị sét đánh, hóa đá, hoàn toàn không nghĩ đến, bức anh Lâm Đỗ Nhã hôn anh ta ở lễ đính hôn ngày hôm qua đã được lên trên báo?

Tại sao lại như vậy?

“Nói một chút đi, hia người quen biết nhau từ bao giờ? Thế mà tôi cũng không biết.”